Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 283:-- Các hoàng tử khác tức đến méo cả mồm ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:39:21
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Huy và Kiều Nhược Phàm mắt tối sầm, thật là oan nghiệt, nhà đến bốn đứa con trai cơ mà! Tiểu đây là đem con trai nhà họ tặng , ai thể bịt miệng nàng đây!
“Chúng cũng nhỏ mọn, là ngươi xem mấy vị ca ca của đây, ngươi mắt ai? Ta chủ cũng tặng ngươi luôn!”
“ mấy vị ca ca của e rằng xứng với ngươi , chẳng gì cả! Hay là đường ca A Ly của , trai nhất, còn tiền, nếu sinh con chắc chắn sẽ xinh như tiên giáng trần, chọn thì sai !”
“Ta chủ, gả cho ngươi !”
Lục Đường Vận cũng giẫm lên bàn, khí thế hề yếu kém. Nàng nheo mắt quét một lượt các vị hoàng tử đối diện, đó lộ vẻ mặt chán ghét, cuối cùng ánh mắt dừng Lục Ly, vươn tay chỉ một cái, thốt một tràng lời gây chấn động.
Lục Ly âm thầm đè nén khóe môi thể ngừng cong lên, khá tán thưởng vị đường . Ai cũng nàng thiếu đầu óc, hiểu chuyện, việc chẳng bao giờ xem xét cảnh, nhưng thấy tồi chút nào! Nhãn quang tuyệt đối là hạng nhất!
Thôi ! Sau gì sẽ nghĩ đến vị đường nhiều hơn một chút, dù nhãn quang như cũng nhiều!
Các hoàng tử khác tức đến méo cả mồm, ý là gì đây? Chẳng là chê họ ! Ngươi cũng chẳng tự là một kẻ ngốc nghếch thiếu não, mà còn dám chê bai bọn , thật là lật trời !
Đại Việt Đế cũng tức đến hất bàn, nàng chủ, nàng chủ, nàng chủ cái quái gì chứ, trẫm còn băng hà, chủ gia đình ! Tức c.h.ế.t trẫm ! Thật sự tam nữ nhi của trẫm dã tâm lớn đến , còn chủ ư, ngươi chủ gả chính luôn !
Hay là dứt khoát chủ đem ngai vàng của trẫm tặng cho khác !
Mèo con Kute
Hiền phi c.h.ế.t lặng cả , trời ạ, nữ nhi của nàng quả nhiên quá ngốc nghếch, một câu đắc tội hết tất cả các hoàng tử , thật là tạo nghiệt mà!
“Đường Đường, ngươi sai chút nào, nhãn quang của ngươi quả thật tệ, Lục đại ca quả thật tướng mạo khôi ngô! Lúc thấy đầu tiên quả là kinh vi thiên nhân! Cảm giác tim đập thình thịch đó, ngươi hiểu ?” Thịnh Uyển Thu tiến lên liền nắm lấy tay Lục Đường Vận, cả còn mang chút e lệ đáng yêu của thiếu nữ đang độ xuân thì.
“Hiểu chứ! Sao hiểu, lúc đói đến mức mắt cũng đỏ ngầu, thấy miếng giò heo lớn cũng tim đập thình thịch, chỉ hận thể lập tức ăn sạch sành sanh.”
“Đây chắc là cảm giác rung động , quá hiểu mà!”
Bất cứ ai Lục Đường Vận lời , hầu như đều động tác giống , ai nấy đều lộ vẻ mặt ôm trán khổ.
Lời ăn nhập như , cũng chỉ kẻ ngốc nghếch thiếu não mới thể buột miệng .
Lục Ngọc vẻ mặt đen như đ.í.t nồi của đại ca , ha ha ha, c.h.ế.t mất, đại ca cùng lắm cũng chỉ coi là một miếng giò heo lớn mà thôi, ha ha ha!
Hiền phi hận thể chui tọt xuống đất, nàng chắc là lúc m.a.n.g t.h.a.i ăn quá nhiều óc heo, nên mới sinh một đứa con gái óc heo.
“Tỷ , ngươi hiểu ! Thật là tri âm khó tìm ! Từ nay về , ngươi chính là tri kỷ nhất của , chính là cảm giác , chỉ lột da rút gân ăn luôn, chính là cảm giác !”
Thịnh Uyển Thu cả say sưa choáng váng, dù cũng là m.á.u nóng dồn lên, một tay ôm chầm lấy Lục Đường Vận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-283-cac-hoang-tu-khac-tuc-den-meo-ca-mom.html.]
“Tỷ , nhân sinh khổ đoản, hãy kịp thời hưởng lạc ! Tối nay sẽ đóng gói A Ly đường ca của đưa đến phủ công chúa của ngươi, ngươi cứ đợi nhé!”
Lục Đường Vận vẻ xả vì hảo tỷ , khiến Đại Việt Đế một trận đau đầu, là những lời lẽ hổ lang gì thế , thật sự mất mặt c.h.ế.t .
“Hai ngươi còn mau xuống khỏi bàn, thể thống gì thế ! Linh Vận mau kéo hai đó !” Đại Việt Đế tức đến râu ria dựng ngược, mắt trợn tròn, sợ rằng hai tiếp tục năng bậy bạ để Tiêu Dao Hầu chê , chỉ đành hiệu bằng mắt cho Lục Linh Vận, ý nàng mau chóng kéo hai kẻ say xuống.
Lục Linh Vận còn cách nào khác, đành định kéo một xuống , ai ngờ hai thấy kéo xuống, liền ôm càng chặt hơn, căn bản thể kéo , bản nàng suýt nữa còn Thịnh Uyển Thu kéo lên.
Thế là Lục Thư Tuyết cũng bắt đầu kéo Lục Đường Vận, giúp một tay, những bên càng kéo, hai bên ôm càng chặt, hai còn vẻ sống c.h.ế.t biệt ly, cả bữa tiệc suýt nữa hai biến thành hiện trường kéo co.
Đại Việt Đế thấy bộ trường diện sắp mất kiểm soát, cũng quản nhiều như nữa, trực tiếp vội vàng kết thúc bữa tiệc .
Các đại thần khác thấy vẻ mặt dài thườn thượt của Đại Việt Đế, liền tiếp hành lễ dắt gia quyến bỏ chạy, sợ rằng chạy chậm sẽ gây khó dễ , trong bộ đại điện trực tiếp ít hai phần ba, những còn phần lớn đều là thành viên hoàng gia.
Đại Việt Đế cũng kịp quản đến hiện trường kéo co bên , với vẻ mặt áy náy đến mặt Ngô Nghiêu gượng gạo : “Thật sự để Hầu gia ngài chê ! Đám hậu bối trong nhà quả thật khó coi!”
“Ha ha ha! Hoàng thượng ngài thật khiêm tốn, bổn hầu thấy , đây chính là chân tính tình, trẻ tuổi vốn dĩ nên như !” Ngô Nghiêu trái hề ý định rời chút nào, hứng thú vươn đầu đám đang ồn ào bên .
Bản ý của Đại Việt Đế là đến để bày tỏ lời xin , Ngô Nghiêu hẳn cũng là quan sát sắc mặt, hẳn là thể cảm nhận sự ngượng ngùng của ngài mà cáo từ rời .
Không ngờ vị Tiêu Dao Hầu theo lối thông thường, một chút ý định rời cũng , còn hứng thú chằm chằm cặp đôi đang lên cơn say rượu suýt sập mái nhà bên .
“Thật là quá mất mặt, quá mất mặt ! Ngài cứ tự nhiên, trẫm qua đó xem !” Đại Việt Đế cũng ngượng đến đào đất mà chui xuống.
Thôi , trẫm cứ dẹp hai nha đầu phá đám cái ! Đại Việt Đế gượng gạo rời .
Ngô Nghiêu vô tư lự, quả thật thích khí như thế , âm mưu và quỷ kế, mặc dù bản tham gia , chỉ thôi cũng khiến cảm thấy tâm vô cùng sảng khoái.
Bên hai say rượu bắt đầu hất bàn , xung quanh cũng vây kín một vòng , đều cố gắng dỗ hai xuống tách đưa .
“Uyển Thu tử, ngươi ngoan ngoãn xuống , ngày mai còn cưỡi ngựa nữa đấy, đây, vịn tay xuống!” Lục Ngọc đưa tay , nhân cơ hội phân tán sự chú ý của Thịnh Uyển Thu, kéo Thịnh Uyển Thu xuống.
“Ngươi càn, ngươi cưỡi ngựa mới lạ, Tiểu Ngọc tử, ngươi ít lừa gạt Vĩnh Hòa nhà thôi!” Lục Đường Vận chộp lấy một cái đĩa trống bàn ném thẳng Lục Ngọc.
“Vĩnh Hòa, ngươi đừng , hồi nhỏ giật đuôi ngựa, còn ngựa đá văng xuống mương nước đấy! Ha ha ha! Ngươi ngàn vạn đừng !”
Lục Ngọc khi né cái đĩa bay tới, những lời Lục Đường Vận tiếp theo, lập tức bóp c.h.ế.t cái tên ngốc nghếch , tại vạch trần lịch sử đen tối của mặt bao nhiêu như chứ, chẳng lẽ cần thể diện !
“Cưỡi ngựa! Cưỡi ngựa! Ta bây giờ cưỡi ngựa!” Thịnh Uyển Thu lơ mơ chỉ thấy hai chữ "cưỡi ngựa", lập tức tinh thần phấn chấn, kéo tay Lục Đường Vận liền kêu gào đòi cưỡi ngựa.