Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 88:-- Các ngươi sao lại đến nhà ta? Có chuyện gì sao? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:24:15
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường trở về, Thịnh bà bà cứ cảm giác đang lén lút lưng , nhưng đầu thì chẳng thấy ai, nàng cũng nghĩ nhiều, liền bước nhanh về nhà.
Không ngờ đến sân nhà , cửa lớn gõ.
Đỗ Thanh Nhi là mở cửa, thấy hai bà thím đang mỉm cửa, nhất thời chút ngơ ngác hiểu gì.
“Đại Đỗ, là ai đấy?”
Thịnh bà bà ghét tên của hai chị em Đỗ gia quá dài, gọi thuận miệng, liền đổi thành Đại Đỗ và Tiểu Đỗ.
“Trương bà mối! Lưu bà lão!”
“Các ngươi đến nhà ? Có chuyện gì ?”
Mèo con Kute
Thịnh bà bà động tĩnh, thò đầu thì thấy một bà mối cùng thôn và một bà lão tiếng mách lẻo trong làng.
“Hì hì, cho chúng trong , chúng đến đây là chuyện , tuyệt đối là chuyện !”
Trương bà mối đến hoa chân múa tay, còn từ trong lòng móc một chiếc khăn tay ố vàng, vẫy qua vẫy mặt Thịnh bà bà.
Trông giống bà mối, mà giống như tú bà ở thanh lâu đang chiêu đãi khách.
Mà chẳng cái khăn tay của bà giặt , mùi mồ hôi xông lên khiến Thịnh bà bà suýt nữa nôn ọe.
“Rốt cuộc là chuyện gì? Không thì đừng sân nhà , ngươi nghĩ nhà là nơi ai cũng thể ?”
Thịnh bà bà lùi hai bước, chống tay ngang hông, kiên quyết cho . Đỗ Thanh Nhi thấy Thịnh bà bà dáng vẻ liền nàng thích hai bà lão , lập tức cầm cái rìu bổ củi trong tay, ánh mắt hung dữ chằm chằm hai .
“Làm gì! Đây là gì!”
“Chúng đến đ.á.n.h , Thịnh bà bà ngươi mau bảo hạ nhân nhà ngươi bỏ cái rìu xuống!”
Lưu mách lẻo thấy Đỗ Thanh Nhi mặt mày đen sạm, ánh mắt hung tợn chằm chằm họ, nhất thời trong lòng giật thót, năng cũng bắt đầu lắp bắp.
Chủ yếu là Đỗ Thanh Nhi vóc dáng cao lớn hơn các cô gái bình thường, vẻ ngoài chất phác, da dẻ đen sạm, khi mà cứ đanh mặt thì quả thật đáng sợ.
“Đại Đỗ, lắm!” Thịnh bà bà thì hài lòng với biểu hiện của Đỗ Thanh Nhi, vô cùng tán thưởng vỗ vỗ vai nàng.
“Để ! Chuyện là thế , đại tôn tử nhà Lưu bà lão là thật thà chịu khó, mà Uyển Thu nhà ngươi cũng đến tuổi , nên mới mạo đến đây mai cho hai đứa trẻ!”
“Hơn nữa, đại tôn tử nhà Lưu bà lão còn nguyện ý nhập chuế lão Thịnh gia các ngươi, ngươi xem như , dù Uyển Thu nhà ngươi tài giỏi như , nếu gả sang nhà khác thì thiệt thòi bao nhiêu, ?”
“Chúng cũng là vì cho các ngươi, chiêu mộ một rể hiền nhập chuế như , vẫn là một nhà , thịt thì cũng nát trong một nồi chứ gì?”
“Đối với lão Thịnh gia các ngươi mà đây chính là chuyện đó!” Trương bà mối đến mức hoa lá cành, Lưu bà lão đắc ý ưỡn ngực.
Phải rằng bây giờ chẳng ai chịu rể hiền nhập chuế cả, đa đều cảm thấy mất mặt, rể hiền thì mặt mũi tổ tông cũng mất sạch.
Đại tôn tử nhà bà bằng lòng, chẳng lẽ Thịnh bà bà còn đồng ý ư?
Thịnh bà bà giờ phút chỉ nuốt sống hai , cái thứ rác rưởi gì cũng dám giới thiệu cho Uyển Thu nhà nàng, chẳng lẽ nàng nghĩ nhà là nơi thu mua phế liệu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-88-cac-nguoi-sao-lai-den-nha-ta-co-chuyen-gi-sao.html.]
Nhà Lưu bà lão nghèo đến nỗi sắp ngủ đống tro tàn , thật nghèo thì , nhưng cả nhà bà lũ lười biếng ham ăn, còn đại tôn tử nhà bà thì trông như hai của Tôn Ngộ Không, cái đồ xí như khỉ, còn dám tơ tưởng đến cháu gái nàng, đúng là ngựa mặt dài, khỉ m.ô.n.g đỏ.
“Vậy… yêu cầu của các ngươi là gì?” Thịnh bà bà nghiến răng , hít sâu vài mới thốt mấy chữ .
Nàng chỉ xem những kẻ còn những suy nghĩ đáng khinh bỉ nào nữa. Xem đây là tác dụng phụ từ việc Uyển Thu công khai tin tức kiếm hai trăm lượng bạc.
Trương bà mối và Lưu bà lão , chuyện cứ thế mà thành ư? Ánh mắt hai đều ánh lên sự kinh ngạc lẫn mừng rỡ.
“Vì đại tôn tử nhà sắp rể hiền nhập chuế nhà ngươi , chính là nhà ngươi. Là cha thì còn trông mong trở về hiếu kính phụng dưỡng nữa, cho nên chúng hai trăm lượng bạc phí đoạn , đại tôn tử nhà cả đời đều là nhà ngươi.”
Lưu bà lão nghĩ rằng dù cũng là cùng thôn, đại tôn tử lén lút mang tiền về nhà, đó chẳng là chuyện bình thường ?
Đàn bà mà, một khi thành đàn ông sẽ ngoan ngoãn thôi, nếu ngoan thì là thiếu dạy dỗ, đ.á.n.h một trận là .
“Còn nữa ?” Thịnh bà bà lạnh gật đầu, lúc nắm đ.ấ.m của nàng cứng .
“Còn nữa?”
“ đúng đúng, còn nữa là ngươi xem nhà chúng đông , đại tôn tử nhà nếu sang bên đó ở, cha chắc chắn sẽ đau lòng, là cứ để cái nhà cũ bên nhà ngươi cho vợ chồng con cả nhà ở luôn , như qua thăm nom con cái cũng tiện!”
Ban đầu Lưu bà lão chỉ hai trăm lượng, nhưng Thịnh bà bà hỏi còn yêu cầu gì nữa, lợi thì chiếm là đồ ngốc, chừng còn thể kiếm một căn nhà, thật đúng là sướng rơn .
“ ! Nếu ngươi đồng ý, hôm nay hai nhà thể định hôn luôn, mâm cỗ thì thể kém hơn mâm cỗ tiệc dọn nhà mới của nhà ngươi nhé!” Trương bà mối cũng híp mắt.
Bà mâm cỗ của Thịnh gia là món ngon, phàm là đến ai cũng ngớt lời khen ngợi. Hơn nữa, Lưu bà lão , xong việc sẽ cho bà mười lượng bạc tiền thù lao mai mối mà!
“Đùng đùng đùng đùng đùng đùng!”
“Hay , hóa các ngươi nghĩ như ! Thật sự tồi!” Thịnh bà bà lạnh vỗ tay cho hai .
Lưu bà lão và Trương bà mối thấy Thịnh bà bà vỗ tay, hai cũng theo, họ dường như thấy những thỏi bạc trắng lóa đang bay túi .
“Đại Đỗ, đ.á.n.h cho , đ.á.n.h c.h.ế.t hai kẻ hổ !”
Rồi Thịnh bà bà nhanh chóng vung nắm đấm, lao lên tặng ngay cho Lưu bà lão đang một cú đ.ấ.m mắt, trực tiếp cho bà một vết thâm quầng.
“A! Đánh !”
“Đau c.h.ế.t ! Lão Thịnh gia đ.á.n.h !”
Trương bà mối thấy Thịnh bà bà động thủ, lập tức xoay định chạy, liền Đỗ Thanh Nhi dùng gậy từ phía đ.á.n.h ngã.
“Đánh c.h.ế.t tiện nhân hổ nhà ngươi, còn dám tơ tưởng đến Uyển Thu nhà , ngươi cũng tự nhổ bãi nước bọt xuống soi gương , cháu trai nhà ngươi ngay cả xách giày cho Uyển Thu nhà cũng xứng!”
“Hôm nay sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t cái tiện nhân hổ nhà ngươi, còn chiếm tiện nghi nhà , ngươi ăn cứt !”
Sức lực của Thịnh bà bà tuyệt nhiên loại lười biếng như Lưu bà lão thể so bì, sức phản kháng, đ.á.n.h cho kêu la oai oái, liền nhấc chân chạy về phía thôn.
Trương bà mối bên cũng Đỗ Thanh Nhi đ.á.n.h cho đầu sưng u. Phải rằng Đỗ Thanh Nhi kế ngược đãi mấy năm trời, ngày nào cũng đánh, nàng đ.á.n.h chỗ nào là đau nhất, cho nên mỗi gậy đều giáng xuống vị trí đau nhất cơ thể Trương bà mối.
Sau đó, dân làng thôn Thanh Sơn liền thấy một cảnh tượng như : Trương bà mối chạy đằng , một nha đầu đen trũi cầm gậy đuổi phía , mỗi khi cây gậy giáng xuống, Trương bà mối đều đau đớn kêu t.h.ả.m thiết.