Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 224:-- Đồ Ngu ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:27:34
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kiều Văn Uyên nhận ám hiệu của Thịnh Uyển Thu, đương nhiên hiểu rõ ý nghĩa. Kế khích tướng đối với lão già là hữu dụng nhất.

 

"Ngươi cút sang một bên ! cái thá gì! Chẳng chỉ là dạy võ công cho hai đứa nhỏ ? Lại từng dạy!"

 

"Vậy 'quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy', cứ thế mà định nhé!" Thịnh Uyển Thu nín Lục Hằng, lão già quả nhiên thể kích động .

 

Lục Hằng:!!!

 

Hoàng cung.

 

"Mẫu phi, phụ hoàng quyền giao chuyện mỏ vàng cho tiện nhân Lục Linh Vận phụ trách. Đừng đến , ngay cả mấy vị hoàng khác cũng cho bọn họ nhúng tay . Người xem phụ hoàng đây là ý gì ạ?"

 

"Mẫu phi, chẳng lẽ phụ hoàng học theo Đông Húc, ý định cho nàng nữ đế ?"

 

Lục Linh Thi ngấm ngầm gây thù chuốc oán cho Lục Linh Vận. Nàng cố ý như , vì nàng mẫu phi coi trọng nhất.

 

"Chát!"

 

Kết quả mà Lục Linh Thi đợi là sự nổi trận lôi đình của mẫu phi, mà là một cái bạt tai thật mạnh. Nàng hề phòng , tát ngã lăn đất, đủ thấy cái tát của Đức Phi dùng hết sức lực.

 

“Mau thu những tâm tư nhỏ nhặt của ngươi, đừng tưởng ngươi đang nghĩ gì!”

 

“Ngươi so tài với Lục Linh Vận, mẫu phi sẽ ngăn cản, nhưng nếu ngươi dám dùng tâm địa xa với nhà, thì đừng trách , một , tàn nhẫn!”

 

“Kỹ năng bằng thì thôi, nếu ngươi dám đối đầu đến cùng với Lục Linh Vận, chừng mẫu phi còn thể ngươi bằng con mắt khác. Những tiểu xảo của ngươi thật đáng bận tâm, cút ngoài, đừng ở đây chướng mắt!”

 

Đức Phi quá hiểu con gái , ngu dốt mà tự , còn mượn tay đối phó Lục Linh Vận, nàng thật sự nghĩ ?

 

Bất kể mỏ vàng là ai tìm thấy, ai quyền quản lý, chỉ cần cuối cùng đăng cơ hoàng vị là con trai nàng, thì tất cả thứ cuối cùng đều sẽ thuộc về con trai nàng.

 

Lục Linh Thi ôm lấy khuôn mặt đau rát do Đức Phi đánh, đáy mắt dâng lên một tia hận ý. Vì cái gì cũng giỏi hơn , mà mẫu phi chẳng thể thêm một cái?

 

Nếu Thịnh Uyển Thu ở đây, chắc chắn sẽ với nàng : Nha đầu ngốc, còn vì cớ gì nữa? Đương nhiên là vì ngươi thiếu hai lạng thịt !

 

Liên Kiều bước đến mặt Lục Linh Thi, đỡ nàng dậy, Lục Linh Thi đang nổi giận đùng đùng đẩy mạnh .

 

“Nếu mẫu phi ưa gì như , cũng sẽ ở đây chướng mắt nữa!”

 

“Ta chỉ với , đừng mơ giữa ban ngày nữa! Nhi thần xin cáo lui!”

 

Lục Linh Thi nghiến chặt răng. Vì Hoàng đế Đông Húc Quốc từ đời sang đời khác đều là nữ nhân, hà cớ gì Đại Việt bọn họ ? Hà cớ gì nàng thể tranh giành? Nếu đăng cơ, chỉ cần nàng còn một ngày, thì đừng hòng!

 

Đức Phi lời của Lục Linh Thi, tức đến gân xanh trán nổi lên. Lại thấy nàng ôm mặt giận đùng đùng xoay bỏ , tức đến tối sầm mắt mũi. May nhờ Liên Kiều nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy, mới ngã.

 

“Cái nghiệt chướng khi sinh đáng lẽ nên bóp c.h.ế.t nó , hiểu chứ? Sau Vịnh nhi đăng cơ, nó sẽ là trưởng công chúa cao quý nhất Đại Việt.”

 

“Thật là ngu xuẩn vô cùng, tầm thiển cận chỉ thấy một mẫu ba phần đất mắt!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-224-do-ngu.html.]

“Liên Kiều, phái theo dõi nàng , bất cứ điều gì lập tức bẩm báo cho !”

 

Rốt cuộc vẫn là khúc ruột cắt từ , tuy con gái trong lòng thể sánh bằng con trai, nhưng cũng thể trơ mắt nàng chuyện ngu ngốc. Quan trọng nhất là sợ cái đồ ngốc phá hỏng kế hoạch của .

 

“Vâng, nô tỳ ngay!” Liên Kiều lĩnh mệnh lập tức lui xuống, chỉ còn Đức Phi đau đầu.

 

Còn bên phía Thanh Sơn thôn, đội bắt đầu núi. Như thường lệ, Thúy Chi bên cạnh Lục Linh Vận ở bảo vệ nhà họ Thịnh, những khác lên núi.

 

Thịnh Uyển Thu để hai lão già đủ tinh lực, tụt phía , liền mượn cớ là pha nước mật ong cho cả hai, bảo hai lão già uống chút Linh Tuyền Thủy .

 

Tổ hợp kỳ lạ gồm hai lão già và ba cô nương liền hình thành. Chỉ là khi cửa, Thịnh bà tử lén nhét tay Thịnh Uyển Thu hai chiếc túi vải, dụng ý trong đó cần cũng rõ.

 

Thịnh bà tử: Hắc hắc hắc! Ta đây thật cơ trí, cứ đợi cháu gái bảo bối mang vàng về nhà thôi!

 

Có lẽ Lục Linh Vận và các nàng tìm đường tắt, Thịnh Uyển Thu núi cảm thấy dường như lộ trình đúng lắm, con đường cũ, hơn nữa cỏ dại con đường dường như cũng ít , trông như thể chặt.

 

“Con đường đây qua, cho chặt bỏ những cành khô cỏ dại thừa thãi xung quanh, thế cũng nhanh hơn!”

 

Lục Linh Vận thấy sự nghi hoặc mặt Thịnh Uyển Thu, liền tiện miệng giải thích cho nàng một lượt.

 

“Ồ, thảo nào, còn tưởng hoa mắt nhầm!” Thịnh Uyển Thu , bởi đó khi nàng lên núi từng thấy con đường nhỏ nào tề chỉnh như .

 

“Vận tỷ, ngươi xem chúng càng leo càng cao, thực khi xuống núi, ngươi thể một sợi dây thừng, chỉ cần cố định vách đá, đoạn cố định cây chân núi, đến lúc đó dùng để vận chuyển diêm tiêu khai thác , như thể tiết kiệm nhiều nhân lực để khai thác hơn, dù thì một thứ quan trọng như , nhất nên đào về tự cất giữ sẽ hơn!”

 

Thịnh Uyển Thu sợ Lục Linh Vận hiểu ý , liền nhổ vài cọng cỏ dại mảnh dài bên đường, mẫu cho nàng xem một .

 

Mèo con Kute

“Ừm, hiểu , vẫn là tử Uyển Thu đầu óc linh hoạt, chủ ý quả thực tồi, đợi gặp Lý tướng quân sẽ bảo tìm thợ thủ công đến .”

 

Lục Linh Vận một chút là thông suốt, đặc biệt là khả năng tiếp thu của nàng khá mạnh, nên Thịnh Uyển Thu nàng hiểu ngay.

 

Chẳng mấy chốc năm leo đến nửa sườn núi, con đường Đại Thanh Sơn tuy dễ , nhưng hôm nay hai lão già ai kêu mỏi chân, tốc độ một chút cũng thua kém trẻ tuổi.

 

“Đến , các ngươi xem sơn động đằng , chính là phát hiện ở đây!”

 

Lại leo thêm chừng nửa canh giờ, thuận theo hướng ngón tay Lục Linh Vận chỉ, mấy sang, liền thấy một sơn động, cửa hang còn bốn binh sĩ mặc khôi giáp canh giữ.

 

“Hạ quan tham kiến Đại công chúa, Võ An Vương, Kiều Thái phó!”

 

Một đàn ông trung niên mang dáng vẻ quân quan dẫn đầu, từ đằng xa trông thấy các nàng, lập tức bước tới hành lễ với mấy , đặc biệt là khi thấy Lục Hoành, đôi mắt lão kích động đến đỏ hoe.

 

Lục Hoành mỉm gật đầu với Thượng Đức Khiêm xem như chào hỏi. Phải rằng Hổ Uy quân là do một tay gây dựng, mỗi binh sĩ cất nhắc đều trải qua sự khảo hạch của mới thể nhậm chức. Bởi , địa vị của Lục Hoành trong lòng Hổ Uy quân thậm chí còn cao hơn cả Hoàng đế.

 

“Thượng Phó tướng miễn lễ, việc đào bới thế nào ? Bên trong hiện tại tình hình ?”

 

Lục Linh Vận khi dặn dò khai quật, cố gắng đào một lối , như cũng thuận tiện cho việc vận chuyển diêm tiêu với lượng lớn .

 

“Khải bẩm Đại công chúa, theo phân phó của đào một lối , mời lối !”

 

 

Loading...