Sử dụng từ ngữ thô tục
Truyện không chính chủ
Nội dung có yếu tố chính trị
Nội dung xuyên tạc lịch sử
Nội dung không phù hợp với độ tuổi
Nội dung tuyên truyền mê tín dị đoan
Lỗi khác
-- Chọn chapter --
Chương 332:-- Ngược đãi Quận chúa! Chết vạn lần cũng không đủ! ---
Chương 331:-- Đi thôi! Theo chúng ta đi dạy dỗ một tên súc sinh ---
Chương 330:-- Ngươi chính là Vĩnh Nhi sao ---
Chương 329:-- Ngươi tên gì? ---
Chương 328:-- Chẳng có gì hay ho ---
Chương 327:-- Ý nghĩa không cần nói cũng rõ! ---
Chương 326:-- Ai dám làm càn, chẳng phải là tìm chết sao! ---
Chương 325:-- Các ngươi làm gì mà phản ứng lớn vậy? Chẳng lẽ các ngươi cho rằng ---
Chương 324:-- Không nói khi ăn, không nói khi ngủ ---
Chương 323:-- Tìm được cơ hội nhất định sẽ giết chết nàng ta! ---
Chương 322:-- Ngươi rốt cuộc còn muốn về Độc Trúc Sơn nữa không? ---
Chương 321:-- Bình tĩnh, ta phải bình tĩnh ---
Chương 320:-- Cái tiểu cuốn mao này sao mà đáng yêu thế? ---
Chương 319:-- Biểu cảm của tiểu ngốc tử sao lại giống như ở ngay cổng nhà mình vậy ---
Chương 318:-- Cứ thấy người nước Ngụy không vui là nàng lại thấy vui ---
Chương 317:-- Các Ngươi Cứ Việc Làm Gì Thì Làm Đi! Tốt Nhất Là Đừng Đến---
Chương 316:-- ---Nữ Công Chúa Ngụy Quốc Này Ăn Nói Sắc Bén Quá! ---
Chương 315:-- Chờ chút đã! Hai ngươi lên đi ---
Chương 314:-- Cớ gì phải nói cho ngài? ---
Chương 313:-- Xin lỗi nhé! Ta thay mặt muội muội ta tạ lỗi với ngài ---
Chương 312:-- Công Tử Ngài Họ Gì? Ta Phải Xưng Hô Ngài Thế Nào? ---
Chương 311:-- Lục Ly cũng có vẻ mặt ngượng ngùng, chẳng qua chỉ là chèo thuyền thôi mà ---
Chương 310:-- Náo nhiệt thế này mà không được tận mắt chứng kiến, thực sự hối hận đến đập đùi thùm thụp ---
Chương 308:-- Còn không mau đi! ---
Chương 307:-- Ta không biết! Chờ trở về sẽ đánh gãy chân chó của hắn ---
Chương 306:-- Mau mau xin lỗi đi ---
Chương 305:-- Ha ha ha! Cho ngươi cái tội miệng thối ---
Chương 304:-- Kẻ này lại là một vị Thượng thư ---
Chương 303:-- Cút sang một bên đi! Ngươi mới là to gan! ---
Chương 302:-- Không ác! Rất hợp lý a! ---
Chương 301:-- Binh Đến Tướng Chặn, Nước Đến Đất Ngăn ---
Chương 300:-- Oan gia nên hóa giải chứ không nên kết thêm ---
Chương 299:-- Ngươi mau câm miệng lại đi ---
Chương 298:-- Được bao lâu thì lại thấy lão già kia giở trò cũ ---
Chương 297:-- Thư tín đã đến ---
Chương 296:-- Các ngươi không đói, nàng ta còn đói đây ---
Chương 295:-- Ta Thấy Chẳng Ra Sao ---
Chương 294:-- Lần trước cũng đa tạ ngài đã ra tay tương trợ ---
Chương 293:-- Nguyễn Miên dã tâm ngày càng lớn ---
Chương 292:-- Không thể nói là giao tình, cùng lắm chỉ là quen biết ---
Chương 291:-- Lại còn dám đến địa bàn Đại Việt của chúng ta mà giết người Đại Việt của chúng ta ---
Chương 290:-- Ngươi ẩn thân kỹ vào ---
Chương 289:-- Sao Lại Không Dám, Sợ Ngươi Ư! ---
Chương 288:-- Thôi đi! Đồ Nịnh Bợ! ---
Chương 287:-- Tạ lỗi đi! ---
Chương 286:-- ---
Chương 285:-- ---
Chương 284:-- Thiếu gì thì cho nấy! ---
Chương 283:-- Các hoàng tử khác tức đến méo cả mồm ---
Chương 282:-- Hoàng đế Đại Việt ngồi trên cao trợn trắng mắt muốn lộn cả tròng ---
Chương 281:-- Bắt đầu đi! Nhị hoàng tỷ đứng vững vào ---
Chương 280:-- ---
Chương 279:-- ---
Chương 278:-- Nụ cười của hắn suýt nữa lại làm lóa mắt Thịnh Uyển Thu ---
Chương 277:-- Thịnh Uyển Thu: Ngươi có bản lĩnh thì cứ tiếp tục đi? ---
Chương 276:-- Hoàng hậu bất ngờ qua đời, Hoàng thượng đau buồn khôn nguôi ---
Chương 275:-- Rốt cuộc là ai đã làm, nàng nhất định phải tặng một đại lễ tạ ơn ---
Chương 274:-- Ai nói trước? Ta muốn nghe lời thật lòng ---
Chương 273:-- Chết đi, ngươi tuổi này cũng sống đủ rồi ---
Chương 272:-- Đại trạch viện cũng đã sửa xong, người hầu cũng đã đưa tới rồi ---
Chương 271:-- Lý chính, vừa rồi ta không nghe lầm chứ? Nha đầu Uyển Thu thành ---
Chương 270:-- Đợi khi chỉnh đốn xong xuôi rồi đến Kiều phủ báo lại cho nàng ---
Chương 269:-- Vĩnh Hòa Công chúa, ---
Chương 268:-- Phụ hoàng quả thực quá thiên vị ---
Chương 267:-- Đa Tạ Bệ Hạ Long Ân ---
Chương 266:-- Ta vẫn thấy chúng ta không làm sai ---
Chương 265:-- Muốn từ chối cũng không xong ---
Chương 264:-- Nhanh đứng dậy, không cần đa lễ ---
Chương 263:-- ---
Chương 262:-- Dáng vẻ che che giấu giấu, chắc chắn là không làm chuyện tốt ---
Chương 261:--, tiểu nữ nhi của ta sau khi sửa soạn còn đẹp hơn nhiều ---
Chương 260:--! Hôm nay nếu không cho ta ít đồ tốt, ta liền đem ---
Chương 259:-- Đống đổ nát này là Lục phủ sao? ---
Chương 258:-- Nghĩ đến đây Trịnh Mai liền run bắn người ---
Chương 257:-- Ba Vạn Lạng, Không Hai Giá ---
Chương 256:--, ban đầu Lục Sơ Tuyết còn rất đau lòng, ---
Chương 255:-- Cha, chân nương chảy máu rồi ---
Chương 254:-- Cái đồ nghịch tử này! Hắn thật đúng là vô pháp vô thiên ---
Chương 253:-- Các người cũng đừng lúc nào cũng ra vẻ cao quý hơn người ---
Chương 252:-- Lục Linh Vận cũng ôm lại nàng, còn xoay tròn tại chỗ ---
Chương 251:-- Cứ như là fan đón thần tượng ---
Chương 250:-- Chủ yếu là Tưởng Hạc Hỷ, kẻ tham gia đêm qua, rất lắm miệng ---
Chương 249:-- Thịnh Uyển Thu cầm lên kiểm tra một lượt ---
Chương 248:-- ---
Chương 247:-- --- Nghe nói ra tay không nhẹ, Tiền béo đến giờ vẫn còn
Chương 246:-- --- Ôi, tiểu khuê nữ của ta, con đã đi đâu rồi?
Chương 245:-- Thuốc nổ đó là do ngươi chế ra phải không ---
Chương 244:-- Lão bản Phi, người còn muốn đứng ngoài quan sát bao lâu nữa ---
Chương 243:-- Các ngươi cứ bận việc đi, ta ra ngoài một chuyến! ---
Chương 242:-- --- Vậy thì đa tạ Tín Quốc Công, lão phu xin cáo từ ---
Chương 241:-- --- Ồ! Nhưng ta cứ thấy hắn đẹp trai thì sao? Làm sao bây giờ? ---
Chương 240:-- --- Oa! Tóc bạc mắt lục, huynh đệ này không đi đóng ma cà rồng thì thật phí tài ---
Chương 239:-- Chà chà chà, đây là đang làm gì thế ---
Chương 238:-- Mời công tử vào trong, theo nô gia nào ---
Chương 237:-- Ngươi tiểu tử không được bán đứng hai ta ---
Chương 236:-- Sao lại không có chút ý thức nguy hiểm nào vậy? ---
Chương 235:-- Nhị cô phụ, người không biết tiểu cô cô lợi hại đến nhường nào đâu ---
Chương 234:-- Vậy còn đợi gì nữa, đi thôi! ---
Chương 233:-- Thấy ta mà còn không gọi tiểu di? Vô lễ! ---
Chương 232:-- Suốt chặng đường những ổ sơn tặc, bất kể lớn nhỏ, ---
Chương 231:-- Chúng ta đây gọi là cướp của người giàu giúp người nghèo, chứ đâu phải làm chuyện xấu ---
Chương 230:-- Để thợ thủ công hiểu rõ hơn, Thịnh Uyển Thu đã ---
Chương 229:-- Đây là điều ta từng hứa với lão cha của ngươi ---
Chương 228:-- Thượng có chính sách, hạ có đối sách ---
Chương 227:-- Cười tự giễu, hắn đang mong chờ điều gì đây? ---
Chương 226:-- Thịnh Uyển Thu đau đầu muốn nổ tung, ---
Chương 225:-- ---Lão gia, người lại gần chút ---
Chương 224:-- Đồ Ngu ---
Chương 223:-- Tính là gì? Tính là các ngươi xui xẻo thôi! ---
Chương 222:-- Ờ! Sao lại không tính chứ? ---
Chương 221:-- Lão Kiều, ngươi nói gì đi ---
Chương 220:-- Lão cha! Mới bao lâu không gặp, thể lực người kém rồi ---
Chương 219:-- Trước hết, đệ là đệ ---
Chương 218:-- May mà ngươi không cầm độc dược ---
Chương 217:-- Hai người này cứ quang minh chính đại tới chào hỏi thì sao? ---
Chương 216:-- ---
Chương 215:-- ---
Chương 214:-- Ngươi mau vào tắm rửa thay một bộ y phục khác đi ---
Chương 213:-- Cái gì mà mật mãng đen? Nàng đưa cho lão độc vật rồi sao ---
Chương 212:-- Đã đếm xong, tổng cộng tám mươi tư lượng bạc, cùng bốn trăm ---
Chương 211:-- --- Đều bình thân đi, đừng nằm rạp nữa! ---
Chương 210:-- Trời xanh ơi! Đất mẹ ơi, đừng mãi bắt ta nữa được không ---
Chương 209:-- Ta ơi là trời! Chướng mắt quá! ---
Chương 208:-- Nếu dân chúng Đại Việt ai ai cũng như hai vị vừa rồi ---
Chương 207:-- Hôm nay cũng coi như mở mang tầm mắt, một lúc thấy hai vị ---
Chương 206:-- Tuệ Nương, ngươi có phải quen người này? ---
Chương 205:-- Những chuyện xảy ra mấy ngày nay còn nhiều hơn những chuyện hắn gặp trong ba năm ---
Chương 204:-- Ý là vậy ư? ---
Chương 203:-- Ta không quan tâm, nhất định phải có một suất cho ta! ---
Chương 202:-- Giao châu này rất đáng giá sao? ---
Chương 201:-- Muội tử, tặng nàng hai viên giữ chơi, ta tiện tay lấy thôi ---
Chương 200:-- Trời đất của ta ơi! Phát tài rồi! Phát tài rồi! ---
Chương 199:-- --- Thịnh Uyển Thu đã cạn lời hỏi trời xanh rồi, hảo gia hỏa, ---
Chương 198:-- Những người khác nằm rạp xuống, đều cẩn thận một chút! ---
Chương 197:-- Càng loạn càng có lợi cho Phong nhi của ta, ngươi cứ làm theo là được! ---
Chương 196:-- Lùi một vạn bước mà nói, ngươi đây văn không thành võ chẳng tựu ---
Chương 195:-- Tiểu tử, bàn bạc một chút, ta thả ngươi, ngươi đừng ---
Chương 194:-- Cầu Các Vị Nữ Hiệp Nương Tay, Chúng Ta Cũng Không Phải Cố Ý ---
Chương 193:-- Mau mau lên nào, đừng lề mề, bớt nói nhảm! ---
Chương 192:-- ---
Chương 191:-- Lục Linh Vận không có ý định che giấu nguồn gốc lô thuốc nổ của mình ---
Chương 190:-- --- Thấy trời đã tối, ban đêm dã thú xuất hiện thường xuyên
Chương 189:-- --- Tiểu thúc thúc, xông lên! Bọn ta đều đang đợi người đấy
Chương 188:-- Một khuôn mặt xinh đẹp khó phân biệt nam nữ, làn da trắng nõn không tì vết ---
Chương 187:-- Lục Tường Viễn cũng cạn lời, nhìn bóng dáng vội vã của ---
Chương 186:-- Ăn chậm thôi, còn nữa mà! ---
Chương 185:-- Đại Hoa, đừng quá nóng nảy! ---
Chương 184:-- --- Ai muốn cùng tổ với y hãy giơ tay! ---
Chương 183:-- ---
Chương 182:-- ---
Chương 181:-- Ta nhất định sẽ yêu quý thật tốt! ---
Chương 180:-- Thịnh Xuân Hoa cũng bị tiếng kêu kỳ lạ đột ngột đó của hắn làm giật mình ---
Chương 179:-- Lục Ngạn thật sự muốn gặp mặt, rốt cuộc là thần thánh phương nào ---
Chương 178:-- Sợ gì, hay là ta bảo tiểu cháu gái nhường hắn ba chiêu, chúng ta tỷ thí lại ---
Chương 177:-- Món ăn này cũng chẳng còn thơm ngon, nuốt không trôi! ---
Chương 176:-- Ta không biết võ công, nếu gặp nguy hiểm, ta đi theo sẽ chỉ vướng víu ---
Chương 175:-- Đại tỷ, nhìn đầu ta này, bị thương rồi ---
Chương 174:-- Giang Thúy nhìn Thịnh Uyển Thu đầy oán hận ---
Chương 173:-- Một trăm lượng một ngày, ta biết rồi, ta ở mười ngày! ---
Chương 172:-- Trời ơi! Dâu tây này ngon quá, cả việt quất này nữa ---
Chương 171:-- Đến mức y phải phát khóc vì ghen tị ---
Chương 170:-- Cho đến khi Kiều Văn Uyên đẩy một gói giấy dầu lớn tới ---
Chương 169:-- ---
Chương 168:-- ---
Chương 167:-- Đây coi như ta báo đáp ơn cứu mạng của huynh hai năm trước, ---
Chương 166:-- Thịnh Hoài Mục liền nói tuôn ra hết những chuyện mình biết như đổ đậu từ ống tre ---
Chương 165:-- Dân làng đều hiếu kỳ đánh giá Hàn Khanh Khanh ---
Chương 164:-- ---
Chương 163:-- Đợi lát, ta cũng cầm một cây! ---
Chương 162:-- Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn khá tú lệ của nàng, Thịnh Uyển Thu cười hiểm độc ---
Chương 161:-- Mọi người cứ ngồi xuống đi, không ngồi nữa thì thức ăn nguội hết rồi! ---
Chương 160:-- Lâm Dương Vương sống sờ sờ bị nàng đẩy hai lần, còn bị chỏ ---
Chương 159:-- Ngân phiếu đâu! ---
Chương 158:-- Không được mắng hắn! ---
Chương 157:-- Chủ tử, vậy hiện giờ chúng ta đi đâu? ---
Chương 156:-- --- Ừm! Tiền chưởng quỹ làm quả nhiên không tệ?
Chương 155:-- Lục ca ca, có ai từng nói mắt huynh rất đẹp không? ---
Chương 154:-- Được được được, vậy cứ thế mà định liệu! ---
Chương 153:-- Cái loại dầu gì? ---
Chương 152:-- Tiểu thư, bên ngoài có một vị công tử, nói là đến để đưa ---
Chương 151:-- Dưới sự mềm nỏng dụ dỗ của Kiều Văn Uyên, nàng vẫn là vẫn là ---
Chương 150:-- Khuê nữ, ngươi đừng nói với ta, thứ ngươi từng cho ta uống ---
Chương 149:-- Nha đầu Uyển Thu, không được! ---
Chương 148:-- Tình địch cái đầu chàng! Ba vạn chữ cảnh cáo! ---
Chương 147:-- Vừa mới về đã bị chó sói dưới sân làm cho ---
Chương 146:-- Lão Thái phó lợi hại rồi, ngay cả tiểu hổ con cũng bế được! ---
Chương 145:-- Hỏi gì? Người muốn chơi tiểu hổ con thì cứ lại đây ---
Chương 144:-- Hai ngươi còn không xuống sao? Có việc rồi đây! ---
Chương 143:-- Cha ơi, mau lại đây! ---
Chương 142:-- Nàng ta sao không tự chạy? Xì! Đúng là đồ lười! ---
Chương 141:-- ---
Chương 140:-- ---
Chương 139:-- Ngươi nói vậy cứ như lão phu ta kiêu ngạo, hống hách lắm vậy ---
Chương 138:-- Thịnh Xuân Hoa, ta không phải đến tìm ngươi, ta là đưa con đến ---
Chương 137:-- Thôi rồi! Chẳng lẽ là đại tỷ đã trở về! ---
Chương 136:-- Đại Muội Tử, đây là lễ gặp mặt lão ca tặng muội ---
Chương 135:-- Nàng xem lời khen của nhi tử thì sẽ rõ, ngay cả Dật nhi cũng đã ---
Chương 134:-- Con thích ăn, nương sẽ ngày ngày hầm cho con! ---
Chương 133:-- Mình là kẻ chơi cờ dở tệ, còn cố chấp không thừa nhận! ---
Chương 132:-- Lục Ly phất tay, Lục Ngọc cấp tốc rút lui! ---
Chương 131:-- Đúng là con trai cưng của ta, ngươi nhờ phúc ta mới... ---
Chương 130:-- “Ha ha ha ha! Quả nhiên là đồ tốt!” ---
Chương 129:-- “Vậy người đưa kim bài này cho ta rồi, nhỡ đâu người gặp chuyện thì sao?” ---
Chương 128:-- --- Tiếng 'cha' này vừa hô lên, bạc và vàng phải dùng thuyền mà chở rồi.
Chương 127:-- Hì hì hì! Đến lúc đó tức chết cái lão già Võ An Vương kia ---
Chương 126:-- Sau này phải chăm sóc tốt cho vị tiểu thư này, tuyệt đối không ---
Chương 125:-- Vũ Nhi, giúp Uyển Thu muội muội của con thu dọn đồ đạc, vừa hay ---
Chương 124:-- Hai người còn lại quả thực đã sợ phát điên rồi. ---
Chương 123:-- Uyển Thu muội muội của ta rốt cuộc đã đi đâu rồi ---
Chương 122:-- Ta nghĩ ta đại khái đã biết vì sao hương vị món hầm của ngươi lại khác ---
Chương 121:-- Xem ra Hồ chưởng quỹ cũng rất dụng tâm ---
Chương 120:-- Hai huynh muội Kiều Vũ Thần và một đại ca tên Kiều Vũ Dật ---
Chương 119:-- "Mau đè chúng xuống, trói lại! Lên!" ---
Chương 118:-- “Chủ tử, xe ngựa đã chuẩn bị xong, bây giờ có xuất phát không ---
Chương 117:-- “Từ ngày mai trở đi, mỗi sáng con hãy chạy quanh làng ---
Chương 116:-- Điền Quy Nhất bị mắng đến đỏ mặt, bỏ chạy thục mạng! ---
Chương 115:-- Nãi nãi, nếu lão già chết tiệt này còn dám tới nữa, người cứ lấy ---
Chương 114:-- Hắc hắc! Tiểu mỹ nhân, vậy ngươi hãy ném lưỡi liềm trên eo ra đi ---
Chương 113:-- ---
Chương 112:-- Đại Hoa, ngươi chăm sóc tốt cho vợ ngươi, phải giống một nam nhân ---
Chương 111:-- Đợi lần sau có cơ hội, ta sẽ đưa các ngươi cùng ra ngoài ---
Chương 110:-- --- “Nha đầu Uyển Thu, ta có thể hỏi ngươi muốn mua ao để làm gì không?”
Chương 109:-- Bất kể Bạch Hạo Vũ sau này có làm quan hay không, bọn họ đều ---
Chương 108:-- ---
Chương 107:-- “Được rồi, đừng quỳ nữa, mau đi mượn xe đi!” ---
Chương 106:-- “Bà nội! Người đoán không sai, là con đã sai hổ làm đó.” ---
Chương 105:-- “Lý chính, giờ biết làm sao? Chẳng lẽ chúng ta đều ---
Chương 104:-- “Nãi, con ra ngoài một lát, sẽ về ngay!” ---
Chương 103:-- Gây sự 2 ---
Chương 102:-- Tìm Chuyện ---
Chương 101:-- Đừng dừng lại! Cứ đánh tiếp đi! Đánh chết một đứa, lão thái ---
Chương 100:-- Chuyện tốt ngươi chẳng bao giờ nghĩ đến ta ---
Chương 99:-- Hừ hừ! Không ngờ tên tiểu tử này tuy nước da có hơi đen sạm ---
Chương 98:-- Xong xuôi! Thu dọn đồ đạc xuống núi ăn thịt thôi! ---
Chương 97:-- Quả nhiên gừng càng già càng cay! ---
Chương 96:--, hai ngươi theo đó xem xét, bảo vệ tốt nãi của ta, những người khác ---
Chương 95:-- "Cùng phong thư này, hãy đưa cho Hoàng thượng." ---
Chương 94:-- Nàng dám khẳng định đây không phải cổ mộ, mà là nơi giả dạng cổ mộ ---
Chương 93:-- Người nhân loại này thật kỳ diệu, lại còn có thể cách ---
Chương 92:-- Cố lên, nãi nãi, ta tin ở người! ---
Chương 91:-- Ai da! Đại tỷ, tóc muội sắp rối tung rồi! Mau buông tay ra! ---
Chương 90:-- A! Ta thấy không ra sao cả! ---
Chương 89:-- Đại Đỗ, chúng ta về nhà ---
Chương 88:-- Các ngươi sao lại đến nhà ta? Có chuyện gì sao? ---
Chương 87:-- --- Các ngươi có biết không? Thịnh gia thế mà lại mua nô bộc rồi! ---
Chương 86:-- --- Nàng chân tay bất tiện, ta muốn giúp nàng nhận chút thêu thùa về làm ---
Chương 85:-- Chị, đệ bị làm sao thế? ---
Chương 84:-- Được, vậy ta đợi tin tốt của chàng! ---
Chương 83:-- Ta là kẻ sợ phiền phức ---
Chương 82:-- ---
Chương 81:-- Người lớn tuổi, giấc ngủ ngắn lại ---
Chương 80:-- Quả nhiên là vật tốt, Thịnh nha đầu không lừa ta ---
Chương 79:-- Có sức lực gì? Tay bé chân nhỏ thế kia ---
Chương 78:-- Lão Tử Bảo Ngươi Làm, Ngươi Lại Để Kẻ Khác Làm Sao! ---
Chương 77:-- Mười Vạn Lạng Hoàng Kim ---
Chương 76:-- Chẳng lẽ lại để nữ nhi phải thất vọng ư! ---
Chương 75:-- MAU CÚT ĐI! ĐỒ XUI XẺO---
Chương 74:-- ---
Chương 73:-- Tiểu nhi hôm nay đã đi nhà họ hàng ---
Chương 72:-- Ngươi đi xem hắn còn hơi thở không! ---
Chương 71:-- Chúng ta ở đây chờ ngươi! ---
Chương 70:-- Con đường biến thái không thể quay đầu. ---
Chương 69:--, Còn không cút đi! Còn đợi ăn cỗ sao! ---
Chương 68:--, Xin hỏi ngươi có phải tới tham gia yến tiệc nhà Uyển Thu không? ---
Chương 67:-- Xe ngựa chật chội thế nào, ra ngoài hít thở chút đi ---
Chương 66:-- Ngươi đúng là ngựa không biết mặt dài, khỉ không biết mông đỏ ---
Chương 65:-- Vậy thím có ai để tiến cử không? ---
Chương 64:-- Sớm đã như vậy thì tốt biết mấy? ---
Chương 63:-- Hèn chi lại điên cuồng đến vậy! ---
Chương 62:-- Cháu gái còn có bản lĩnh này, thật quá lợi hại! ---
Chương 61:-- Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của phu quân mình mới bước ra khỏi cửa ---
Chương 60:-- Hay là ngài cùng thuộc hạ đến tửu lầu đi ---
Chương 59:-- Ngươi làm sao quen biết Đinh đại phu? ---
Chương 58:-- --- Nha đầu nhà ngươi sức lực thật lớn
Chương 57:-- --- Có phải khám bệnh? Hay là mua thuốc?
Chương 56:-- Lại còn sờ được hổ! ---
Chương 55:-- Thẳng tiến Đại Thanh Sơn ---
Chương 54:-- Uyển Thu hiếu kính con ---
Chương 53:-- Giang gia sống chết liên quan gì đến nàng? ---
Chương 52:-- Cần chính là câu nói này ---
Chương 51:-- Báo thì báo, ta còn nói đệ đệ ngươi phóng hỏa đốt nhà ta ấy chứ ---
Chương 50:-- Nãi, người sao vậy? Đừng dọa ta! ---
Chương 49:-- Không đến nỗi ngược đãi một đứa trẻ con ---
Chương 48:-- Không phải thật sự không cần đệ ấy ---
Chương 47:-- Nhị đệ, ta hỏi đệ thêm một lần nữa, đệ rốt cuộc có muốn qua đây không ---
Chương 46:-- Thứ Vô Liêm Sỉ, Cút Xa Khỏi Lão Nương Đây! ---
Chương 45:-- Đi thôi, tỷ tỷ đưa ngươi về nhà ---
Chương 44:-- ---
Chương 43:-- Hắn thật sự sẽ đánh gãy chân mình ---
Chương 42:-- Cảm ơn tỷ! ---
Chương 41:-- Nương! Người không sao chứ! ---
Chương 40:-- Nha đầu Uyển Thu đã về rồi. ---
Chương 39:-- Muốn, ta đương nhiên muốn chứ ---
Chương 38:-- ---
Chương 37:-- Ấy là đại ca không có bản lĩnh ---
Chương 36:-- Nhìn cái gì mà nhìn, mau giải tán đi ---
Chương 35:-- Đây là bí phương gia truyền của nhà ta ---
Chương 34:-- Ngươi đợi ta một chút ---
Chương 33:-- Hiểu chưa! ---
Chương 32:-- Sứ thần Thiên Tề quốc sẽ nhập kinh trong nay mai ---
Chương 31:-- Tỷ, từ khi nào tỷ có tài nấu nướng siêu phàm đến vậy? ---
Chương 30:-- Bán Thịt Heo Rừng ---
Chương 29:-- Heo rừng ---
Chương 28:-- Bái sư ---
Chương 27:-- Xây nhà ---
Chương 26:-- Phát Tài Lớn Rồi ---
Chương 25:-- Hai Con Chuột Nhỏ ---
Chương 24:-- Chân Què Rồi ---
Chương 23:-- Phải bồi thường ---
Chương 22:-- Đều là nữ nhi, sao nàng ta lại có thể đào được nhân sâm! ---
Chương 21:-- Bao nhiêu? Trời ơi là trời! ---
Chương 20:-- Các ngươi tự lượng sức mà làm! ---
Chương 19:-- Gửi đi học? ---
Chương 18:-- Đùi dê ---
Chương 17:-- Dê Núi ---
Chương 16:-- Tưới tắm nhân sâm ---
Chương 15:-- Nhiều lời ---
Chương 14:-- Bắt kẻ trộm! Túi tiền của ta mất rồi! ---
Chương 13:-- Ta sai rồi, mau dừng tay! ---
Chương 12:-- Vang hay không vang? Ngươi cứ nói một cái tát có vang lên được không? ---
Chương 11:-- Không Tiền Mà Vẫn Dám Lui Tới Thanh Lâu ---
Chương 10:-- Thịnh Bóc Lột ---
Chương 9:-- Tay Không Mà Cũng Muốn Vào ---
Chương 8:-- Trước tiên hãy tự cắn xé nhau đi! ---
Chương 7:-- Cút đi, sau này đừng đến lợi dụng ta nữa ---
Chương 6:-- Ớt ---
Chương 5:-- Bắt Được Một Ổ Thỏ ---
Chương 4:-- Phân Gia (1) ---
Chương 3:-- Đứa cháu gái này cũng là người giống bà nhất ---
Chương 2:-- Đoạn Thân Thư ---
Chương 1:-- Ngươi đồ già khốn kiếp! ---
Gửi báo cáo
Huỷ