Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 300:-- Oan gia nên hóa giải chứ không nên kết thêm ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:39:38
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh Uyển Thu thấy Tần Hựu cứ thế bay mất, nàng còn kịp , ngay . Quả nhiên những kẻ bản lĩnh tính tình đều hết sức tùy hứng.

 

Bên Lu Linh Vận cũng xem qua văn thư chứng minh phận mà Nhiếp Trí Hiên đưa tới, quả nhiên hề dối, đích xác là của Thiên Tề Quốc.

 

"Phiền các ngươi thể thả những khác ? Bọn họ treo ngược như thực sự khó chịu!"

 

"Chúng đều là đến tham gia Đại Triều hội, cũng coi như đ.á.n.h quen . Chuyện đây là hiểu lầm, xin các vị hãy rộng lượng tha thứ!"

 

Nhiếp Trí Hiên xong còn hành lễ với Lu Linh Vận và Hàn Khanh Khanh. Hắn chẳng thèm liếc Lục Đường Vận đang một bên liên tục trợn mắt với . Người thù dai, chính là mụ điên túm tóc , mối thù ghi nhớ, cơ hội nhất định sẽ túm .

 

"Uyển Thu, nàng thấy ?" Lu Linh Vận đầu hỏi Thịnh Uyển Thu, đồng thời liếc nàng một cái.

 

"Oan gia nên hóa giải chứ nên kết thêm. Đã là hiểu lầm, giải quyết xong xuôi là . Hàn tỷ, phiền cởi trói cho bọn họ!" Thịnh Uyển Thu đương nhiên cũng hiểu ý của Lu Linh Vận, lập tức thuận theo lời nàng mà .

 

"Tính thì ngươi tiểu tử ngươi cũng may mắn đó, thấy lão nương đây nhất nên tránh xa !" Lục Đường Vận nhảy dựng lên, còn gì đó thì Thịnh Uyển Thu khoác tay kéo .

 

"Vân tỷ, đưa Đường Đường về , nơi đây giao cho các ngươi."

 

"Mấy đứa oắt con các ngươi, còn mau đuổi theo!" Thịnh Uyển Thu quên vẫy tay gọi mấy đứa cháu ngoại lớn của , đoạn kéo Lục Đường Vận, dẫn theo những khác trở về Quy Lai khách điếm .

 

Trên suốt đường về, Thịnh Uyển Thu chẳng lời nào, Lục Đường Vận trong lòng chút hoảng sợ, khách điếm, nàng bản năng bỏ chạy.

Mèo con Kute

 

Mấy đứa thanh niên trai tráng nhà họ Du và nhà họ Tưởng cũng thấp thỏm trong lòng, sợ hãi tiểu di của bọn họ sẽ lấy roi quất , khách điếm cũng chạy trốn.

 

"Ấy cái gì đó, Uyển Thu, lên tắm rửa ngủ nha! Đêm nay mệt c.h.ế.t!"

 

"Tiểu di, bọn cũng về đây! Mai còn lên đường, bọn lên ngủ nha?"

 

Mấy còn kịp hành động, thấy Thịnh Uyển Thu đập mạnh xuống bàn, chén bàn đều nhảy lên, thể thấy sức mạnh của chưởng lớn đến nhường nào.

 

"Binh! Tất cả yên tại chỗ cho , xem ai dám nhúc nhích!"

 

Lục Ly thấy động tĩnh, trở về, chân bước tiền sảnh, thấy tiếng quát giận dữ của Thịnh Uyển Thu, liền dứt khoát rụt chân , về đường cũ.

 

Chẳng câu thế ư, khi mẫu dạy dỗ hài tử, phụ vô dụng nhất đừng nên ở trong tầm mắt của đối phương, nếu dễ vạ lây.

 

Tuy lời giờ phần kỳ quái, nhưng ý tứ chắc cũng gần như , dù thì cứ rút lui .

 

Lương chưởng quỹ của Quán trọ Quy Lai ngay phía suýt nữa thì đ.â.m sầm lưng y. Thấy chủ tử nhà đột ngột dừng đầu bỏ , còn tưởng xảy chuyện gì, định nhoài xem thử thì Linh Nhị tóm lấy gáy cổ kéo ngược .

 

Nhắc đến khả năng tùy cơ ứng biến, Lục Đường Vận đích thị là kẻ đầu. Thấy Thịnh Uyển Thu nổi giận, nàng suýt nữa thì theo thói quen quỳ xuống. Nàng cảm thấy khi Thịnh Uyển Thu nổi giận còn đáng sợ hơn cả mẫu .

 

“Uyển Thu, sai , dám nữa, cam đoan, thề đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-300-oan-gia-nen-hoa-giai-chu-khong-nen-ket-them.html.]

 

Thịnh Uyển Thu Lục Đường Vận mấy lời thật lòng , liền kẻ thành thói . Miệng thì dám nữa, nhưng vẫn cứ lặp lặp sửa.

 

Xem nàng dùng bộ lời lẽ ít , phỏng chừng là từ ngữ chuyên dùng để lừa gạt Đại Việt Đế và Hiền Phi.

 

“Dì nhỏ, chúng con sai , cũng dám nữa!” Mấy đứa cháu ngoại lớn cũng đồng thanh , bọn chúng cảm thấy chỉ cần nhận nhanh thì sẽ đại ma vương là ông ngoại phạt.

 

dì nhỏ vẻ hung dữ, nhưng vẫn nhân từ hơn đại ma vương. Đại ma vương là thật sự dám tay, bọn chúng đ.á.n.h đòn giữa chốn đông , như mới thật sự mất mặt.

 

“Nói xem nào, sai ở ?” Thịnh Uyển Thu khoanh chân ghế, tự rót cho một chén cầm lên uống, lạnh lùng mấy kẻ đầu sỏ phiền giấc ngủ của .

 

“Nữ sĩ ưu tiên, !”

 

“Ta nên động thủ, nên xốc nổi, nên ném bom, nên gây sự lung tung!”

 

“Ta chỉ nghĩ đến đó thôi, còn mấy ngươi bổ sung !” Lục Đường Vận xong liền bĩu môi giả vờ ấm ức Thịnh Uyển Thu, đôi mắt to chớp ngừng, bày vẻ mặt quỷ quái như nếu ngươi tha thứ cho , sẽ cho ngươi xem.

 

Thịnh Uyển Thu cố nén ý bật , trợn mắt Lục Đường Vận một cái.

 

Mấy trai lớn cũng lời của Lục Đường Vận cho ngớ , cái gì thế ? Bảo bọn họ bổ sung thế nào đây? Bọn họ động thủ , chỉ là can ngăn thôi, b.o.m cũng bọn họ ném, mà bổ sung ?

 

Thấy mấy tròn mắt , Thịnh Uyển Thu chuyện cũng thể trách bọn họ. Hàn tỷ và Đường Đường mà song kiếm hợp bích phát điên lên thì chính nàng cũng ngăn , huống hồ là mấy kẻ .

 

“Thôi , bất kể gặp chuyện gì cũng đừng xốc nổi, hãy dùng đầu óc nhiều hơn.”

 

“Đặc biệt là ngươi, Đường Đường, đến Bắc Húc càng xốc nổi. Ngươi là đại diện của Đại Việt, bản ngươi. Ở Đại Việt ngươi càn thế nào cũng , nhưng ở nước khác thì !”

 

“Phải ngoài , trời ngoài trời, đạo lý chắc ngươi cần cũng hiểu rõ, cũng lải nhải nữa, đều tắm rửa ngủ !”

 

Thịnh Uyển Thu bất lực vẫy tay. Hôm nay may mắn gặp Cửu sư thúc của Hàn tỷ, nếu chuyện chắc chắn sẽ khó giải quyết.

 

“Biết ngay Uyển Thu là nhất mà, nhất định sẽ xốc nổi như nữa, cam đoan! Vậy chúng ngủ đây! Yêu ngươi nha! Chụt chụt.” Lục Đường Vận mặt mày hớn hở lao tới ôm chầm lấy Thịnh Uyển Thu, thơm chụt một cái má nàng, đó lập tức chuồn mất.

 

Mấy trai lớn đương nhiên dám như nàng , chỉ đành cung kính hành lễ với Thịnh Uyển Thu cũng chạy về phòng . Đêm nay quả thật là một đêm kinh hồn bạt vía, mấy trai lớn cũng mở mang kiến thức.

 

Lúc , Lục Linh Vận và mấy cũng về, xem chuyện xử lý thỏa.

 

“Được Hàn tỷ, ngươi gì, chú ý là ! Cũng còn sớm nữa, ngươi cũng mau nghỉ !” Thịnh Uyển Thu thấy Hàn Khanh Khanh cứ thôi, tỷ gì, tám phần là cũng theo cái kiểu cũ của Lục Đường Vận, tích cực nhận , đó tái phạm.

 

Người là tiểu thư khuê các, cái vốn liếng đó, cứ để mắt đến chút. Cố gắng đừng để hai ở riêng với , tổ hợp "châm ngòi thổi gió" nàng cũng sợ .

 

“He he, ngươi là nhất, yêu ngươi, yêu ngươi lắm!” Hàn Khanh Khanh Thịnh Uyển Thu , lập tức tươi roi rói. Vừa đường về còn lo Uyển Thu sẽ giận, hí hí! Giờ thì tảng đá lớn trong lòng buông xuống !

 

 

Loading...