Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 101:-- Đừng dừng lại! Cứ đánh tiếp đi! Đánh chết một đứa, lão thái ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:24:28
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hồi nhỏ, tên tiểu tử thối đổ lưu ly trản của phụ hoàng cũng đổ vấy lên đầu , vớt cá chép trong ao cẩm lý nướng ăn cũng là gánh tội, thả ch.ó dọa con trai nhà đại thần rơi xuống nước, phóng hỏa đốt tiểu trù phòng của quý phi, quá nhiều chuyện như , đều là , đại ca, gánh vác hộ .

 

Vừa nghĩ đến đây, Lục Ngạn liền nghiến răng ken két, cây gậy trúc trong tay càng thêm mạnh bạo.

 

“Đau! Đau! Đau! Hoàng , sai , dám nữa!”

 

“Lần Hoàng nữa, ! Ai da! Đau quá!”

 

Định An Vương Hoàng đế đ.á.n.h cho chạy tán loạn khắp phòng, Hoàng của cứ hễ hợp ý là thích động tay động chân, cần thể diện !

 

Chẳng qua chỉ dối một chút thôi mà, cớ gì Hoàng tay nặng đến , trong hoàng cung còn nhiều như thế, chẳng lẽ c.h.ế.t .

 

Trương công công hai đang đuổi đ.á.n.h trong phòng, khuyên cũng khuyên thế nào, hầu như cách một thời gian diễn cảnh tượng một , mệt mỏi , chỉ thể thầm lặng cầu nguyện Thái hậu hoặc Võ An Vương lão vương gia mau chóng xuất hiện để ngăn cản màn kịch hỗn loạn .

 

“Thái hậu nương nương giá lâm!” Tiếng tiểu thái giám phụ trách thông truyền ở cửa vang lên như một đạo định phù, nhanh chóng định trụ hai đang đuổi đ.á.n.h .

 

“Đừng dừng ! Cứ đ.á.n.h tiếp ! Đánh c.h.ế.t một đứa, lão thái bà cũng bớt lo !”

 

“Ở ngoài cửa thấy tiếng ồn ào của hai ngươi , hai ngươi cổng hoàng cung mà đánh, để tiện thể cho bách tính xem một vị Hoàng đế, một vị Vương gia tuổi cao mà vẫn cứ như hai con khỉ, nhảy nhót lung tung !”

 

Thái hậu nương nương dẫn theo hai ma ma, bốn cung nữ, khí thế hừng hực bước , chẳng hề nể mặt hai chút nào, khiến cả hai đều đỏ bừng mặt mũi.

 

Thái hậu nương nương họ Bạch tên Tử Thanh, vốn là nữ nhi của cựu thủ phú Đại Việt Quốc, khi nhập cung liền phong phi vị, sinh hạ ba hoàng tử hai công chúa, khi Tiên Hoàng hậu băng hà, bà thống lĩnh hậu cung, một tay phò tá đại nhi tử của đăng cơ Hoàng vị, việc quyết đoán, là tính cách dám nghĩ dám .

 

chẳng thể nào chuyện lành đều đến với bà , trừ đại nhi tử và đại nữ nhi vẫn luôn ưu tú, những còn là nghiệt chướng, bởi bà mới gặp nhị nhi tử khiến bà đau đầu ngớt, và tiểu nhi tử bất cần đời, cùng với tiểu nữ nhi đáng tin cậy.

 

Giờ đây nhị nhi tử thành gia lập thất, cũng cha, vẫn khiến bà đau đầu đến , cho dù cưới một vị Vương phi tài giỏi, nhưng đối với bên ngoài vẫn khiến bà phiền lòng.

 

“Mẫu hậu, xem Hoàng tay nặng đến mức nào kìa, đ.á.n.h đến nỗi tay con đỏ hết cả ! Huhu!”

 

Lục Hạ tài cán gì khác, mỗi tội dỗ dành mẫu thì trăm như một. Hắn lập tức đưa bàn tay đại ca đ.á.n.h đến đỏ bừng mặt Thái hậu, khuôn mặt đáng thương bà, ánh mắt trông như một chú ch.ó lớn.

 

Lục Ngạn chỉ hận thể xông lên đá một cước. Tên gia hỏa chỉ giả đáng thương, dỗ dành Thái hậu, thật ghê tởm c.h.ế.t , lớn tuổi còn bày đặt giả đáng yêu! Xì!

 

“Mẫu hậu, xem phong thư , sẽ đ.á.n.h !”

Mèo con Kute

 

Lục Ngạn vẫn nhịn , đưa mắt hiệu, Trương công công liền cung kính đưa phong thư nhặt lên từ cho Thái hậu.

 

Lục Hạ thầm kêu , mẫu hậu mà xem xong thì chẳng sẽ ăn thịt , liền định lén lút nhân lúc Thái hậu xem thư mà chuồn mất.

 

Hoàng đế chính là Hoàng đế, cao tay hơn một bậc, sớm hiệu cho Trương công công bên cạnh đóng cửa chính . Hôm nay tên của y mọc thêm cánh cũng khó thoát.

 

“Tốt! Thật là giỏi giang ! Trước lừa gạt Ly Nhi, dám nguyền rủa Hoàng đế bệnh tật, gan to thật đấy!”

 

“Cầm Ma ma, Kỳ Ma ma, mau giữ chặt tên nghịch tử cho . Hôm nay lão nương đ.á.n.h cho m.ô.n.g nở hoa, thì tên tiểu tử thối sẽ hoa vì đỏ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-101-dung-dung-lai-cu-danh-tiep-di-danh-chet-mot-dua-lao-thai.html.]

 

Hai vị ma ma bên cạnh Thái hậu đều là cao thủ võ công, hơn nữa đều là bọn họ lớn lên từ nhỏ. Dù Lục Hạ gan lớn đến mấy cũng dám động thủ với hai , thế là lập tức giữ chặt.

 

Sau đó là tiếng kêu gào t.h.ả.m thiết của . Nghe tiếng mẫu hậu đ.á.n.h mà gào thét, Hoàng đế Lục Ngạn cảm thấy tâm tình vô cùng sảng khoái.

 

Bên phía thôn Thanh Sơn, Lục Ngọc ôm cái bụng căng tròn, vẻ mặt đầy hổ. Vị Thịnh lão thái thái thật quá mức nhiệt tình, thực sự chống đỡ nổi.

 

Đồng thời, cũng nhận thấy trong cái sân nông gia nhỏ bé việc khá quy củ. Khi ăn cơm rửa tay, lúc gắp thức ăn cho họ còn dùng đũa công, từ điểm thể thấy Thịnh gia kỹ lưỡng.

 

Hơn nữa, họ đối xử với hầu trong nhà cũng , các món ăn đều nấu chung một nồi, nhưng khi nấu xong thì riêng , chứ là đồ ăn thừa.

 

Cũng ngờ rằng tiểu cô nương Thịnh Uyển Thu thâm tàng bất lộ, thịt thỏ mà nàng thể chế biến ngon đến . Hắn ăn liền ba bát cơm lớn, Thịnh bà bà cũng ngừng gắp thức ăn cho và Linh Nhất, đến khi nhận thì và Linh Nhất ăn no đến căng bụng.

 

“Tiểu thư, xe lừa chuẩn xong, bất cứ lúc nào cũng thể đưa hai vị công tử ạ!”

 

Đỗ Chí Mẫn chạy nhanh sân bẩm báo. Vốn dĩ Thịnh Uyển Thu định đích đưa hai họ đến trấn, nhưng khi nghĩ đến cây hoa tiêu đầy quả chín đó thì nàng chuyến nữa.

 

Thế là nàng để Tiểu Đỗ đưa họ , còn thì dẫn Đại Đỗ và Tuệ Nương hái hoa tiêu, ngày mai nàng sẽ lên trấn.

 

Bữa trưa với món thịt thỏ cay nồng khiến nàng vô cùng thỏa mãn. Chắc chắn Khương Bình sẽ hứng thú với loại hoa tiêu , chừng còn thể bán tiền nữa!

 

“Lục tiểu , còn việc, đưa hai nữa. Cứ để Tiểu Đỗ đưa hai đến trấn , kỹ thuật lái xe của giỏi.”

 

“Vâng, chúng tạm biệt tại đây. Khi trở về kinh thành, chúng nhất định sẽ gửi ngân lượng đến cho Thịnh cô nương.”

 

“Chuyện đại ca nhờ vả, mong Thịnh cô nương hãy để tâm nhiều hơn!”

 

Lục Ngọc càng cách xưng hô càng thấy kỳ quái, rõ ràng nàng nhỏ hơn , nhưng luôn cảm giác như một chị đang gọi em trai, trong lòng thật là lạ lùng.

 

“Ngân lượng gì mà ngân lượng, ngươi khách sáo quá . Thấy việc bất bình tay tương trợ, chẳng là điều nên ? Ngân phiếu là , ngân lượng xa xôi vận chuyển cũng nặng lắm, phiền phức lắm!”

 

“Ngươi yên tâm, chỉ cần tin tức, nhất định sẽ liên hệ với đại ca ngươi ngay lập tức. Cái thể của chắc chỉ cần uống thêm hai bình nữa là thể bình phục . Huống hồ còn dùng vàng để đổi với , thể qua khỏi ai chứ thể qua khỏi tiền bạc, ?”

 

Linh Nhất khóe miệng giật giật. Thịnh cô nương quả là một thú vị, nào là ngân lượng vàng bạc, đây chẳng là ám chỉ, chỉ thiếu mỗi việc mấy chữ " chính là tiền" lên trán mà thôi.

 

Chờ trở về sẽ mượn mấy một ít ngân lượng gửi cho ân nhân cứu mạng của , ai bảo nàng thích tiền cơ chứ!

 

“Vậy chúng cáo từ!”

 

“Thịnh cô nương, cáo từ, tái kiến!” Lục Ngọc mím môi ôm quyền, Linh Nhất liền đó cũng ôm quyền hành lễ.

 

“Tái kiến! Bình an đường!”

 

Thịnh Uyển Thu hai lên xe lừa, liền định dẫn Đại Đỗ và Tuệ Nương lên núi hái hoa tiêu.

 

 

Loading...