Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 102:-- Tìm Chuyện ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:24:29
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , Ngô bà bà dẫn theo cháu gái Ngô Đại Ni xách giỏ sân. Ngô Đại Ni thấy Thịnh Uyển Thu liền ngượng ngùng mỉm .
“Ngô nãi nãi, Đại Ni tỷ, hai đến , gọi nãi nãi , hai cứ !”
“Nãi nãi, Ngô nãi nãi đến !” Thịnh Uyển Thu nhà gõ cửa phòng Thịnh bà bà.
Nếu đoán nhầm thì nãi nãi nàng đang giấu ngân phiếu.
Buổi trưa ăn cơm xong, nãi nãi nàng cứ lôi Lục Ngọc hỏi han đủ điều, khiến ngượng ngùng. Nàng liền tìm cớ gọi Thịnh bà bà , đưa cho bà một tờ ngân phiếu một trăm lượng, cùng với một ít bạc vụn.
Nàng đơn giản kể chuyện gặp hai , đương nhiên đến quá trình nàng g.i.ế.c . Chuyện g.i.ế.c đương nhiên là do chủ tớ Lục Ngọc , nàng hề tham gia, chỉ là giúp đỡ đuổi sói rừng lục soát lấy ngân lượng mà thôi.
Và đúng như nàng nghĩ, Thịnh bà bà lúc cũng chẳng còn tâm trí nào để mà hỏi han khác nữa, tâm trí bộ đặt việc để giấu ngân lượng. Đến cả khi chủ tớ Lục Ngọc rời mà bà vẫn khỏi phòng.
“Đến , đến !”
Thịnh bà bà mở cửa phòng , mặt còn mang theo nụ rạng rỡ. Bà giấu ngân phiếu và ngân lượng trong chiếc giày rách của , nghĩ bụng chắc kẻ trộm đến cũng sẽ hứng thú với chiếc giày cũ hôi hám của lão bà bà .
“Vậy Ngô nãi nãi, hai cứ trò chuyện , sẽ đưa Đại Ni tỷ lên núi.”
Mèo con Kute
Buổi trưa lúc Đại Đỗ đưa thịt thỏ sang với Ngô bà bà rằng buổi chiều sẽ dẫn Ngô Đại Ni cùng lên núi hái hoa tiêu.
Thế là bốn , kẻ xách giỏ, xách sọt tre, cùng tiến về Đại Thanh Sơn.
Ngô Đại Ni lớn hơn Thịnh Uyển Thu hai tuổi, là một cô gái chất phác, thật thà, da đen, má còn lấm tấm vài nốt tàn nhang. Khi lên, nàng trông ngượng ngùng.
“Uyển Thu tỷ, các đây là định ?” Thịnh Văn Văn lúc cũng xách giỏ cửa, mấy liền gặp con đường nhỏ trong thôn.
Người đưa tay đ.á.n.h mặt tươi , Thịnh Văn Văn cũng gì chọc giận nàng, ấn tượng của Thịnh Uyển Thu về nàng cũng chỉ ở mức bình thường. Nàng trực giác rằng họ cùng một loại , tiếp xúc quá nhiều với nàng , thế là nàng giơ giỏ trong tay lên .
“Chúng đằng đào rau dại, với ngươi nhiều nữa, đây!”
Thịnh Uyển Thu kéo Ngô Đại Ni định , Thịnh Văn Văn chặn .
“Uyển Thu tỷ, cũng đào rau dại, thể cùng các ?” Thịnh Văn Văn nở nụ tươi tắn, nương nàng rằng cố gắng đừng đắc tội với Thịnh Uyển Thu, thể lấy lòng thì cứ lấy lòng.
“Không !”
Thịnh Uyển Thu còn gì, Ngô Đại Ni mở miệng từ chối . Nàng thể thấy Uyển Thu thích Thịnh Văn Văn , nếu chắc chắn sẽ họ hái hoa tiêu chứ đào rau dại.
“Tại ?” Thịnh Văn Văn vui, nàng hỏi Thịnh Uyển Thu chứ hỏi Ngô Đại Ni, dựa mà nàng là !
“Bởi vì chuyện riêng với Uyển Thu , ngươi theo tiện! Cho nên chính là !”
“Đi thôi! Uyển Thu !” Ngô Đại Ni kéo tay Thịnh Uyển Thu thẳng, hề để ý đến khuôn mặt dài thượt của Thịnh Văn Văn.
Thịnh Uyển Thu và dành cho Ngô Đại Ni một lời khen ngợi lớn. Mấy tăng tốc bước chân, biến mất trong rừng rậm của Đại Thanh Sơn.
Thịnh Văn Văn tức giận giậm chân tại chỗ, , nếu còn theo thì mất mặt bao. Thế là nàng giậm chân thật mạnh về hướng khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-102-tim-chuyen.html.]
Cảnh mấy chuyện Bạch Tiểu Liên thấy rõ màng. Nàng đảo mắt một cái liền Thịnh Uyển Thu chắc chắn đào rau dại, nhất định là đào thứ gì đó lành nên mới cho Thịnh Văn Văn theo. Nàng theo xem rốt cuộc là chuyện gì, thế là liền lẽo đẽo theo .
“Uyển Thu , đây chính là hoa tiêu mà dùng để thịt thỏ buổi trưa ? Mùi vị thật là hắc nồng!”
Thịnh Uyển Thu dẫn ba đến bên cây hoa tiêu quen thuộc, bắt đầu bảo ba tay hái hoa tiêu.
“ , chính là cái . Kho thỏ, kho gà, kho thịt bò, thịt dê đều thể cho , lợi cho sức khỏe, còn thể tăng hương vị tươi ngon. Khi các ngươi hái thì chú ý một chút, cây gai, ngàn vạn đừng để đ.â.m tay!”
“Đại Ni tỷ, chúng hái hết hoa tiêu , ngày mai sẽ dẫn tỷ trấn đổi tiền!”
Thịnh Uyển Thu xong liền bắt đầu động thủ, ba còn thấy nàng cũng bắt đầu hái theo.
Người nếu xui xẻo thì uống nước cũng nghẹn. Bạch Tiểu Liên lạc đường, nàng vốn định theo Thịnh Uyển Thu và những khác, liền theo bọn họ từ xa. Kết quả váy của nàng cành cây mắc , nàng cúi đầu gỡ cành cây ngẩng đầu lên thì Thịnh Uyển Thu và mấy biến mất.
Nàng dám gọi, một cô gái ở làng bên cạnh một lên núi đào rau dại kẻ nhục. Nàng dám gọi lớn tiếng, lỡ kẻ đến là kẻ háo sắc thì .
Bạch Tiểu Liên bình thường lên núi, căn bản thể phân biệt phương hướng đông tây nam bắc, kết quả là càng càng thấy rừng cây càng ngày càng rậm rạp.
Đến khi Thịnh Uyển Thu và nhóm hái sạch cây hoa tiêu xong trở về thôn Thanh Sơn, Bạch Tiểu Liên vẫn còn đang cuống cuồng tìm đường xuống núi!
Mà khi Bạch Hạo Vũ tan học về nhà, cả gia đình đang ăn cơm thì mới phát hiện Bạch Tiểu Liên ở nhà. Lúc trời gần tối, Bạch Giang thị mới bắt đầu lo lắng.
Gia đình Thịnh Uyển Thu ăn tối xong, đều quây quần bên đèn dầu để phân loại hoa tiêu hái hôm nay. Một phần để dùng cho việc nấu ăn của gia đình, phần còn từng hạt từng hạt tách riêng phơi khô để ngày mai mang đến Tùng Hạc Tửu Lầu.
Cả một cây hoa tiêu, phân loại cũng khá tốn công sức, nên Ngô Đại Ni ăn tối xong liền sang giúp đỡ.
Mấy trong đại sảnh nhà Thịnh gia, trò chuyện việc riêng của . Lại còn ớt mà Thịnh Uyển Thu mang về đó cũng phơi khô. Thịnh bà bà cầm kéo đang cắt ớt thành sợi, để tiện dùng khi nấu ăn cho gia đình.
Rầm!
“Thịnh Uyển Thu, con nha đầu tiện nhân , ngươi giấu con gái ở !”
Cánh cổng lớn nhà Thịnh từ bên ngoài đẩy mạnh mở , Tiểu Đỗ đang quét sân, thấy động tĩnh liền xách chổi xông lên.
“Các gì!” Tiểu Đỗ vung chổi lên đánh, trực tiếp đ.á.n.h cho Bạch Giang thị cầm đầu lùi bước liên tục, một bước cũng dám tiến lên.
“Làm gì! Dựa mà đ.á.n.h !” Bạch Hạo Vũ liền kéo nương lưng, ngăn Tiểu Đỗ tiếp tục tay.
“Ngươi dựa , kẻ gây sự là tiện nhân! Chỉ vì nàng cửa c.h.ử.i , Tiểu Đỗ nhà đ.á.n.h là đúng, ngươi ý kiến gì!”
“Ta là tiện nha đầu, nương ngươi chính là tiện hóa già, ngươi chính là tiện chủng do tiện hóa già sinh , cả nhà ngươi đều là tiện nhân!”
Nói về khoản c.h.ử.i mắng, Thịnh Uyển Thu từng sợ hãi. Ở chỗ nàng, chỉ cần ai dám chọc giận nàng, dù Thiên Vương Lão Tử đến nàng cũng dám mắng.
Bạch Hạo Vũ mắng đến đỏ bừng mặt, nhất thời đối đáp , tức đến mức đầu bốc khói.
“Ngươi giấu con gái ở ! Có ngươi hại tiểu Liên nhà , đồ tiện nhân con, liều mạng với ngươi!”