Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 184:-- --- Ai muốn cùng tổ với y hãy giơ tay! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:21
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy Thịnh Uyển Thu cũng đanh đá vô cùng, dám nghĩ dám , gặp chút chuyện là xù lông, nhưng trầm tĩnh như Thịnh Uyển Thu hiện tại, giống như chuyện đều thể giấu nàng . Nhìn vẻ tươi hớn hở, nhưng thực chất là một lòng sắt đá. Rốt cuộc là xảy chuyện gì?
Thịnh Uyển Thu chẳng thèm bận tâm Giang Thúy nghĩ gì, dù nàng chính là Thịnh Uyển Thu bản , Thịnh Uyển Thu sống sờ sờ chính là nàng, và cũng chỉ thể là nàng!
Sau màn kịch ngắn ngủi, tiểu đội săn tìm bảo vật định tiến Đại Thanh Sơn.
Thịnh Uyển Thu, Hàn Khanh Khanh, Lục Quan, Lục Ly, Linh Tứ, Linh Tám, sáu tiến núi. Linh Hai ở nhà Thịnh Uyển Thu chờ Linh Sáu và Linh Mười từ kinh thành trở về, tiện thể bảo vệ mấy bà cháu nhà họ Thịnh.
“Này , cùng tổ với nàng , yêu cầu đổi tổ!” Còn kịp khỏi cửa, Lục Quan bắt đầu kêu gào yêu cầu Thịnh Uyển Thu đừng chia và Hàn Khanh Khanh cùng một tổ.
“Thật nực , ngươi nghĩ cùng tổ với ngươi chắc! Nếu lão đại sắp xếp như , chỉ cần một quyền là thể đ.á.n.h rụng răng ngươi !” Hàn Khanh Khanh giờ buông thả bản , vung vẩy cánh tay cho Lục Quan một quyền, nhưng Thịnh Uyển Thu ngăn .
“Vậy ngươi cùng tổ với ai?”
“Ai cùng tổ với y hãy giơ tay!”
Lời của Thịnh Uyển Thu thốt , cảnh tượng lập tức trở nên lúng túng, một ai giơ tay. Lục Quan lập tức xìu , giống như một cô vợ nhỏ chịu ủy khuất, chỉ thể ngoan ngoãn sang một bên dám hé răng.
Hàn Khanh Khanh mặt đầy sùng bái giơ ngón cái lên với Thịnh Uyển Thu, dường như đang , tỷ , lắm!
Thế là mấy mang theo công cụ chuẩn từ , lên đường tiến Đại Thanh Sơn. Thịnh Uyển Thu tiên phong, giữa là chú cháu nhà họ Lục cùng Linh Tứ, Linh Tám, Hàn Khanh Khanh ở cuối đội hình luôn luôn cảnh giác.
Thịnh bà bà Thịnh Uyển Thu lấy đại một lý do lừa gạt, thật sự cho rằng mấy họ lên Đại Thanh Sơn tìm Quỷ Lan, dù đó Kiều Văn Uyên cũng Quỷ Lan đặc biệt giá trị.
Thêm đó, mấy đều võ công, đại tôn nữ còn vũ khí bí mật trong tay, nếu thật sự gặp nguy hiểm, chỉ cần gọi hai vũ khí bí mật , ai còn dám càn, cho nên Thịnh bà bà lo lắng về vấn đề an của tôn nữ.
Mặc dù là buổi trưa hè nóng nực, nhưng Đại Thanh Sơn, mỗi cây cối đều xanh tươi um tùm, tạo thành một bức bình phong xanh dày đặc che khuất ánh nắng gay gắt.
Trong bụi cỏ thỉnh thoảng còn truyền đến mấy tiếng chim rừng kêu, thêm đó khí trong rừng vô cùng trong lành, khiến những cảm xúc căng thẳng của đều thư giãn.
“Hai ngươi khinh công thế nào?” Thịnh Uyển Thu đầu hỏi Linh Tứ và Linh Tám. Nàng cầm liềm trong tay, chặt những bụi cỏ chân, giúp phía dễ hơn thể dọa lùi rắn rết chuột kiến trong bụi cỏ.
Linh Tứ và Linh Tám , đồng thời về phía chủ tử nhà . Thấy Lục Ly gật đầu, Linh Tứ lập tức thi triển một chiêu Đại Bàng Triển Sí bay vút lên một cái cây cách đó mười thước.
“Oa! Lợi hại quá, thật tồi!” Thịnh Uyển Thu nhiệt tình vỗ tay bốp bốp.
Linh Tứ cũng bay trở về bên cạnh Lục Ly, chắp tay cung kính với Thịnh Uyển Thu : “Không Thịnh cô nương thuộc hạ gì?”
Lúc và Linh Tám ngoài, Linh Hai dặn dò ngàn vạn rằng hai họ nhất định khách khí với Thịnh cô nương, vạn đắc tội, nếu đừng chủ tử nhà vui, ngay cả bên phía Kiều Thái phó cũng đủ để bọn họ chịu một trận .
“Ta gì hai ngươi cả, chỉ nếu thật sự gặp nguy hiểm, hai ngươi cứ dùng khinh công đưa chủ tử của các ngươi lên cây, để y ở cây, như chúng sẽ cần phân tâm để bảo vệ y.”
“ đúng đúng, còn nữa, cũng đưa lên cây , hì hì hì!” Lục Quan thấy lời đề nghị của Thịnh Uyển Thu, lập tức cũng giơ tay biểu thị cũng .
Hàn Khanh Khanh lập tức trợn trắng mắt, haizz! Lúc đó rốt cuộc trúng y điều gì , thật khiến đau đầu.
Thịnh Uyển Thu cũng nhịn , liếc Lục Quan một ánh mắt khinh bỉ, tiếp tục về phía .
Lục Quan ngượng ngùng gãi đầu, mấy , chứ, dù cũng là trưởng bối, tôn trọng già yêu thương trẻ nhỏ hiểu !
Lục Ly bóng lưng Thịnh Uyển Thu trong lòng vui mừng khôn xiết, trời ạ trời ạ, tâm tình kích động tay run rẩy, nàng đang bảo vệ đó, nàng đến !
Sau đó lạnh lùng liếc tiểu thúc gây chuyện của , tiên cứ ghi nợ một khoản , hừ!
Sáu tiếp tục tiến sâu Đại Thanh Sơn. Trừ Lục Ly , mấy còn đều võ công, cho nên bước chân của Thịnh Uyển Thu ý định giảm tốc, mấy họ cũng đều bám sát theo bước chân của nàng.
Đi một canh giờ, mấy đến bên cạnh một con suối nhỏ. Thịnh Uyển Thu bảo nghỉ chân, uống chút nước, lát nữa sẽ tiếp tục.
Nàng lấy tấm da bò rách nát , kỹ. Tối qua nàng cũng chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu, cho nên nàng mới chọn giữa trưa tiến núi. Theo tốc độ của bọn họ, khi đến dãy núi định, trời cũng sẽ gần tối. Đợi đến khi trời tối đen, mọc thì sẽ kiểm tra xem ý nghĩ của đúng .
Lục Quan khụy xuống một tảng đá lớn, dùng sức đ.ấ.m bắp chân đang nhức mỏi sưng tấy của . Hắn thề đây là con đường khó nhất trong đời . Vừa leo dốc, lội nước, khiến mệt ít.
May mắn là đường gặp mãnh thú nào, nếu sẽ chạy nổi, chỉ thể ngoan ngoãn chờ c.h.ế.t mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-184-ai-muon-cung-to-voi-y-hay-gio-tay.html.]
Hàn Khanh Khanh xổm bên cạnh con suối nhỏ, rửa mặt, cảnh giác chằm chằm động tĩnh xung quanh. Nàng vẫn nhiều kinh nghiệm sinh tồn nơi hoang dã, cha nàng bao giờ coi nàng là con gái, cũng bao giờ quản nàng, mặc cho nàng chạy khắp Độc Trúc Sơn.
Động vật Độc Trúc Sơn cũng ít, cho nên nàng , nơi nào nước, khả năng động vật xuất hiện càng lớn, dù động vật cũng cần uống nước.
Lục Ly cầm bình nước tự mang theo tảng đá đang uống nước. Linh Tứ và Linh Tám bên cạnh y, cũng cảnh giác chằm chằm xung quanh, quan sát động tĩnh.
“Ngươi xổm ở đây gì , như một con ếch lớn , haha!”
Hàn Khanh Khanh vì tiện hành động khi núi, mặc một bộ nam trang màu xanh đậm. Vì Lục Quan thấy Hàn Khanh Khanh vẫn xổm bên suối, ánh mắt chằm chằm một nơi nào đó, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, liền trêu chọc nàng, bộ dạng nàng xù lông cũng khá thú vị!
“Suỵt! Im miệng, động tĩnh!” Hàn Khanh Khanh hiệu cho im miệng, hận thể đạp một cước đá cái tên đáng ghét xuống suối.
“Động tĩnh gì chứ? Chẳng lẽ còn sói hổ báo ? Ta thấy gì cả, ngươi đây là lời hù dọa, gây hoang mang lòng quân, hừ!” Lục Quan đắc ý liếc Hàn Khanh Khanh một ánh mắt khiêu khích, còn nhe răng ngốc nghếch như một thằng ngốc.
Chẳng mấy chốc nổi nữa, đừng là , còn sắp đến nơi , bởi vì đối diện con suối nhỏ xuất hiện ba con hắc hùng, hai lớn một nhỏ, là một gia đình ba con.
Con hắc hùng lớn rõ ràng cũng thấy con ở phía đối diện, lập tức gầm gừ lên, thẳng dậy, cao gần ba thước.
Tiếng hắc hùng gầm gừ lập tức dọa Lục Quan ngã phịch xuống đất, chân tự chủ mà run rẩy.
“Cười ! Sao nữa! Ngươi đúng là một cái miệng quạ!”
“Xong , ngươi cứ chờ c.h.ế.t !” Hàn Khanh Khanh trong lòng cũng sợ hãi, nàng một tay kéo Lục Quan từ đất dậy, lôi lùi . Nàng thật sự từng thấy con hắc hùng lớn đến , quan trọng là Độc Trúc Sơn là một hòn đảo, căn bản loài sinh vật hắc hùng . Giờ thì xong , chẳng lẽ tiểu mệnh của nàng bỏ mạng tại đây .
“Linh Tứ, đưa chủ tử của ngươi lên cây, nhanh!” Thịnh Uyển Thu rút con chuỷ thủ buộc ở bắp chân , chắn Lục Ly, đầu dặn dò Linh Tứ.
“Tất cả đừng sợ, núp lưng , nhanh lên!” Thịnh Uyển Thu xong câu , liền thổi một tiếng huýt sáo cực kỳ vang vọng lên đỉnh đầu.
Vốn dĩ để lộ Đại Hoa và Mi Mi, nhưng xem , mấy tên tay mơ đều đối thủ của hắc hùng, nàng cũng thể trực tiếp phóng tia sét, điều quá quỷ dị, chứng kiến quá nhiều sẽ gây rắc rối cần thiết.
Nàng thì , thể thoát , nhưng nhà họ Thịnh thì ? Xông lên ! Cắn răng cũng xông lên, bảo vệ nhà là nghĩa bất dung từ.
Mèo con Kute
“Uyển Thu, nàng cẩn thận!” Lục Ly cũng mắt đầy kinh ngạc, y cũng là đầu tiên thấy hắc hùng lớn đến , thấy Thịnh Uyển Thu chắn , trong lòng y quả thực như sôi trào.
“Đừng nhảm, Linh Tứ, đưa y lên cây!”
“Hàn tỷ, bảo vệ bản , trông chừng tên ngốc !”
“Linh Tám, lưng , chỉ huy, lát nữa các ngươi thấy gì cũng đừng kinh ngạc, chúng sẽ hại các ngươi, hãy tin !” Thịnh Uyển Thu đầu , bình tĩnh bắt đầu chỉ huy mấy .
Mấy đang thắc mắc thì liền thấy một tiếng hổ gầm đầy uy phong, khiến cảm thấy địa động sơn dao, cây cối trong rừng như đang run rẩy.
Linh Tứ lập tức đưa Lục Ly lên cây. Ôi chao, hổ hắc hùng, tiên cứ bảo vệ chủ tử nhà .
Mặt Lục Quan tái mét, trời ạ, hôm nay sẽ c.h.ế.t trong miệng hổ, c.h.ế.t móng gấu đây!
Hắn bắt đầu nghĩ nên di ngôn , còn kịp thời gian ?
Hàn Khanh Khanh cũng rút thanh nhuyễn kiếm bên hông , song song bên cạnh Thịnh Uyển Thu. Tỷ cùng tiến cùng lùi, dù nàng cũng võ công, còn dùng độc, lúc mấu chốt tuyệt đối thể giả kẻ hèn nhát.
Đám hắc hùng đối diện con suối thấy tiếng hổ gầm, bắt đầu trở nên bồn chồn, trừ con nhỏ hơn, hai con lớn còn bắt đầu từng chút một áp sát mấy .
Lục Ly lúc đang cây cao tám thước, cao xa, y và Linh Tứ đồng thời thấy hai bóng dáng màu vàng nhanh nhẹn xuyên qua rừng cây, lao về phía vị trí của bọn họ.
Đợi đến khi Lục Ly rõ, y cũng kinh ngạc vô cùng, xong , mãnh thú đều đến đông đủ !
Rồi điều càng khiến mấy sững sờ hơn là, lúc hai con hắc hùng im tại chỗ dám động đậy, còn hai con mãnh hổ lao tới trực tiếp chắn mặt Thịnh Uyển Thu, và Thịnh Uyển Thu tiến lên chút khách khí xoa đầu hai con hổ.
“Bọn hài tử vẫn chứ? An ?” Thịnh Uyển Thu xoa đầu hai con hổ khẽ hỏi.
Mimi l.i.ế.m liếm tay Thịnh Uyển Thu, xem như một lời hồi đáp tiếng động. Thịnh Uyển Thu trong lòng hiểu rõ, xem hai con hổ an bài thỏa ba con hổ con.