Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 22:-- Đều là nữ nhi, sao nàng ta lại có thể đào được nhân sâm! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:23:02
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh Uyển Thu . Bà nội nàng đây là khoe khoang .

 

Nàng lắc đầu, tiếp tục sắp xếp đồ đạc. Dù thì cớ cũng với bà nội , chắc chắn sẽ xảy chuyện gì.

 

“Thịnh bà bà, Uyển Thu nhà đào nhân sâm bán lấy tiền ?”

 

“Phải đó! Xem chiếc vòng bạc của ? Uyển Thu nhà hiếu kính đấy!”

 

“Thịnh bà bà, nhân sâm bán ba mươi lạng ?”

 

“Gì cơ? Khuyên tai vàng ? Ngươi đúng là mắt , Uyển Thu nhà tặng đấy.”

 

3_Thịnh bà bà thoăn thoắt đôi chân ngắn cũn cỡn, suốt đường khoe khoang bà vui sướng khôn cùng. Các bà lão trong làng đều bà với ánh mắt ghen tị.

 

Họ đừng khuyên tai vàng, đến khuyên tai bạc cũng chẳng thấy. Sao Thịnh bà bà may mắn thế, một đứa cháu gái hiếu thuận đến .

 

vui, ắt buồn.

 

Lưu Quyên nhà bên, ở nhà đ.á.n.h mắng ba đứa con gái .

 

“Đều là nữ nhi, nàng thể đào nhân sâm!”

 

“Giờ thì các ngươi lên núi mà đào nhân sâm , đào thì đừng về!”

 

Lưu Quyên trực tiếp đuổi ba đứa con gái ngoài, đóng sập cửa , cũng chẳng thèm để ý đến tiếng sợ hãi của đứa con gái út.

 

Trời mới khi nàng Thịnh Uyển Thu đào nhân sâm bán ba mươi lạng bạc thì ghen tị đến phát điên. Cái nha đầu c.h.ế.t tiệt dựa mà vận khí đến thế?

 

Khi thì bắt dê, khi thì đào nhân sâm, ông trời thật sự là mắt, ít nhất cũng chia cho nhà nàng một chút vận khí chứ!

 

Đều là cháu gái nhà họ Thịnh, ông trời thể đối xử khác biệt như chứ!

 

Lại còn mua vòng bạc khuyên tai vàng cho Thịnh Xuân Hoa và con tiện bà già đó, mua cho nàng , đại bá nương một cái chứ?

 

Mèo con Kute

là đồ bạch nhãn lang, hồi nhỏ nàng còn bế nó nữa chứ!

 

Nhà Bạch Hạo Vũ cũng ồn ào như gà bay ch.ó chạy. Khi Bạch Tiểu Liên tin , nàng tức đến mức đập cả bát.

 

Trời ơi! Vòng tay bạc, khuyên tai vàng, những thứ vốn dĩ là của nàng mà!

 

Cái Thịnh Uyển Thu đáng ghét bây giờ đến lấy lòng nàng nữa, tức c.h.ế.t !

 

Nàng ghen tị đến mức phát điên.

 

“Đại ca, lẽ nào dỗ dành cái tiện nhân Thịnh Uyển Thu về ? Ba mươi lạng bạc đó!”

 

“Ngay cả bạc để lên kinh ứng thí cũng đủ , giờ để rẻ cho khác một cách vô ích, thật vô dụng!”

 

Bạch Tiểu Liên tức đến mức đ.á.n.h ca ca nàng một trận.

 

Bạch Giang Thị cũng ai oán đại nhi tử, trong lòng nhỏ máu, nàng cũng khuyên tai vàng, vòng bạc!

 

“Con trai, là con thử nữa xem ? Con gái nhà mềm lòng nhất, con dỗ dành nàng thêm chút nữa, chừng nàng sẽ hồi tâm chuyển ý đấy.”

 

“Có câu cổ ngữ , liệt nữ sợ triền lang. Con hãy thường xuyên xuất hiện mặt nàng , quan tâm nàng nhiều hơn, tin con sẽ sớm dỗ dành nàng về thôi!”

 

Bạch Giang Thị khuyến khích đại nhi tử của , còn cách nào khác, nàng thật sự quá thèm khát trang sức vàng bạc .

 

Bạch Hạo Vũ thở dài một tiếng, thấy nương đúng, chi bằng thử xem , lỡ như thành công thì ?

 

Thế là Bạch Hạo Vũ chặn Thịnh Uyển Thu đang xách bánh ngọt đến nhà Lý Chính.

 

“Chó cản đường, cút ngay!”

 

Thịnh Uyển Thu khinh bỉ Bạch Hạo Vũ đang chắn đường nàng, cái bộ dạng c.h.ế.t tiệt của , thật cho một búa!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-22-deu-la-nu-nhi-sao-nang-ta-lai-co-the-dao-duoc-nhan-sam.html.]

 

“Uyển Thu, nghĩ giữa chúng hiểu lầm, trong lòng nàng, nàng hãy tin !” Bạch Hạo Vũ cố vẻ thâm tình chằm chằm Uyển Thu.

 

“Mắt ngươi gỉ!”

 

Bạch Hạo Vũ sững sờ, lập tức lưng dùng tay áo lau khóe mắt.

 

Đợi khi , Thịnh Uyển Thu biến mất.

 

Chuyện đến tìm Thịnh Uyển Thu, vặn ba chị em Thịnh Chiêu Đệ đuổi khỏi nhà thấy.

 

“Đại tỷ, tỷ còn cơ hội !” Thịnh Lai Đệ nhẹ nhàng một câu như .

 

“Hừ! Ngươi cũng chẳng cơ hội !” Thịnh Chiêu Đệ giận dỗi về phía hậu sơn. Nàng tin, Thịnh Uyển Thu đào nhân sâm, nàng cũng thể!

 

Bạch Hạo Vũ vẫn còn thắc mắc Thịnh Uyển Thu , còn nàng thì đến nhà Lý Chính.

 

“Con nha đầu khách khí quá, mau đem mấy thứ về !” Lý Chính hai gói bánh ngọt Thịnh Uyển Thu lấy từ giỏ tre, lập tức đẩy trả .

 

“Lý Chính bá bá, con đây cũng là nhờ vận khí, kiếm chút tiền, hiếu kính là điều nên .”

 

“Nếu nhận, bảo con tiếp thế nào đây?”

 

Thịnh Uyển Thu vươn tay đẩy đồ về phía Lý Chính.

 

“Có chuyện gì, con cứ ! Nếu thể giúp nhất định sẽ từ chối, dù con cũng là do lớn lên, còn là thích, giúp đỡ là điều nên .”

 

Thịnh Uyển Thu lời Lý Chính , lập tức thuận nước đẩy thuyền.

 

“Đường bá bá, cũng đó, chúng con phân gia , cứ ở chung như thế thật sự tiện.”

 

“Đại bá nương nhà con dễ hòa hợp, hễ nhà con nấu món gì là nàng bắt đầu c.h.ử.i bới ầm ĩ, chúng con ăn uống cũng chẳng thoải mái. Chẳng lẽ con ngày nào cũng đ.á.n.h nàng một trận !”

 

“Con ở hậu sơn đào nửa củ nhân sâm, bán chút tiền, nên con xây nhà, đưa bà nội và các ngoài ở riêng.”

 

“Vậy con hỏi mảnh đất trống cuối thôn, giá bao nhiêu? Con mua!”

 

“Cả mảnh đất chân núi nữa, con trồng chút thảo dược, bán cho tiệm t.h.u.ố.c để phụ giúp gia đình.”

 

Thịnh Uyển Thu một tất cả yêu cầu của . Nàng tin Lý Chính sẽ từ chối, dù mảnh đất trống bên vẫn luôn bỏ hoang ai .

 

Nếu nàng bỏ bạc mua, trong thôn còn thể chút thu nhập, Lý Chính chắc chắn sẽ từ chối.

 

“Uyển Thu ! Chỗ xa quá , ở đó bà nội con đồng ý ?”

 

“Với ruộng đất bên đều hoang vu, đến lúc đó con còn tìm khai hoang, phiền phức lắm.”

 

“Gần ruộng đất cũ nhà con còn mấy mảnh ruộng nước, bán, nếu con , Đường bá bá sẽ hỏi giúp con.”

 

Lý Chính hề giấu giếm, thật lòng. Đương nhiên mảnh đất mà nha đầu Uyển Thu ưng ý, thể chủ, đều là đất hoang trong thôn, dù cũng chẳng ai .

 

“Phải đó! Uyển Thu, con cứ lời Đường bá bá con , đất bên thật sự quá hoang vu, khai khẩn chắc chắn sẽ tốn công sức.”

 

Lý Chính nương tử cũng lên tiếng khuyên nhủ, nàng cũng lòng , Thịnh Uyển Thu phí tiền vô ích.

 

“Bá bá, thím thím, con lòng của hai , con trồng lương thực, con trồng d.ư.ợ.c liệu, nên đất bên phù hợp.”

 

“Hơn nữa con khác phiền con, đặc biệt là nhà đại bá nương. Tính con , tránh cho con lỡ ngày nào đó tay nặng quá, đ.á.n.h c.h.ế.t , rước phiền phức cho bá bá thì ?”

 

“Thế nên con rời xa trong thôn, với bà nội con đều ủng hộ con, điều và bá bá thể yên tâm. Hiện giờ, nhị phòng Thịnh gia chúng con, con là đầu!”

 

Hai vợ chồng Lý Chính thấy vẻ mặt khẳng định và giọng điệu kiên định của Thịnh Uyển Thu, liền khuyên nữa cũng vô dụng, cả hai bèn khuyên nữa.

 

Rất nhanh, Thịnh Uyển Thu như ý nguyện mua hai mảnh đất. Một mảnh để xây nhà thì rẻ hơn chút, là bốn lạng bạc, mảnh mười mẫu, vì là ruộng hoang nên chỉ mất năm lạng bạc, tổng cộng là chín lạng.

 

 

Loading...