Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 67:-- Xe ngựa chật chội thế nào, ra ngoài hít thở chút đi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:23:54
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng thích ngắm soái ca, điều nàng thừa nhận, ai cũng thích ngắm những thứ đẽ, đương nhiên cũng ngoại lệ, chiếm của riêng nàng tạm thời nghĩ tới, nàng chỉ ôm thái độ thưởng thức mà ngắm , tuyệt đối tà niệm.

 

Nàng bây giờ mới mười bốn tuổi, tuổi tác còn nhỏ lắm, kiếm tiền mới là quan trọng nhất, hơn nữa soái ca nguyên bản thời cổ đại còn là một đống , cứ chờ xem, chừng còn hơn.

 

Ngày xưa xe ngựa chậm, một đời chỉ yêu một , kiếp nàng xem video ngắn, một phút thể yêu tám mươi , hơn nữa mỗi đều đúng gu thẩm mỹ của nàng.

 

14_Mặc kệ, mục tiêu kiếm tiền tiếp theo chính là quán ca kỹ nam để mở mang tầm mắt, ở hiện đại nàng rụt rè sợ chụp trộm, bao giờ gọi nam mẫu, ở cổ đại nàng nhất định tay mạnh mẽ, thưởng thức thỏa thích!

 

Ở cổ đại thì vẫn gọi nam tử là gì nhỉ? Gọi soái ca chắc chắn , mỹ nam? tráng sĩ? Không đúng, là công tử, đúng đúng đúng, phim truyền hình đều gọi như .

 

Thế là Thịnh Uyển Thu đầy tự tin bước về phía xe ngựa.

 

“Cốc cốc cốc!”

 

“Vị công tử ! Xe ngựa chật chội thế nào, ngoài hít thở chút !”

 

Thịnh Uyển Thu tiên lịch sự gõ cửa sổ xe, đó hạ giọng xuống, như ít nhiều cũng vẻ dịu dàng hơn.

 

Một bàn tay to lớn thon dài trắng nõn với các đốt xương rõ ràng từ trong xe vén rèm lên, ngay đó một mỹ nam tử bạch y ngọc thụ lâm phong bước khỏi xe.

 

Mèo con Kute

Thịnh Uyển Thu đột nhiên chút tự ti, cái hình nhỏ bé của còn cao đến vai , cái cảm giác ngẩng đầu thật thoải mái chút nào.

 

“Công tử, ngài họ gì?”

 

“Ta họ Thịnh, đều gọi là Uyển Thu!”

 

Vị soái ca càng càng , quả nhiên ngắm soái ca thực sự thể khiến vui vẻ, Thịnh Uyển Thu thầm nghĩ trong lòng.

 

“Lục Ly!”

 

Chà chà! Thông thường nam nhân trai thì giọng , giọng thì trai, ngờ chỉ trai mà giọng cũng tuyệt vời đến thế.

 

“Đại ca ca, đến đây? Huynh đến tìm ?”

 

Thịnh Hoài Mục như một quả pháo nhỏ từ một chiếc xe ngựa sặc sỡ nhảy xuống, chạy thẳng về phía Thẩm Mặc Ly bước xuống xe.

 

“Hoài Mục, hai quen ?” Thịnh Uyển Thu mơ hồ, của quen mỹ nam tử .

 

“Đại tỷ, tỷ quên ? Hức hức hức! Tỷ còn đến đón nữa!” Tiểu Hoài Mục giận dỗi bĩu môi.

 

“Hì hì hì, quên , cũng về ? Hôm nay mới là ngày thứ ba ư? Gấp gì! Nam nhân nhỏ nhen nhé!”

 

Thịnh Uyển Thu gượng gạo, nàng thực sự quên mất chuyện đón Thịnh Hoài Mục, nãi của nàng chắc cũng quên nhắc nàng.

 

“Đệ vẫn , quen Lục công tử thế nào?” Thịnh Uyển Thu cưng chiều véo véo má nhỏ của , xem mấy ngày nay tiểu tử ăn uống , gầy , má còn mập lên.

 

“Đại ca ca từng đến y quán, còn dạy chữ, học vấn của đại ca ca giỏi lắm, nhiều chữ!”

 

Miệng nhỏ của Thịnh Hoài Mục ba ba ba, kể hết chuyện hai quen , còn đặc biệt khen ngợi học thức của Lục Ly đến mức nào.

 

“Nếu và Lục công tử quen , thì nhiệm vụ chăm sóc Lục công tử hôm nay giao cho , nhớ bảo vệ Lục công tử thật đấy nhé!”

 

“Huynh là quý khách của chúng , !”

 

Thịnh Uyển Thu trực tiếp đẩy trách nhiệm cho , hôm nay nàng nhiều thời gian như , nếu quen , nhiệm vụ chăm sóc soái ca cứ giao cho .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-67-xe-ngua-chat-choi-the-nao-ra-ngoai-hit-tho-chut-di.html.]

“Được thôi! Đại tỷ cứ yên tâm, nhất định sẽ chăm sóc đại ca ca thật !” Thịnh Hoài Mục lập tức vỗ vỗ n.g.ự.c nhỏ cam đoan.

 

“Vậy Lục công tử xin phép thất lễ , ngài cứ coi đây như nhà , gì cần cứ bảo Hoài Mục !”

 

Lục Ly gật đầu, mỉm tiễn Thịnh Uyển Thu rời .

 

Thịnh Uyển Thu: Soái ca biểu cảm gì cũng soái, gì cũng soái! Điều thật sự quá thiện với đôi mắt của nàng.

 

Đinh Đại Lực thấy Lục Ly lập tức luống cuống tay chân, sợ đến mức dám xuống xe ngựa, vị tổ tông cũng ở đây? Hôm qua !

 

Thấy Thịnh Hoài An đưa , y mới dám xuống xe ngựa, vội vàng tìm Khương chưởng quỹ hỏi rốt cuộc là chuyện gì!

 

“Đại tỷ, tỷ xem đó đại cô ?”

 

Thịnh Uyển Thu đang dán mực bảo của Ngô phu tử lên cánh cửa lớn của căn nhà mới, hai chữ "Cát Phòng" bằng mực đậm giấy đỏ tươi, rồng bay phượng múa vô cùng mắt, đây là lễ mừng Ngô phu tử mang tới.

 

Tuy nàng hiểu rõ lắm chữ bút lông nhưng cũng nét ngang nét ngang, nét sổ nét sổ, dù thì cũng hơn chữ nguệch ngoạc của nàng cả vạn .

 

Để bày tỏ sự tôn trọng đối với Ngô phu tử, nàng dùng hồ dán dính chúng lên cánh cửa lớn nhà .

 

Thịnh Uyển Thu lời của đại Thịnh Hoài An, liền dừng công việc đang , về phía nơi chỉ tay.

 

“Ừm, là đại cô một nhà!”

 

Áp dụng lời thoại trong bộ phim kiếp từng xem, kết hôn, ngươi mặc như một cây chổi lông gà gì!

 

Câu dùng để hình dung đại cô Thịnh Xuân Hoa của nàng tuyệt đối sai, từ xa Thịnh Uyển Thu thấy bộ dạng ăn mặc hôm nay của đại cô , vô cùng nổi bật, y hệt Thịnh bà bà, quả nhiên là con ruột.

 

“Đại cô, đại cô phụ, biểu , các vị tới, mau trong !” Thịnh Hoài An lễ phép tiến lên chào hỏi.

 

Hôm nay đại tỷ , là trụ cột trong nhà, việc tiếp đãi khách khứa cứ để , nên dù vụng về ăn , vẫn kiên trì tiến lên.

 

“Haha, Hoài An nhà chúng hôm nay ăn mặc thật , hổ là cháu !”

 

Thịnh Xuân Hoa vươn tay véo má Thịnh Hoài An, nhưng tiểu tử linh hoạt tránh .

 

“Đại cô, nam nữ thụ thụ bất ! Hoài An lớn , thể véo mặt nữa!”

 

“Cái gì mà thụ thụ bất ? Gầy gầy thì chắc chắn nhẹ chứ ? Tiểu tử nhà ngươi, , hồi nhỏ còn ngươi cởi truồng, còn tắm cho ngươi nữa, giờ hổ .”

 

“Giúp trông chừng hai tiểu tử , tìm bà nội các ngươi, xem gì cần giúp đỡ !” Thịnh Xuân Hoa bĩu môi, đứa cháu của nàng thật là cổ hủ, véo một cái má thì c.h.ế.t ! Chẳng đáng yêu chút nào! Hừ!

 

“Còn ! Cứ sững ở đây thần giữ cửa ! Chẳng chút nhãn lực nào cả!”

 

Thịnh Xuân Hoa túm lấy tướng công nhà , mang theo Điền Cẩu với nụ ngây ngô tìm Thịnh bà bà.

 

Thịnh Uyển Thu trốn từ lúc thấy nàng , chủ yếu là nàng sợ đại cô cũng sẽ như Thịnh bà bà, sửa soạn cho nàng, chi bằng tránh mũi nhọn là thượng sách.

 

Lục Ly lúc Thịnh Hoài Mục dẫn dạo trong thôn, Thịnh Hoài Mục hóa thành tiểu hướng dẫn viên, cái miệng nhỏ tíu tít giới thiệu thôn của cho Lục đại ca của .

 

Trẻ con rốt cuộc vẫn là trẻ con, đề phòng ngoài, đặc biệt là những lớn mà chúng công nhận, càng hề đề phòng.

 

Thậm chí đợi Lục Ly hỏi, tiểu tử tự kể hết chuyện riêng tư trong nhà, quả đúng là một cái thùng rỗng!

 

“Vậy tỷ tỷ của thật sự giỏi!” Lục Ly từ đáy lòng khen ngợi, trong thời đại , những cô nương thể cắt đứt tình nhiều, tấm nhỏ bé kiên cường gánh vác cả một gia đình.

 

 

Loading...