Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 185:-- Đại Hoa, đừng quá nóng nảy! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:22
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

  Những khác thấy cảnh cũng há hốc mồm, chà chà, Thịnh Uyển Thu thể giao tiếp với hổ, thật đúng là khiến mở rộng tầm mắt!

 

  Hai con hắc hùng cũng dám động đậy, rằng chiêu của hổ hơn hẳn hắc hùng nhiều, huống hồ chúng còn một con hắc hùng con cùng.

 

  Tình trạng hiện giờ chính là thế cục "địch bất động, bất động".

 

  "Uyển Thu , con hổ nuôi ?" Giọng của Hàn Khanh Khanh run rẩy, lúc nàng chỉ thiếu việc ôm lấy Lục Quan mà thôi, hai dựa sát , tìm kiếm cảm giác an mà đối phương mang .

 

  "Ừm, lẽ . Ngươi yên tâm, nó sẽ c.ắ.n ngươi , ngươi cứ bình tĩnh một chút!" Thịnh Uyển Thu đầu , cho nàng một ánh mắt kiên định.

 

  Hàn Khanh Khanh căn bản dám động đậy, nào hắc hùng, nào là hổ, nàng vẫn còn giữ mạng nhỏ của , chỉ đành Thịnh Uyển Thu gượng một tiếng.

 

  "Gầm!" Đại Hoa tính tình khá nóng nảy, gầm lên một tiếng dài về phía hắc hùng, âm thanh đó gần như xuyên thủng màng nhĩ của mấy , khiến ai nấy đều sợ hãi bịt chặt tai, kể cả Lục Ly đang cành cây.

 

  Hắc hùng cũng ngơ ngác, rốt cuộc là chuyện gì đây? Rốt cuộc là đ.á.n.h đánh! Không thể gọi viện binh như thế chứ!

 

Mèo con Kute

  "Đại Hoa, đừng quá nóng nảy!"

 

  Thịnh Uyển Thu bất đắc dĩ vỗ đầu Đại Hoa, khiến Đại Hoa trợn tròn mắt, mặt hổ tràn đầy vẻ bất lực và khó hiểu.

 

  Ngươi nhân loại chẳng sấm sét ? Đánh nó chứ! Ngàn vạn đừng nương tay, xông lên, thịt chúng !

 

  Hai con hắc hùng cũng coi như hiểu , xem đối phương dễ chọc, còn hổ trợ thủ, thôi thì rút lui , dù còn hổ con ở đó. Nếu thật sự đ.á.n.h , phần thắng khó mà , đến lúc đó lưỡng bại câu thương thì chẳng đáng.

 

  Thế là Thịnh Uyển Thu và mấy đành trơ mắt hai con hắc hùng đầu mang theo hắc hùng con bỏ chạy, biến mất trong rừng sâu.

 

  "Xuống thôi, nguy hiểm giải trừ !" Thịnh Uyển Thu vẫy tay gọi hai cây.

 

  Linh Tứ lập tức đưa Lục Ly xuống cây, động tác vô cùng tiêu sái, phiêu dật hạ xuống bên cạnh Thịnh Uyển Thu.

 

  Đại Hoa lập tức cảnh giác, thở hổn hển vòng quanh mấy , ánh mắt về phía Lục Ly.

 

  "Được , Đại Hoa ngươi ở , Mimi về chăm sóc lũ trẻ, đợi mấy hôm nữa sẽ tìm các ngươi!" Thịnh Uyển Thu vỗ vỗ cái đầu lớn của Mimi .

 

  Mimi cũng khẽ rên rỉ vài tiếng, đầu biến mất tăm.

 

  Chỉ còn một Đại Hoa vẫn loanh quanh bên cạnh Thịnh Uyển Thu, mấy nín thở đến nỗi một tiếng rắm cũng dám thả , sợ rằng hé miệng sẽ hổ nuốt chửng.

 

  "Được , thu dọn một chút tiếp tục lên đường!"

 

  "Đại Hoa, theo lưng , cùng xuất phát."

 

  Thế là Thịnh Uyển Thu dẫn đầu, cùng một con mãnh hổ , mấy còn cũng ngoan ngoãn theo lưng Thịnh Uyển Thu, dáng vẻ hỏi mà dám hỏi.

 

  Đương nhiên Thịnh Uyển Thu cũng thấy, một lòng tìm kho báu của nước Ngụy.

 

  Mấy thấy Thịnh Uyển Thu gì, liền vội vàng theo nàng. Dù thì, cứ im lặng là đúng, tuyệt đối phục tùng an bài.

 

  Đặc biệt là Lục Quan, giờ đây chân cũng còn đau, eo cũng còn mỏi, theo nhỡ hắc hùng thì đây?

 

  Y cũng dám hỏi Thịnh Uyển Thu xem bây giờ còn bao lâu nữa.

 

  Dù nàng hổ, nàng là quyết định! Ai dám một chữ "", chẳng khác nào đang tìm cái c.h.ế.t.

 

  Tùng Hạc Tửu Lâu, Trấn Tứ Thủy.

 

  Khương chưởng quỹ mặt mày bí xị, đến nỗi tiểu nhị cũng an ủi y thế nào, chỉ đành càng thêm cần mẫn việc.   

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-185-dai-hoa-dung-qua-nong-nay.html.]

 

  "Khương chưởng quỹ, chúng đều là của Lục Ly trưởng, chẳng lẽ chúng thể hại y ?

 

  "Mau cho chúng địa chỉ cụ thể , chuyện chúng tuyệt đối sẽ cho khác, nhất định sẽ giữ bí mật cho ngươi, ngươi cứ yên tâm mà cho chúng !"

 

  Lục Thư Tuyết bắt đầu dùng chiêu trò của , tiên đóng vai hiền, đó để Lục Linh Vận đóng vai dữ.

 

  Khương Bình vị Đại công chúa đang im lặng lời nào, còn gì mà hiểu nữa chứ, nếu thì chắc chắn là c.h.ế.t chắc !

 

  "Ngươi rốt cuộc , cứ đưa địa chỉ cụ thể cho , những chuyện khác đều liên quan đến ngươi!"

 

  Khương chưởng quỹ cũng hai phiên tấn công ép đến mức còn đường thoát, đành khai địa chỉ cụ thể nhà Thịnh Uyển Thu.

 

  Ôi! Thật là tạo nghiệt mà!

 

  Hy vọng chủ tử thể thông cảm cho nỗi khó khăn của y, y thật sự thể chống đỡ nổi ánh mắt ăn thịt của Đại công chúa.

 

  Thế là Lục Thư Tuyết và Lục Linh Vận hai thẳng tiến đến nhà Thịnh Uyển Thu, kết quả chỉ thấy Linh Nhị đang ghế mây quạt quạt.

 

  Sự xuất hiện của hai nàng cũng Linh Nhị giật nhảy bật dậy khỏi ghế mây, còn tưởng hoa mắt.

 

  "Linh Nhị, ngươi nhàn nhã , chủ tử của ngươi ?" Lục Thư Tuyết Linh Nhị từ xuống , ánh mắt nhỏ còn đảo qua đảo đ.á.n.h giá cái sân nhỏ nhà nông .

 

  Nhà cửa tệ, sân viện cũng dọn dẹp sạch sẽ, nhà ? Sao ai?

 

  Linh Nhị đau cả đầu, thật dễ gì mới nghỉ ngơi một chút, hai vị hung thần tới, còn bắt quả tang, y khổ mệnh đến thế chứ!

 

  "Nói , họ ?" Lục Linh Vận cứ thế tự nhiên xuống ghế mây, ánh mắt mấy thiện ý chằm chằm Linh Nhị, vẻ như nếu ngươi dám dối, hậu quả sẽ thể tưởng tượng nổi.

 

  Linh Nhị đương nhiên dám bừa, vì tìm đến tận đây, chắc chắn là tình hình mới đến, nếu thể quen đường quen lối mà đến . Thế là y đành kể chuyện Lục Ly và mấy lên núi tìm kho báu.

 

  "Ngươi họ mới núi buổi trưa ư?" Lục Linh Vận trời, áng chừng thời gian, đoán chừng nếu bây giờ đuổi theo, tăng tốc thì hẳn là thể đuổi kịp bọn họ.

 

  "Ngươi hẳn là đường chứ?" Lục Linh Vận ngẩng đầu nhướng mày Linh Nhị, với phận thị vệ cận của đường ca, y chắc chắn .

 

  Linh Nhị chỉ đành cam chịu gật đầu.

 

  "Vậy ngươi mau đưa chúng , nhanh lên!" Lục Thư Tuyết nóng lòng đợi nữa, Kiều Vũ Thần kể chuyện thần bí như , nàng khẩn thiết Thịnh Uyển Thu lợi hại đến mức nào, cũng quen với nàng.

 

  "Không , thể , nhất định , đây là nhiệm vụ!"

 

  Sau đó Linh Nhị liền mục đích y ở đây, đây là nhiệm vụ chủ tử giao cho y, tuyệt đối thể chạy lung tung.

 

  "Chuyện gì mà đơn giản chứ, bảo ngươi ngốc thì ngươi đúng là ngốc thật, mục đích của ngươi chẳng là bảo vệ Thịnh gia trong thời gian ? Cứ để Thúy Chi ở , võ công của nàng bảo vệ một nhà già trẻ chẳng là dư dả ư?"

 

  Nếu Lục Thư Tuyết đầu óc linh hoạt thì còn , thoáng chốc nàng nghĩ cách giải quyết.

 

  "Ôi, hai vị là...?"

 

  "Linh Nhị thị vệ, hai vị cô nương xinh chẳng lẽ là đến tìm ngươi ?"

 

  "Chậc chậc chậc chậc, thật ngờ đấy, tiểu tử ngươi gặp vận may ch.ó ngáp ruồi gì thế !"

 

  Thịnh bà bà dẫn theo Đại Đỗ và Tuệ Nương, xách theo hoa quả tươi hái về trong sân.

 

  Linh Nhị lời mang ý trêu chọc của Thịnh bà bà, lông tơ đều dựng cả lên, hận thể lập tức bịt miệng Thịnh bà bà , đây là loại lời lẽ hổ lang gì thế , mạng nhỏ của y còn giữ đấy!

 

 

Loading...