Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 74:-- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:24:01
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

MANG THEO NGƯỜI TRỞ LẠI CON ĐƯỜNG CŨ

 

“Dạ !” Thịnh Hoài Mục thuận tay ném con cóc xa, hì hì chạy về phía Thịnh Uyển Thu.

 

“Thằng nhóc ngươi , mau về rửa tay , nhanh lên!” Thịnh Uyển Thu sợ cóc, nàng đơn thuần là ghét những thứ sần sùi, nhớp nháp như .

 

“Ô! Ta !” Thịnh Hoài Mục bĩu môi chạy ngoài rửa tay. Trẻ con nông thôn bình thường nào đồ chơi gì, bắt cóc bắt ếch đào tổ chim đều là chuyện quá đỗi bình thường, hầu như đứa trẻ nào cũng .

 

Lục Ly giờ đây thật sự cứng đơ, cũng còn dưa hấu nữa, cẩn thận nhón chân bước khỏi mảnh ruộng .

 

Thịnh Uyển Thu thầm đến đau cả bụng, sợ ? Cái việc tại chỗ nhảy vọt lên cao ý gì ?

 

Mà sự chú ý của Đinh Đại Lực ở con cóc . Đại công tử thể nhảy cao đến thế, hơn nữa ho thở dốc?

 

Mọi chuyện dường như đều đúng lắm. Tình trạng sức khỏe của Đại công tử tuy đến mức phóng uế cũng vịn tường, nhưng cũng chẳng kém là bao, những động tác mạnh mẽ căn bản , hôm nay là chuyện gì ?

 

Khóa kỹ hàng rào tre, Thịnh Uyển Thu liền dẫn trở con đường cũ.

 

Khi cha con nhà họ Khương rời , Thịnh Uyển Thu còn gói ghém một con gà đưa cho hai mang về cho bọn trẻ ở nhà ăn.

 

Hai cha con cảm tạ mãi mới xách đồ về.

 

Lục Ly bên Đinh Đại Lực giữ , nhất định bắt mạch cho . Ban đầu , đó mới hậu tri hậu giác nhận , ngoan ngoãn đưa tay cho Đinh Đại Lực.

 

! Chàng thể nhảy cao đến thế, khi kinh hãi cũng thấy n.g.ự.c khó chịu thở dốc, càng ho khan.

 

Bình thường cứ thỉnh thoảng âm thầm ho khan vài tiếng, nhưng hôm nay, kể từ khi uống thứ chất lỏng trong cái lọ nhỏ , hề ho một tiếng nào, suýt chút nữa quên mất chuyện .

Mèo con Kute

 

Đinh Đại Lực cũng lúc cau mày, lúc giãn mày, mạch tượng của Đại công tử kỳ lạ đến thế, hồi phục nhanh như .

 

Bệnh cũ thì vẫn còn đó, nhưng tổng thể đều trở nên hơn nhiều, rốt cuộc là chuyện gì ?

 

Thịnh Uyển Thu chỉ cho hai ngụm Linh Tuyền, một giúp cơ thể bẩm sinh yếu ớt của Lục Ly hồi phục , ít nhất cũng uống thêm vài ngụm nữa mới .

 

“Đại công tử, hôm nay ngươi ăn gì ?” Đinh Đại Lực nghĩ đến những món ăn hôm nay, lão cũng ăn, nếu công hiệu thần kỳ nào, lão chắc chắn sẽ nhận .

 

“Ta uống một lọ nước nhỏ mà Thịnh cô nương đưa cho!”

 

Đinh Đại Lực kinh ngạc trợn tròn mắt. Đại công tử từ khi nào tin tưởng nha đầu Thịnh Uyển Thu đến thế?

 

Lỡ đó là độc d.ư.ợ.c thì ? Đại công tử từ khi nào dễ chuyện như ?

 

“Đó là loại nước gì, mùi vị , mùi gì ?” Đinh Đại Lực thật sự loại nước thần bí rốt cuộc là thứ gì.

 

“Không mùi gì đặc biệt, uống miệng chút vị ngọt nhẹ, chính là mùi vị của nước suối.”

 

“Thịnh cô nương là nàng tìm thấy ở sâu trong Đại Thanh Sơn, là thứ khó mà gặp , nàng chỉ một chai như , thấy sắc mặt nên cho !”

 

Lục Ly liền lấy cái lọ thủy tinh nhỏ trong túi áo cho Đinh Đại Lực xem.

 

Đinh Đại Lực cầm lấy, trực tiếp vặn nắp đặt mũi ngửi ngửi, quả nhiên mùi vị gì, điều thật quá thần kỳ, rốt cuộc đây là thứ gì, lão thật sự hiếu kỳ.

 

Lục Ly trực tiếp cầm lấy cái lọ thủy tinh nhỏ trong tay lão, xoay tìm Khương Bình, còn gấu đen ? Chàng xem!

 

Đinh Đại Lực cũng theo , trong đầu lão là loại chất lỏng thần bí thể trị bệnh , đợi tìm cơ hội, lão sẽ hỏi kỹ nha đầu .

 

Bên Khương Bình thu dọn xong từ lâu, chỉ một thoáng lơ là, chủ tử nhà lão biến mất, Đinh lão đầu cũng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-74.html.]

Lão đành kiên nhẫn chờ đợi.

 

“Khương thúc, thúc nhớ về tính sổ sách nhé! Bao nhiêu thì cứ bấy nhiêu, huống hồ thúc còn tặng lễ cho , điều khiến thật sự ngại quá!”

 

Thịnh Uyển Thu đích giám sát Thịnh Hoài Mục rửa tay thật kỹ, đó mới dẫn ngoài. Chiều nay thợ mộc Thạch còn đến giao đồ đạc, nàng đầu thôn chờ mới .

 

Vừa thấy Khương Bình đang cổng sân, tiện thể nhắc đến một câu, tuy chỉ là chuyện tiêu bạc, nhưng vẫn cần .

 

“Khách sáo ! Con gọi một tiếng thúc, tặng chút quà cho cháu gái thì lẽ nào nên ! Khách sáo gì!”

 

“Ha ha ha, , Khương thúc khách khí nữa, ha ha!”

 

Đều là thông minh, cần quá rõ ràng, Khương chưởng quầy thể giao hảo!

 

“Uyển Thu, Uyển Thu ! Con mau xem !”

 

“Đại cô của con và Đại bá, Tam thúc đang cãi !”

 

Ngô bà tử run rẩy chạy tới, thật khổ cho bà lão chân bó nhỏ như bà, chạy một đoạn đường ngắn như , suýt chút nữa thì đứt .

 

“Vậy nãi nãi của ? Nãi nãi chứ!” Thịnh Uyển Thu vội vàng hỏi, con trai và con gái đ.á.n.h , chắc chắn trong lòng sẽ khó chịu.

 

“Nãi nãi con ở đây, nãi nãi dẫn đại , tiểu và biểu của con lên núi đào măng .”

 

Nãi nãi ở đó là , chỉ cần chọc giận nãi nãi, nàng chẳng bận tâm. Theo tính cách ương ngạnh của đại cô, giải quyết đại bá và tam thúc chẳng thành vấn đề.

 

“Con mau xem !” Ngô bà tử thấy Thịnh Uyển Thu vẻ mặt thờ ơ chút sốt ruột.

 

“Đại cô của chứ?”

 

“Đại cô của con thì thể ? Người chuyện là Đại bá của con kìa!” Ngô bà tử càng sốt ruột hơn, mau khuyên can ? Sao cứ hỏi hỏi thế, tự đến xem chẳng sẽ rõ !

 

“Ô! Ta khát nước, uống một ngụm nước , lát nữa sẽ ngay!” Thịnh Uyển Thu xong liền chạy sân.

 

đại cô cũng thiệt thòi gì, cứ để đại cô phát huy hết , nàng cũng vội.

 

Ngô bà tử cả ngây , nha đầu Uyển Thu ? Người lớn trong nhà đ.á.n.h , chút sốt ruột nào chứ?

 

Đợi Thịnh Uyển Thu chậm rãi đến căn nhà cũ, suýt chút nữa thì đến rụng đầu, ha ha ha, đại bá của nàng đ.á.n.h thành gấu trúc ?

 

Hai quầng thâm to đùng treo mặt, đại cô của nàng thật quá mạnh mẽ, đ.á.n.h cho đại ca đo đất, một chút tình cảm cũng để !

 

Người đại cô đạp đất hình như là tam thúc thì ? Sao tóc còn hói một mảng nữa chứ?

 

“Trương Quế Hoa ngươi nhất nên tránh cho , ngươi từng đắc tội với , lý do để đ.á.n.h ngươi, nhưng ngươi nhất nên bớt lắm lời !”

 

“Ta đ.á.n.h là lẽ đương nhiên, đây chuyện của ngươi, sang một bên !”

 

“Nếu ngươi cũng điều, tiện nhân Lưu Quyên chính là kết cục của ngươi!” Thịnh Xuân Hoa chân dùng sức, Thịnh Đại Lâm lập tức kêu rên thành tiếng.

 

Trương Quế Hoa thấy cảnh , cũng khuyên nữa, vội vàng dẫn một trai một gái rời khỏi chiến trường, nàng tát thẳng mặt đến chảy m.á.u khóe miệng giữa chốn đông .

 

Nhìn đại tẩu mặt đầy vết tát, nàng thật sự phục , nàng cuối cùng cũng nha đầu Thịnh Uyển Thu giống ai , chẳng là một phiên bản thu nhỏ của Thịnh Xuân Hoa !

 

“Đại tỷ, sai , tỷ cứ tha cho một ! Ta sẽ bao giờ dám nữa!” Thịnh Đại Lâm bắt đầu cầu xin, hôm nay chọc ai gây họa gì chứ.

 

Đáng lẽ nên ngoan ngoãn trốn trong nhà dám ngoài, chỉ sợ trong thôn nhà Thịnh Uyển Thu mở tiệc mà mời , sẽ chỉ trỏ , cũng còn chút mặt mũi.

 

 

Loading...