Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 310:-- Náo nhiệt thế này mà không được tận mắt chứng kiến, thực sự hối hận đến đập đùi thùm thụp ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:39:47
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đại tỷ, tỷ nấu ăn dù khó ăn đến mấy cũng thể khó ăn bằng món của mẫu phi ? Ta tin chắc tỷ sẽ giỏi hơn nàng , tin tưởng tỷ một trăm phần trăm!” Lục Đường Vận lúc mắt ngái ngủ bước xuống lầu, thấy lời của Lu Linh Vận, liền chạy tới nịnh hót .
Không ngờ, đây sẽ là một cơn ác mộng khác của nàng !
Mọi tắm rửa xong xuôi, ánh mắt ai oán của nữ đầu bếp mập mạp, họ ăn xong bữa sáng ngon lành. Vì hiện tại của các quốc gia khác vẫn đến đông đủ, nên định nhân cơ hội dạo quanh Yến Thành, dù đây cũng là quốc đô của Bắc Húc, chắc chắn đáng để ghé thăm.
Trong cung điện Bắc Húc, khi bãi triều, Ngô Chí Vũ Kim Tam Bảo miêu tả thao thao bất tuyệt, cũng vô cùng tò mò. Tối qua náo nhiệt như , mặt chứ!
Náo nhiệt thế mà tận mắt chứng kiến, thực sự hối hận đến đập đùi thùm thụp!
Kim Tam Bảo quả thật còn giống kể chuyện hơn cả kể chuyện, trong túi tiền nhỏ Thịnh Uyển Thu đưa tối qua là đầy ắp hạt dưa vàng. Từ nay về , thề c.h.ế.t theo Vĩnh Hòa Công chúa của Đại Việt, trở thành tín đồ thành kính nhất của nàng.
Lời ý cứ tuôn như nước, chẳng ngại dùng bất kỳ lời lẽ hoa mỹ nào, cứ thế chất đống lên Thịnh Uyển Thu, suýt nữa biến Thịnh Uyển Thu thành tiên nữ hạ phàm trừ gian diệt ác phổ độ chúng sinh .
48_“Ha ha, ngươi tiểu tử rốt cuộc nhận bao nhiêu bạc ?”
Ngô Chí Vũ đang Kim Tam Bảo đến trời hoa rơi loạn, bỗng nhiên xen một câu, khiến Kim Tam Bảo trở tay kịp.
Hắn quá hiểu cái tính nết của tiểu thái giám cận , tám chín phần mười là nhận lợi lộc, nếu sẽ nhiều lời ý đến , nịnh nọt đến mức ong cả tai!
“Chà! Bạc bủng gì ! Đó là cục vàng đó, to đùng luôn!”
Khi Kim Tam Bảo đột nhiên lỡ lời , cử chỉ tay vẫn còn lơ lửng giữa trung, thể bản năng tư thế bỏ chạy.
“Ngươi đồ tiểu vương bát đản, nhận lợi lộc mà ! Ta thấy ngươi đúng là ngứa đòn ! Mau mau móc đây, chia cho một nửa!”
49_“Ngươi tiểu tử đừng chạy, ăn một phát giày !”
Ngô Chí Vũ xong liền cởi giày , đuổi theo Kim Tam Bảo mà ném . Ôi chao, đất nước của họ cái thứ kho báu triều đại gì đó nhỉ, chắc chắn Đại Việt đào nhiều mỏ vàng, nếu một công chúa dân thường hối lộ tiểu thái giám tay hào phóng đến mức đưa cả một cục vàng còn to hơn quả trứng gà. Nước mắt ghen tị chảy từ khóe miệng.
Hắn giờ đây còn tập hợp binh lực công đ.á.n.h Ngụy quốc, đào sâu ba tấc đất cũng đào về chút cục vàng mới , điều thực sự quá khiến đỏ mắt !
Kim Tam Bảo cũng dám chạy, ngoan ngoãn nhặt giày của hoàng đế về. Đầu óốc vẫn còn tỉnh táo, một bữa no và no dài dài vẫn phân biệt .
“Hì hì! Bệ hạ, yên tâm, nô tài đồ nỡ dâng cho chứ! Vĩnh Hòa Công chúa tay hào phóng như , nô tài nghĩ thời gian tận tâm tận lực hầu hạ, cục vàng chẳng sẽ càng nhiều ?”
“Đến lúc đó nô tài và bốn sáu phân chia, sáu nô tài bốn thế nào?” Kim Tam Bảo gian xảo, hầu hạ Ngô Chí Vũ giày .
“Hai tám! Ta tám ngươi hai!”
“Người cũng quá tàn nhẫn !” Kim Tam Bảo nghiến răng, nếu là chủ tử của , nhất định sẽ nhảy dựng lên đá một cước kẻ hổ .
“Ta là Hoàng đế!”
“Được ! Biết là Hoàng đế! Người tám, !” Kim Tam Bảo bắt đầu khoa tay múa chân định bóp c.h.ế.t chủ tử mà hưởng còn đường hoàng !
Hắn thực sự quá khó khăn mà, vất vả hầu hạ , chút đồ , chủ tử nhà còn bóc lột nữa! Huhu! Nghiệt duyên mà!
“Đừng mếu máo nữa, cái bộ dạng vô dụng của ngươi kìa, hôm nay chắc chắn các nàng sẽ lang thang ở Yến Thành, Trẫm cải trang một phen, ngẫu nhiên gặp gỡ vị Vĩnh Hòa Công chúa mà ngươi khen lên tận trời !”
Ngô Chí Vũ đảo tròng mắt, lập tức kéo Kim Tam Bảo chạy về tẩm điện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-310-nao-nhiet-the-nay-ma-khong-duoc-tan-mat-chung-kien-thuc-su-hoi-han-den-dap-dui-thum-thup.html.]
Kim Tam Bảo: !!! Ta vô dụng, ngươi tiền đồ, ngươi tiền đồ mà còn chia chác thành quả lao động của khác ? Ta tủi quá, hết mới ! Hừ!
Thủ đô Yến Thành của Bắc Húc gần đây đặc biệt náo nhiệt, đại triều hội sắp sửa diễn , đến tham quan ít, điều cũng mang nhiều khách khứa cho Yến Thành. Các thương buôn lớn nhỏ đều dốc hết sức , định nhân dịp đại triều hội mà kiếm một khoản lớn, thế nên cảnh tượng các con phố lớn nhỏ của Yến Thành vô cùng tấp nập.
“Oa! Đằng nặn tò he bằng đường kìa! Ta ăn! Mau thôi!” Hàn Khanh Khanh kéo Kiều Vũ Thần chạy , chủ yếu là Lục Đường Vận chạy xem xiếc khỉ , căn bản rảnh lo chuyện bên .
Thịnh Uyển Thu và Lu Linh Vận cũng mệt mỏi trong lòng, mới ngoài lâu, đội ngũ tan tác tứ phía.
Để đề phòng xảy chuyện gì rắc rối, Lục Ngọc phái canh chừng Lục Đường Vận, hễ gì bất là dùng vũ lực trấn áp cái tinh quái gây họa .
Bên phía Hàn Khanh Khanh chỉ cần Lục Đường Vận dẫn dắt sai đường, để hai kẻ phá rối hợp sức với , nàng vẫn dễ kiểm soát.
Thế nên giờ Kiều Vũ Thần trở thành tiểu tùy tùng của nàng , ít nhất thì hai , một gan , một nhút nhát, coi như là bù trừ cho .
Thịnh Uyển Thu cũng bận đến mức mắt rời, suýt chút nữa là xuể. Nàng bây giờ còn hứng thú với xiếc tạp kỹ gì nữa, lúc nàng chỉ thuyền du ngoạn, tham quan hồ Tẩm Liên nổi tiếng ở Yến Thành.
Tuy là đầu thu , nhưng trong hồ Tẩm Liên mà vẫn còn sen nở rộ, nếu chèo thuyền nhỏ lướt hồ, khí chất đầy thi vị sẽ dâng trào.
Tốt nhất là còn một tiểu ca tuấn tú giúp chèo thuyền, mỹ nam và mỹ cảnh, chậc chậc chậc chậc, điều quả thực quá hảo còn gì!
“Hì hì! Lục đại ca, thấy cảnh hồ thế nào?”
Giờ đây một mỹ nam tử sẵn, đến lúc phát huy tác dụng !
Lục Ly Thịnh Uyển Thu đến tê dại da đầu, chủ yếu là ánh mắt của nha đầu tinh ranh chứ?
Chẳng lẽ nàng xem nhảy xuống nước ?
Hắn là vịt cạn mà!
“Rất là .”
Lục Ly cẩn thận trả lời, đang nghĩ nếu Uyển Thu đề nghị xem nhảy xuống nước, nên nhảy nhảy đây?
Mèo con Kute
“Vậy chèo thuyền ?”
“Biết! Không thể học!” Lục Ly lập tức yên tâm hẳn, hóa là chèo thuyền thôi mà!
Sợ c.h.ế.t , cứ tưởng là nhảy xuống nước chứ!
“Đi thôi! Còn chờ gì nữa, chúng thuyền du hồ!” Thịnh Uyển Thu kéo về phía chỗ thuê thuyền bên hồ.
Lu Linh Vận và Lục Thư Tuyết tự nhiên cũng theo. Còn Kiều Vũ Thần vẫn luôn dõi theo động tĩnh của Thịnh Uyển Thu, thấy Thịnh Uyển Thu về phía hồ, cũng chẳng quản Hàn Khanh Khanh , liền kéo nàng chạy tới.
Chỗ thuê thuyền hai loại, một loại là thuyền nhỏ thể chở ba đến năm , một loại là du thuyền lớn hơn một chút, thể chở mười mấy .
Thịnh Uyển Thu chọn thuyền nhỏ, như mới cảm giác phiêu du hồ.
Thế là sáu chia thành hai đội, ba một nhóm lên chiếc thuyền nhỏ mà Lục Ly bỏ tiền thuê.