Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 195:-- Tiểu tử, bàn bạc một chút, ta thả ngươi, ngươi đừng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:32
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thấy ! Chẳng hỏi !” Thịnh Uyển Thu đầu Lục Ly, xòe tay đắc ý.

 

“Tạm thời tin ngươi một , các ngươi cũng đến đây tìm kho báu, chắc hẳn cũng mang theo bản đồ tìm kho báu chứ?”

 

“Hắc hắc hắc, tiểu , ngoan ngoãn giao cho tỷ tỷ !”

 

“Đừng ép lột hết quần áo của ngươi nha?”

 

Thịnh Uyển Thu trông y hệt như bà ngoại sói đang dụ dỗ cô bé quàng khăn đỏ, mỉm giơ tay với Cố Thừa Phong.

 

Cố Thừa Phong cạn lời, cúi đầu sợi dây đang trói . Hắn đưa bản đồ kho báu cho nữ ma đầu lắm chứ, nhưng động đậy !

 

“Suýt nữa quên mất, ngươi còn trói mà, hí hí, xin , phấn khích quá!”

 

Thịnh Uyển Thu thấy cái ánh mắt bất lực của , lập tức hiểu , còn đang trói, mà lấy!

 

“Tiểu tử, bàn bạc một chút, thả ngươi , ngươi đừng chạy ?”

 

nếu ngươi chạy cũng thành vấn đề, nhất là thể chạy thoát khỏi Đại Hoa nhà , chạy thì chạy, chạy thì cái hình nhỏ bé của ngươi, nhiều nhất cũng chỉ đủ cho Đại Hoa xỉa răng thôi!”

 

Khi câu đầu tiên , ánh mắt Cố Thừa Phong còn sáng lên, nhưng câu thứ hai dứt, ôi chao, hai chân chạy nhanh bằng bốn chân !

 

Hắn giờ hối hận quá, tại lúc đó chịu chăm chỉ luyện võ công, dù là luyện khinh công cũng mà! Như cũng đến nỗi rơi cái phận hổ xỉa răng.

 

“Ta chạy, chạy, thề!”

 

“Hơn nữa, bây giờ còn đang trúng thuốc, căn bản động đậy mà!”

 

Cố Thừa Phong chịu thua, chắc là chứng quên , bây giờ còn đang trúng thuốc, như một đống bùn nhão, nếu dây trói, dậy còn khó khăn, chạy cái khỉ gì chứ!

 

“Vậy thôi, xem như tiểu tử ngươi thành thật!”

 

Chẳng mấy chốc Thịnh Uyển Thu cởi trói cho cả ba Cố Thừa Phong, cả ba lập tức mềm nhũn bệt xuống đất.

 

“Vân tỷ, tỷ xem t.h.u.ố.c của Hàn tỷ quả nhiên dạng , tỷ hãy xin một ít của nàng , đừng động tí là phát điên nữa, cứ trực tiếp đút miệng đối phương, đợi đối phương động đậy nữa, cứ thế mà phế gân cốt của , tiện lợi bao nhiêu!”

 

Lục Ly thực sự tối sầm mặt mũi, cô nương của ơi, đừng dạy nữa , bình thường , giờ dạy thêm vài chiêu nữa thì càng biến thái hơn thôi.

 

Lu Linh Vận: ??? là sống đến già học đến già! Lại học một chiêu nữa!

 

Cũng tối sầm mặt mũi còn ba đang bệt đất, Vương Khải bắt đầu run rẩy, sự nghiệp quan lộ của mới bắt đầu, chẳng lẽ chấm dứt ở đây ?

 

Cái kiểu phế gân cốt như , còn sống nổi ?

 

Phi Ngang tuy là một thị vệ võ công cao cường, nhưng xong lời cũng cảm thấy cổ tay và cổ chân của bắt đầu âm ỉ đau nhức.

 

“Nữ hiệp, bản đồ kho báu ở trong túi tay áo của , cô xem là .” Cố Thừa Phong nhấc cánh tay lên, nhưng căn bản nhấc nổi, khiến sốt ruột đến mức mồ hôi chảy ròng ròng mặt.

 

“Đưa đây!” Thịnh Uyển Thu vươn tay lấy , đây cũng là một tấm da bò, Lu Linh Vận cầm bó đuốc gần, giúp nàng chiếu sáng.

 

Lục Ly cũng lấy tấm da bò rách nát đó , hai tấm đặt cạnh so sánh, gần như là giống hệt, chỉ khác là tấm của Cố Thừa Phong trông mới hơn một chút, các lỗ thủng đó cũng giống y chang.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-195-tieu-tu-ban-bac-mot-chut-ta-tha-nguoi-nguoi-dung.html.]

“Xì! Giống y hệt, phí hoài thời gian của !” Thịnh Uyển Thu nhét tấm da bò trong tay cho Lục Ly.

 

Sau đó nàng xổm xuống mặt Cố Thừa Phong, ánh mắt đầy vẻ bất thiện chằm chằm Cố Thừa Phong, khiến tiểu tử run cầm cập.

 

“Nữ hiệp, thật sự chỉ một tấm thôi, thề!”

 

“Đây là lén trộm từ nhị ca của , đảm bảo là thật.”

 

Cố Thừa Phong suýt nữa thì thề thốt, ánh mắt cầu khẩn, sợ nữ ma đầu mặt sẽ phế gân cốt của .

 

“Ai hỏi ngươi cái , hỏi ngươi, về kho báu , ngươi còn tin tức ngoài lề nào ?”

 

“Hai ngươi thì cũng thể mạnh dạn phát biểu nha, nhưng lời thật, nếu dám lừa , hắc hắc, sang năm hôm nay chính là ngày giỗ của các ngươi đấy!”

 

Vương Khải hít một thật sâu : “Nữ hiệp, chỉ là một tên tùy tùng, thực sự tình hình, chỉ Đại Thanh Sơn vốn dĩ Ngụy quốc và Đại Việt quốc mỗi bên một nửa, Ngụy quốc chiến bại nên bồi thường cho Đại Việt quốc .”

 

“Được , hỏi tin tức ngoài lề, ngươi hiểu tin tức ngoài lề là gì ? Chuyện ai cũng thì còn cần ngươi nhảm!”

 

Thịnh Uyển Thu liếc mắt bén nhọn một cái, Vương Khải dứt khoát chọn cách im miệng.

 

“Vị cô nương đây, hẳn là cô nương , Hoàng đế Ngụy quốc chúng hiện tại trong hoàng thất tiền triều, kho báu Đại Thanh Sơn là bảo vật của tiền triều, bởi Hoàng thượng chúng bây giờ cũng vị trí cụ thể ở , càng rốt cuộc kho báu là gì, chỉ trong Đại Thanh Sơn.”

 

“Thọ thần của Hoàng thượng chúng sắp tới, vì lẽ đó các vị hoàng tử đều bắt đầu hành động, ý tìm kho báu tiền triều dâng tặng Hoàng đế, thế chúng liền đến đây.”

 

“Tin tức vặt vãnh là, nếu tìm kho báu , nó thể mua ba Ngụy quốc.”

 

Phi Ngang dứt lời, Thịnh Uyển Thu xoa cằm : “Ồ, thì là thế ! Vậy tức là Hoàng đế hiện tại của các ngươi là kẻ soán ngôi mà lên?”

 

“Bằng thì tiền triều chẳng cho rốt cuộc những bảo vật là gì? Hèn chi đến thế!”

 

“Tỷ Vận, tỷ xem nếu chúng tìm nó, chẳng chúng thể mua Ngụy quốc, tự Nữ Hoàng , ha ha ha!”

 

“Sau đó mở rộng hậu cung, tìm lấy tám mươi mấy nam nhân, tả ôm hữu ấp, chẳng sung sướng bao , nghĩ đến thấy vui !”

 

“Khụ khụ khụ khụ khụ khụ!” Lục Linh Vận suýt nữa lời của Thịnh Uyển Thu sặc c.h.ế.t, xem ngôi vị kẻ điên cuồng bậc nhất Đại Việt của nàng sắp giữ , bởi vì ở đây một kẻ còn điên hơn cả nàng.

 

Lục Ly đen cả mặt, đây là những lời lẽ hổ lang gì , tám mươi mấy ư? Sao cô tìm tám trăm luôn !

 

“Hắc hắc, ngại quá, lạc đề !” Thịnh Uyển Thu thấy mấy đều ngây ngốc , liền những kẻ đều là đồ nhà quê, chẳng thấy sự đời bao giờ.

 

Mèo con Kute

Hôm nay thêm một phần phấn đấu, ngày mai liền thể điểm tám nam nhân, nàng là Nữ Hoàng , tìm tám mươi mấy thì chứ? Bằng nàng liều mạng đến thế gì, những tàn dư phong kiến đúng là quá đỗi kinh ngạc mà chẳng kiến thức gì cả!

 

“Nào nào, tiểu lão , bất kể đúng , dù hai cũng , ngươi ?”

 

Thịnh Uyển Thu bĩu môi với Cố Thừa Phong, dù gì cũng là một hoàng tử, tin tức vặt vãnh chắc ít nhỉ?

 

Thịnh Uyển Thu đúng là đ.á.n.h giá quá cao Cố Thừa Phong , ở Ngụy quốc sánh ngang với địa vị của Lục Quan ở Đại Việt, cũng là một kẻ ngu ngốc bất tài văn võ, việc trêu mèo ghẹo ch.ó thì thành thạo, còn chính sự thì chẳng việc gì.

 

29_Nếu mẫu là một Quý phi sủng ái, là một thủ đoạn, thì tên sớm bán , chừng còn đối phương đếm tiền nữa chứ!

 

Lục Quan: !!! Nói ai là kẻ ngu ngốc đó!

 

 

Loading...