Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 286:-- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:39:24
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Lục Thi Vận tối qua quỳ nửa đêm Ngự thư phòng của phụ hoàng, cái tiện nhân nhỏ bé thật là lắm mưu nhiều kế, giả bộ t.h.ả.m hại khiến lão cha xót thương thôi, hơn nữa lão cha còn đồng ý cho nàng theo các Đại triều hội!”

 

“Ta cho nhé, cô giỏi diễn lắm, dù cũng ai cũng thông minh như hai chúng , thể xuyên thủng tiểu xảo của cô , tóm cẩn thận một chút.”

 

Thịnh Uyển Thu Lục Đường Vận gọi Đại Việt Đế là lão cha, suýt nữa thì bật thành tiếng, ha ha, đây là lời nàng tối qua, con bé nhanh chóng nhớ , xem rượu vẫn uống quá nhiều!

 

“Ồ! Vậy Đại triều hội ?” Thịnh Uyển Thu đầu hỏi Lục Đường Vận, dài giường của nàng còn giữ chút hình tượng nào.

 

“Ta gì? Ta vội gả chồng, cũng một bước thành danh, tuy cũng đủ tư chất đó đấy, dù cũng đa tài đa nghệ mà, ai! Chỉ tiếc là một đạm bạc danh lợi, hết cách !”

 

“Với , lỡ như thành tích gì thì chẳng mất mặt lớn lắm ? Mẫu phi , nhiều sai nhiều, thì sai, cứ an phận công chúa của thì hơn!”

 

Nghe những lời tự mãn của nàng , Thịnh Uyển Thu chỉ cho nàng một bạt tai, con bé ngốc nghếch hồn nhiên vô lo thì đúng, nàng chuyện Lục Thi Vận thì rành rẽ đấy, bảo nàng hồn nhiên vô lo thì thấy ai cũng tranh thủ cơ hội xuất hiện ở Đại triều hội, còn nàng thì hề tích cực, thậm chí còn .

 

Hiền phi nương nương cũng là một kỳ nữ, thể coi là đầu trong việc mặc kệ sự đời của Đại Việt , nhiều sai nhiều, thì sai, cái triết lý giáo d.ụ.c khiến Thịnh Uyển Thu suýt nữa tưởng rằng vị Hiền phi cũng là một kẻ xuyên , cái thái độ mặc kệ đích thị là châm ngôn của phàm nhân thời nay !

 

“Chẳng lẽ đ.á.n.h bại Lục Thi Vận ? Nếu chắc chắn sẽ mạnh hơn nàng đấy chứ?” Thịnh Uyển Thu cố ý xúi giục.

 

“Hừ! Đánh bại cô ư? Không khoác lác nhé, chỉ cần tay một chút thôi, thể đ.á.n.h bại nàng tan tác đó chứ?”

 

hứng thú, với chẳng ? Cùng lắm thì còn đại tỷ và Thư Tuyết nữa chứ! Chẳng lẽ các trơ mắt cái tiện nhân nhỏ bé đắc thủ ?”

 

“Ta vẫn nên ở Đại Việt ăn chơi hưởng lạc thì hơn, trọng trách cứ giao cho các đấy!”

 

Lục Đường Vận xong liền nhắm mắt , bắt đầu lăn lộn giường Thịnh Uyển Thu, rên rỉ như Tiểu Peppa tìm thấy vũng bùn.

 

“Đường Đường, nếu , sẽ tặng một bộ trang sức ngọc trai do chính tay thiết kế, thế nào?”

 

Lục Đường Vận tức thì ngừng lăn lộn, mở mắt , lập tức dậy, ánh mắt lấp lánh vẻ mừng thầm, rạng rỡ vô cùng.

 

“Trang sức thì thôi, cũng chẳng thiếu. Nếu thể kiếm cho ít t.h.u.ố.c nổ để chơi, miễn cưỡng thể cùng dự đại triều hội một chuyến. Dù là tỷ , phúc cùng hưởng họa cùng chịu! Hắc hắc, !”

 

“Vậy chẳng là chuyện nhỏ ? Chẳng chỉ là t.h.u.ố.c nổ thôi ? Cần bao nhiêu bấy nhiêu! Chúng nhé! Muội hối hận đó!” Thịnh Uyển Thu búng tay một cái, tươi Lục Đường Vận.

 

“Yên tâm ! Tối nay về cung sẽ tìm phụ hoàng, nếu cho , sẽ nhổ sạch lông công yêu quý của !”

 

Nhìn bộ dạng Lục Đường Vận định về cung đại náo một trận, Thịnh Uyển Thu lúc thầm mặc niệm ba giây cho con công mà Đại Việt Đế nuôi dưỡng.

 

Định An Vương phủ.

 

“Đại ca, đại ca, sửa soạn xong ? Xe ngựa chuẩn xong , còn qua Kiều phủ đón Uyển Thu tử nữa, nhanh lên !”

 

Lục Ngọc chạy viện của Lục Ly, cửa bắt đầu la lối.

 

Lục Ly lúc đang gương đồng, , chủ yếu là vì tối qua khi đưa Thịnh Uyển Thu về Kiều phủ, Thịnh Uyển Thu hôn nhẹ lên má , giờ đối mặt với nàng như thế nào.

 

Hắn thực dậy từ sớm, đúng hơn là cả đêm ngủ mấy, lòng như mèo cào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-286.html.]

 

“Đại ca! Đại ca! Ta gọi nhiều đó, hôm nay ? Nhanh lên !”

 

“Nếu nữa thì kịp giờ mất, còn sắp xếp buổi trưa ăn dê nguyên con, buổi chiều câu cá, cả ngày hôm nay sắp xếp kín mít ! Mau thôi!”

 

Lục Ngọc, cái tên ngốc nghếch thấy vẻ mặt bối rối của đại ca , kéo chạy thẳng cổng lớn. “Sao ngươi ở nhà ?”

 

“Ngươi lén lút trốn ?”

 

Kiều Vũ Dật Lục Đường Vận đang nhét bánh bao miệng, cũng giật , ở nhà , chẳng lẽ còn tỉnh ngủ !

 

Kiều Vũ Dật kìm dụi dụi mắt, kỹ , trời ơi, vẫn còn ở đó, mơ.

 

“Nhìn cái gì mà ! Ta đến tìm ngươi, đây là thái độ ngươi đối đãi với trưởng bối ? Còn mau rót cho một chén !”

Mèo con Kute

 

Lục Đường Vận ăn xong cái bánh bao trong miệng, khí thế mười phần đập bàn một cái, quả thật, khí chất công chúa lập tức hiện rõ ràng.

 

Kiều Vũ Dật mơ hồ thật sự rót cho nàng một chén , miệng vẫn lẩm bẩm, trưởng bối? Nàng công chúa ? Sao thành trưởng bối của ?

 

Thịnh Uyển Thu từ phía hai tới, thấy sự tương tác của hai cũng bất lực đảo mắt, kẻ ngốc kết hợp với kẻ ngông cuồng quả là tuyệt diệu.

 

“Thôi ! Ngươi đừng hù dọa đại cháu của nữa! Mau ăn ! Ta đoán tên tiểu tử Lục Ngọc chắc sắp đến !” Thịnh Uyển Thu xuống bên cạnh Lục Đường Vận cũng ăn sáng.

 

“Tiểu cô cô, các ?” Kiều Vũ Dật liếc Lục Đường Vận đang uống , chút chắc chắn hỏi.

 

“Chuyện lớn, con nít đừng xen !” Chưa đợi Thịnh Uyển Thu trả lời, Lục Đường Vận bên cạnh giành trả lời!

 

“Ta đang hỏi tiểu cô cô của , hỏi ngươi, thấy ngươi cái thói cẩu nạp hão tử nhiều chuyện tái phát !” Kiều Vũ Dật lập tức phản bác .

 

“Cha! Giờ giỏi ! Lại đây đây, xem nhổ trụi tóc ngươi mới lạ!” Lục Đường Vận xong liền dậy xắn tay áo.

 

“Lại đây! Ngươi nghĩ sợ ngươi chắc!” Kiều Vũ Dật tức giận bắt đầu giương thế, nhất định hôm nay dạy dỗ công chúa ngang ngược một trận!

 

“Được ! Tất cả xuống cho ! Kể xem! Hai đứa rốt cuộc thù oán gì? Kể xem?” Thịnh Uyển Thu đầu tiên lườm Kiều Vũ Dật một cái, vươn tay ấn Lục Đường Vận xuống ghế.

 

“Nàng cẩu nạp hão tử nhiều chuyện!”

 

“Hắn điều, phân!”

 

Hai đồng thanh , còn khinh bỉ liếc một cái, đồng thời mặt .

 

Thịnh Uyển Thu chút nhịn , quả thật là hai con gà con đang mổ , thật thú vị.

 

“Thôi , nữ giới ưu tiên, !”

 

Lục Đường Vận thấy Thịnh Uyển Thu cho nàng , lập tức tinh thần phấn chấn, cái miệng nhỏ liến thoắng như s.ú.n.g máy, mắng Kiều Vũ Dật gần c.h.ế.t, nếu dao, tám phần tên thể c.h.é.m .

 

 

Loading...