Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 297:-- Thư tín đã đến ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:39:35
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Này! Ta Tiêu Dao Hầu đại nhân, mở mắt xem mặt còn chỗ nào để dán nữa ? Ta mặc kệ, ván thua thì dán chung một lượt!”

 

“Ha ha ha ha ha ha!”

 

“Hàn tỷ, tỷ cũng nhường một chút , gì mà nghiêm túc như , cứ như là ở đây chỉ một là kỹ năng chơi bài kém cỏi !”

 

“Đó là vì Tiểu Đường Đường kỹ năng chơi bài của thật sự tệ!”

 

“A a a a a! Ván quyết đấu với các ngươi những kẻ kỹ năng chơi bài !”

 

“Ha ha ha ha, cứ xông lên , nha đầu!”

 

Lục Linh Vận và Thịnh Uyển Thu hai cưỡi ngựa. Nghe thấy tiếng động truyền từ xe ngựa phía , hai , phì thành tiếng.

 

Vài năm , hai đồng thời nhắc cảnh vẫn nhịn mà bật . Đây chẳng là chân dung chân thực nhất của tháng năm bình yên đó !

 

Trong Ngự Thư phòng của Bắc Húc Hoàng cung.

 

“Bệ hạ, thư tín của Hầu gia đến!” Bắc Húc Hoàng đế Ngô Chí Vũ nhận lấy thư tín từ tay tiểu thái giám cận Kim Tam Bảo, nhanh chóng mở , lướt qua.

 

“Tam Bảo, sai gấp rút dọn dẹp nơi ở cho đoàn Đại Việt. Cứ dọn dẹp Vườn Tuyết Trúc, cái sân lớn nhất , cho Đại Việt ở!”

 

“Còn nữa, đồ bày trí bên trong nhất định dùng loại nhất, bảo những hầu hạ bên trong đều cảnh giác một chút, !”

 

“Dạ, nô tài sắp xếp ngay ạ!” Kim Tam Bảo hề suy nghĩ, lập tức chạy nhanh xuống .

 

Ngô Chí Vũ cầm thư chú Ngô Nghiêu cho lên , khỏi bật . Xem vị thúc thúc của cũng đá thiết bản . Suy nghĩ thì , ai ngờ công chúa Đại Việt cũng ai bình thường, thật là c.h.ế.t mất.

 

Thúc phụ của y thứ đều , chỉ điều thích giục y thành , giục y sinh con. Nếu thực sự sốt ruột như , tự cưới thêm nữa? Nay mới hơn bốn mươi tuổi, việc gì mà chẳng lòng sức, còn thể sinh thêm cho y một tiểu !

 

Dĩ nhiên những lời y dám . Nếu dám , chắc chắn sẽ tránh khỏi da nứt thịt bung.

 

Ngược , về vị bình dân công chúa Đại Việt mà thúc phụ nhắc đến trong thư, y hiếu kỳ. Thúc phụ y vốn kén chọn , mà đến cả y cũng hết lời khen ngợi, chắc chắn là một nhân vật phi thường xuất chúng.

 

Lúc , nhân vật phi thường xuất chúng , Thịnh Uyển Thu, dẫn đội ngũ của đến một trấn nhỏ – Trấn Bình Giang, chính là nơi bọn họ sẽ nghỉ ngơi đêm nay.

 

Mèo con Kute

Lục Ngọc và Lục Thư Tuyết đến khách điếm. Hơn trăm bộ đều sắp xếp ở một khách điếm tên là Quy Lai.

 

Khi một hàng bước , ai phát hiện ánh mắt Lục Ly và chưởng quầy khách điếm giao .

 

, khách điếm là một trong sản nghiệp của Lục Ly.

 

Tiểu nhị dẫn đoàn bọn họ lên lầu hai. Nhìn bày biện trong phòng khách điếm, Thịnh Uyển Thu càng càng thấy quen mắt, dường như từng thấy ở đó, nhưng nhất thời nhớ .

 

Giường chiếu, chăn đệm vô cùng sạch sẽ ngăn nắp, căn phòng cũng sớm thắp hương trầm ngát, thấm lòng . Điều khiến Thịnh Uyển Thu vô cùng hài lòng với sự chu đáo cẩn thận của chủ khách điếm.

 

Nàng cho rằng là Lục Thư Tuyết và những khác dặn dò , nào , sắp xếp là một khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-297-thu-tin-da-den.html.]

 

“Uyển Thu, đêm nay ngủ cùng phòng với nàng ?” Lục Đường Vận một tay ôm lấy vai Thịnh Uyển Thu, bắt đầu kéo vạt áo nàng nũng nịu.

 

“Nàng đang mơ hão đấy !” Thịnh Uyển Thu chẳng chút khách khí, liếc cho nàng một cái để nàng tự hiểu.

 

“Đáng ghét! Vậy tìm Hàn tỷ !” Lục Đường Vận chiêu của đối với Thịnh Uyển Thu chẳng tác dụng, liền chạy tót , tìm Hàn Khanh Khanh. Dù Hàn Khanh Khanh , vẫn còn Lục Thư Tuyết. Dù nàng cũng sẽ cho bọn họ chủ yếu là vì nàng sợ tối sợ ma dám ngủ một .

 

Dĩ nhiên nàng cũng sẽ tìm đại tỷ Lục Linh Vận, trong mắt nàng, Lục Linh Vận còn đáng sợ hơn cả quỷ.

 

Buổi tối lúc dùng bữa, Thịnh Uyển Thu cuối cùng cũng hiểu chuyện. Một món thịt kho vạch trần bí mật của Lục Ly.

 

Chẳng trách bày biện nơi đây quen thuộc đến ? Hơn nữa chưởng quầy vô cùng nhiệt tình chu đáo. Hóa nơi cũng là sản nghiệp của Lục Ly.

 

“Lục đại ca, quả là thâm tàng bất lộ đấy!” Thịnh Uyển Thu tìm một kẽ hở, ghé sát bên Lục Ly, nháy mắt đưa tình .

 

“Suỵt!” Lục Ly lập tức hiểu ý Thịnh Uyển Thu. Tiểu nha đầu , cái nhãn lực đúng là ai sánh bằng. Hắn liền một động tác hiệu im lặng.

 

“Huynh thật là giỏi! Ngay cả tiền của nhà cũng kiếm, quả nhiên là một gian thương! Hừm!” Thịnh Uyển Thu thầm lặng giơ ngón cái lên tán thưởng .

 

Xem , Lục Ngọc cái tên ngốc nghếch chắc cũng nơi đây là sản nghiệp của đại ca y nhỉ, còn bận rộn đến toát mồ hôi hột. Chậc chậc chậc, cùng là ruột thịt, khác biệt lớn đến .

 

Ăn tối xong, thời gian vẫn còn sớm. Lục Đường Vận chịu yên, nhất định đòi ngoài dạo chơi. Nàng than vãn t.h.ả.m thiết rằng ngày ngày nhốt trong cung, khó khăn lắm mới ngoài, nếu cho nàng , nàng sẽ đến mù mắt!

 

Nghe lý do hoang đường như , Thịnh Uyển Thu cũng thấy đau đầu, đành chiều theo nàng . Lục Ngọc, tứ tử nhà họ Dũ, tứ tử nhà họ Tưởng, cùng với Hàn Khanh Khanh, cả đoàn đều ngoài tản bộ.

 

Thịnh Uyển Thu giờ chỉ lên giường gặp Chu Công. Đêm tối ở cổ đại gì mà dạo cơ chứ? Trừ thanh lâu, chẳng tí hoạt động đêm nào, đúng là nhàm chán mà!

 

Lục Linh Vận và Lục Thư Tuyết thì lười biếng . Kiều Vũ Thần thì dám , bọn buôn bắt , nàng thật sự sợ hãi. Thêm nữa mấy hôm Lục Ngọc đẩy chuồng ngựa, nàng cảm thấy võ công thì đừng nên gây thêm rắc rối, an phận ở trong khách điếm là an nhất.

 

Kiều Văn Uyên và Ngô Nghiêu dù cũng xe ngựa cả một ngày, suy nghĩ cũng giống Thịnh Uyển Thu, chỉ xuống nghỉ ngơi, dưỡng sức chờ ngày mai còn tiếp một ngày đường nữa!

 

Lục Ly thì tìm một kẽ hở ai phát hiện, tìm chưởng quầy khách điếm bàn chuyện.

 

Thịnh Uyển Thu khi rửa mặt chải đầu, liền lao ngay đến chiếc giường êm ái. Vừa cưỡi ngựa xe ngựa, cái eo thon liễu yếu đào tơ của nàng thật sự chịu nổi nữa . Nàng uống một bình Linh Tuyền Thủy để khôi phục thể lực, nhắm mắt , lập tức gặp lão nhân gia Chu Công.

 

Không qua bao lâu, Thịnh Uyển Thu tiếng nổ đ.á.n.h thức. Hơn nữa tiếng nổ chỉ một , liên tiếp mấy tiếng nổ vang lên, khiến tư duy mơ màng của Thịnh Uyển Thu quấy rầy, lập tức tỉnh táo trở .

 

Ngay đó, cửa phòng Thịnh Uyển Thu liền gõ.

 

“Uyển Thu, mau dậy , chúng mau xem, Đường Đường mấy bắt !” Giọng Lục Ly vang lên từ bên ngoài, chừng vô cùng cấp thiết.

 

Thịnh Uyển Thu nhanh chóng mặc quần áo xong, kéo cửa , liền thấy Lục Ly ở cửa với vẻ mặt đầy lo lắng.

 

“Đi thôi! Dám động đến của chúng , thật là ăn gan hùm mật báo !”

 

Hai nhanh chóng xuống lầu, liền thấy Lục Ngọc và ba tiểu ngoại tôn nhỏ nhất nhà họ Kiều mặt mày lấm lem bụi đất, trong đại sảnh khách điếm thở hổn hển. Nhìn mấy bọn họ chật vật như , Thịnh Uyển Thu liền xem gặp đối thủ khó nhằn .

 

 

Loading...