Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 192:-- ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:29
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nha đầu Uyển Thu, ngươi chắc chắn tìm sai chỗ chứ?” Lục Quan lớn tiếng gọi về phía Thịnh Uyển Thu, chủ yếu là vì tiếng nước xung quanh quá lớn, sợ Thịnh Uyển Thu thấy tiếng .
Thịnh Uyển Thu để ý đến , mà đầu về phía Lục Linh Vận, đợi nàng gì.
“Ngươi kho báu sẽ ở đáy nước? Hay là thác nước?” Lục Linh Vận đồng thời cũng về phía Thịnh Uyển Thu, mở miệng hỏi câu hỏi của .
“Một nửa là nước, một nửa là thác nước. Ta thì nghiêng về phía thác nước hơn.”
“Mọi ai bơi?” Dù cũng là từng xem Tây Du Ký, Thịnh Uyển Thu nghĩ ngay đến ý tưởng về Thuỷ Liêm Động.
“Ta bơi, từ nhỏ lặn !” Hàn Khanh Khanh giơ cao hai tay reo lên, đây chính là sở trường của nàng.
“Thuộc hạ cũng !” Linh Bát cũng cất cao giọng, bày tỏ cũng thể xuống nước.
“Vậy thế , Linh Bát, ngươi là nam nhân, nhiệm vụ thăm dò nước giao cho ngươi. Ngươi buộc dây xuống, chủ yếu là xem hồ nước sâu đến mức nào?”
“Đây là nước ngọt, sẽ nguy hiểm. Ngươi chạm đến đáy thì nhanh chóng lên ngay!”
“Hàn tỷ, ngươi ở bờ tiếp ứng, giúp kéo dây.”
“Vậy còn chúng ?” Lục Thư Tuyết lớn tiếng hỏi, tiếng nước ào ào xung quanh thật sự quá ồn ào, to thì rõ.
“Ai khinh công , hãy xuyên qua thác nước xem phía hang động .”
“Những khác cứ đợi ở đây, đợi dò la tin tức trở về, chúng sẽ tiến hành hành động tiếp theo!”
Những khác Thịnh Uyển Thu sắp xếp như đều bày tỏ đồng ý, bắt đầu chia hành động.
“Đại Hoa, tuần tra tình hình xung quanh, chuyện giao cho ngươi!” Thịnh Uyển Thu ngay cả hổ cũng bỏ qua, bước đến vỗ vỗ đầu Đại Hoa.
Đại Hoa vặn vẹo cái m.ô.n.g lớn . Loài thật sự cách gây phiền phức, đó gây động tĩnh lớn đến mức dọa nó suýt nhảy lên cây, xuống hồ nước, còn thể gây chuyện gì nữa, chắc là bay lên trời .
Linh Bát hành động nhanh, buộc một sợi dây eo, một đầu dây còn do Lục Quan và Hàn Khanh Khanh giữ, đó liền xuống nước.
Còn Lục Thư Tuyết và Linh Nhị bên cũng động tác. Hai trực tiếp bay lên cây lớn đối diện thác nước, mỗi tìm một góc độ , dự định bay thẳng qua, như sẽ tiện hơn, chỉ cần đúng vị trí là . Hai định một trái một bắt đầu tìm kiếm hang động phía thác nước .
“Lục đại ca, ngươi mệt ? Sao vẻ mất hết tinh thần ?”
Thịnh Uyển Thu đầu thấy Lục Ly bên bờ hồ nước, dáng vẻ ủ rũ.
“Ha ha! Lòng tự ti quấy phá đó thôi! Còn thể là gì nữa?”
“Tự thấy bơi? Vừa khinh công, cái gì cũng giúp , tự thấy vô dụng, nên buồn bực đó thôi!”
Chưa đợi Lục Ly mở miệng, Lục Linh Vận trực tiếp vạch trần tâm tư nhỏ bé của . Đối với vị đường ca nhiều mưu mẹo , Lục Linh Vận luôn thẳng, chẳng thèm bận tâm đến sắc mặt đen như than của , dù trời tối, nàng cũng thấy.
Lục Ly: !!! Gần đây quốc gia nào cần hòa ? Cứ gả cái tên đáng ghét hòa !
“Ha ha ha ha, còn tưởng chuyện gì!”
“Lục đại ca, gì mà chán nản như , khác sở trường của họ, ngươi sở đoản của ngươi, gì mà so sánh chứ!”
“Phì phì phì, đúng, đúng, ngươi cũng sở trường, ngươi tiền đó! Ngươi trai đó! , Vận tỷ!”
Thịnh Uyển Thu quá nhanh, trực tiếp vấp lời, vội vàng chữa , tiện thể kéo Lục Linh Vận , còn nháy mắt đưa tình với nàng .
May mà trời tối, nếu Thịnh Uyển Thu thể thấy khuôn mặt Lục Ly biến sắc như bảng màu .
“Ha ha ha, đúng, đúng, đúng!” Nhận ám hiệu của Thịnh Uyển Thu, Lục Linh Vận nén vội vàng phụ họa.
Mà cũng , vị đường ca của nàng quả thật trai, ít nhất nàng từng thấy nam nhân nào ở kinh thành trai hơn Lục Ly, dù là Lục Ngọc, sinh cùng cha , cũng thể sánh bằng.
Lục Ngọc: !!! Từ chối dìm hàng, là vận động viên da ngăm, các ngươi hiểu cái quái gì chứ!
Rất nhanh, cặp đôi phi hành trở về, mặt cả hai đều mang vẻ hưng phấn. như Thịnh Uyển Thu đoán, phía thác nước một hang động, hơn nữa trong hang động còn một cánh cửa đá, vẻ thần bí.
Linh Bát xuống nước cũng lên , nước cũng phát hiện, bên cạnh hồ nước, gần vị trí thác nước, mà cũng một cánh cửa đá.
Giờ đây? Chẳng lẽ chia hai đường? bọn họ tổng cộng chín , tính kỹ thì chỉ bảy rưỡi thể dùng , Lục Quan tính nửa , cũng đủ dùng!
Lục Quan: !!! Nửa ? Ngươi nhất giải thích rõ ràng cho xem, chỉ nửa !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-192.html.]
“Bây giờ đây? Chúng xuống nước? Hay Thuỷ Liêm Động?” Hàn Khanh Khanh bắt đầu hưng phấn , cả hai nơi đều cửa đá, chắc chắn mở cửa đá là thể thấy kho báu của Nguỵ quốc .
“Vận tỷ, ngươi xem?” Thịnh Uyển Thu cũng chắc chắn, dám dễ dàng đưa quyết định.
Mèo con Kute
“Ngươi xem? Đường ca, ngươi nhiều sách, ý kiến của ngươi xem, tránh cho ngươi cảm giác tham gia, đó tạo dáng!”
Lục Linh Vận vươn ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc Lục Ly đang bên trái nàng, cốt là đ.â.m tim .
Lục Ly giờ phút chỉ vươn tay bóp c.h.ế.t cái chỉ chọc tim , thật là phiền phức, đợi về sẽ tố cáo, liều c.h.ế.t cũng tố cáo nàng một trận.
“ ! Lục đại ca, ngươi nhiều sách, ngươi giúp nghĩ cách !” Thịnh Uyển Thu chớp chớp đôi mắt to tròn cũng về phía Lục Ly đang trầm tư.
“Ta nghĩ hai cái thể đều là màn che mắt của hoàng tộc Nguỵ quốc , các ngươi thấy là các ngươi tìm quá dễ dàng ?”
“Theo lời các ngươi , vị trí lẽ là chỗ lớn nhất trong các kho báu của Ngụy quốc, sẽ dễ dàng để các ngươi tìm thấy .”
“Nếu các ngươi tin, cứ việc phá cửa đá trong hang núi phía thác nước mà xem, đoán cánh cửa đá chẳng gì cả, cánh cửa cũng là cố ý khắc tạc lên, là giả thôi!”
“Ta xen một chút, đại điệt tử, ngươi nhiều như , vẫn còn mơ hồ lắm, ngươi cứ xem rốt cuộc ngươi cho rằng nơi nào lối !”
“Cái cũng , cái cũng xong, ngươi cứ lải nhải như cũng chẳng ích lợi gì!” Lục Quan thấy Lục Ly còn định tiếp tục thao thao bất tuyệt thì liền sốt ruột, tính khí nóng nảy của y căn bản đủ kiên nhẫn để một tràng dài như .
“Ta thấy tiểu thúc đúng, đường cứ xem, bây giờ chúng gì? Tối mò thế rõ cái gì !” Lục Thư Tuyết cũng tán đồng lời Lục Quan.
Kho báu thể giấu ở chứ? Không cửa đá phía Thủy Liêm Động, thì chính là cửa đá đáy hồ nước, ngoài hai nơi ẩn khuất , những chỗ khác đều thể thấy rõ ràng, chẳng gì đặc biệt cả!
“Chẳng lẽ các ngươi nhận thấy mấy tảng đá lớn phía gì đó ?” Lục Ly thở dài, hai chút kiên nhẫn nào , chẳng lẽ thể thành thật để y hết lời ?
Thịnh Uyển Thu và Lục Linh Vận , cả hai cùng về phía mấy tảng đá lớn cao ba mét đối diện hồ nước, những khác cũng vội vàng theo .
Đây là ba tảng đá lớn chính giữa hồ nước, từ xa , chúng giống như ba quả trứng vịt lớn dựng cắm trong đất, bề mặt đá lồi lõm, trông vẻ như trải qua sự bào mòn của năm tháng.
Thịnh Uyển Thu cầm mồi lửa cẩn thận kiểm tra một vòng, nhưng vẫn gì đặc biệt.
Lục Linh Vận đưa tay đẩy thử tảng đá nhỏ hơn một chút, nhưng tảng đá vẫn bất động, như thể nó mọc liền với mặt đất .
“Ta đây từng trong sách về một lối cổ mộ, rằng để khác phát hiện, cuối cùng sẽ dùng đá lớn chặn kín lối , còn thiết lập cơ quan, bề ngoài bình thường thể !”
Lục Ly lúc cũng mở miệng giải thích cho hai , những chỗ y nghi ngờ.
Thịnh Uyển Thu , bèn cầm đuốc từng chút một gần khe hở giữa ba tảng đá lớn, chẳng lẽ ba tảng đá thật sự là Đoạn Long Thạch dùng để chặn lối cổ mộ ?
“Ngươi đây!” Thịnh Uyển Thu vẫy tay về phía Lục Quan đang thò đầu , Lục Quan tưởng nàng việc gì sai phái y, liền lật đật chen Lục Ly mà đến bên cạnh Thịnh Uyển Thu.
“Sách, ngươi gì mà giật tóc !”
Thịnh Uyển Thu bất ngờ giật vài sợi tóc từ đầu Lục Quan, khiến y đau điếng hít một khí lạnh, nha đầu c.h.ế.t tiệt, tóc của thì cũng một tiếng chứ!
“Tiểu thúc, ngươi yên lặng một chút! Đừng chuyện!”
“Ngươi là kiểm tra xem tảng đá rốt cuộc động khẩu đúng ?” Lục Ly coi như hiểu ý Thịnh Uyển Thu.
Thịnh Uyển Thu gì, một động tác hiệu im lặng với những xung quanh, đó nhét đuốc trong tay cho Lục Ly, còn nàng thì bò xuống đất, dùng sợi tóc trong tay dò xét từng chút một khe hở đáy tảng đá.
Sau đó Thịnh Uyển Thu bò dùng sợi tóc tay lượt thử các khe hở tảng đá, quả nhiên khi đến phía tảng đá lớn, tại vị trí giữa hai tảng đá, sợi tóc trong tay nàng lay động.
Điều cho thấy bên tảng đá là rỗng, khí lưu thông, chắc chắn vấn đề.
Lục Ly đúng, tảng đá lớn thật sự vấn đề, xem vẫn sách nhiều hơn, trong sách quả nhiên nhà vàng, vàng bạc đến đây.
Nàng bây giờ bách phần bách nghi ngờ nếu bên cổ mộ, chắc chắn sẽ thông với cửa đá hồ nước, rằng trong hồ nước thể dùng t.h.u.ố.c nổ, bất kể t.h.u.ố.c nổ lợi hại đến , xuống nước cũng chỉ là đồ trang trí, đây là ở thời cổ đại, hiện đại nhiều công nghệ cao như .
Ngay cả khi thật sự phá tung cửa đá hồ nước, nước mà tràn , trực tiếp biến thành cảnh nước lụt nhấn chìm Kim Sơn, chắc chắn cũng là mù thắp đèn phí công vô ích.
“Vận tỷ, lấy t.h.u.ố.c nổ , Lục đại ca đúng, tảng đá điểm kỳ lạ, tiên cứ phá tung tính!”
Thịnh Uyển Thu từ đất bò dậy với Lục Linh Vận, đồng thời chỉ khe hở giữa hai tảng đá.
“Được!” Lục Linh Vận gật đầu, dẫn Lục Thư Tuyết cầm xẻng nhỏ, bắt đầu chôn t.h.u.ố.c nổ.
“Các ngươi tìm chỗ nấp kỹ, nấp xa , t.h.u.ố.c nổ, sẽ châm.” Thịnh Uyển Thu đầu với mấy phía .