Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 221:-- Lão Kiều, ngươi nói gì đi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:27:31
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc đại quân phía cũng đến cổng, đó Triệu Vận và Lý Thâm cũng đến, Lục Linh Vận liền sắp xếp chia quân thành hai đường.

 

Lục Thư Tuyết cùng đội ngũ Triệu Vận và Lý Thâm tiên nghỉ ngơi, ăn uống no say xong sẽ khởi hành, họ sẽ đến mỏ vàng để bàn giao với Lục Ly.

 

Lu Linh Vận và Thịnh Uyển Thu dẫn theo hai lão già cùng cái đuôi Hàn Khanh Khanh, họ cần về thôn Thanh Sơn để đưa ba đứa trẻ nhỏ về nhà mới lên Đại Thanh Sơn.

 

Tiện thể chuẩn đầy đủ các vật liệu khác để chế tạo t.h.u.ố.c nổ, đến lúc diêm tiêu sẽ trực tiếp để thử nghiệm uy lực của t.h.u.ố.c nổ rốt cuộc .

 

“Đứa trẻ ... là ai? Sao trông quen mắt quá ?”

 

“Chuyện rốt cuộc là ? Ta hiểu chút nào? Sao giống hệt Hoàng đế hồi nhỏ đến thế?”

 

“Lão đầu Kiều, chứ!”

 

Ngay khi đội Thịnh Uyển Thu chuẩn khởi hành về làng, ba đứa trẻ nhỏ thấy Kiều Văn Uyên liền chạy tới vây quanh chào hỏi. Lúc , Lục Hằng thoáng nhận Thịnh Hoài Cẩm trong ba đứa trẻ, lập tức kinh ngạc vô cùng, chuyện cũng chút lắp bắp.

 

Kiều Văn Uyên lúc cũng sực tỉnh, trách nào lúc ông thấy đứa nhỏ nhất nhà họ Thịnh thấy quen mặt, nhưng nhất thời chẳng thể nhớ giống ai, chỉ cảm thấy chút quen thuộc mà thôi.

 

“Con gái, đây là tình huống gì ?”

 

Kiều Văn Uyên thấy cháu trai nhỏ nhà họ Thịnh Đại công chúa dắt tay đưa lên xe ngựa, liền hoài nghi dùng cánh tay chọc chọc Thịnh Uyển Thu đang cạnh ông, hì hì.

 

“Nói đây, tóm vẫn là Võ An Vương tuệ nhãn như đuốc. Cha, mau lên xe , lát nữa con sẽ kể tỉ mỉ cho !”

 

Thịnh Uyển Thu kéo Kiều Văn Uyên đẩy lão già nhỏ lên xe ngựa của nhà .

 

“Này, hai cha con nhà ngươi chuyện riêng cũng kéo theo chứ! Sao phân biệt đối xử như ? Ta cũng !” Lục Hằng chẳng quản nhiều như thế, đuổi theo hai cũng trèo lên xe ngựa nhà họ Thịnh.

 

Việc khiến xe ngựa nhà Thịnh Uyển Thu chật nẹp hai lão già và ba đứa trẻ. Thịnh Uyển Thu lái xe, Hàn Khanh Khanh đành theo Lu Linh Vận cưỡi ngựa.

 

Suốt chặng đường, Thịnh Uyển Thu lái xe ngựa, đầu chuyện với hai lão già phía nàng, coi như giải thích rõ ngọn ngành chuyện cho hai .

 

Cũng bao gồm cả việc Thịnh Hoài Cẩm vì hiện tại theo Lu Linh Vận trở về cũng đều hết. Thịnh Uyển Thu chủ yếu tiết lộ chuyện cho Võ An Vương .

 

ông cũng là đại bá của Hoàng đế, nếu ông chịu tay giúp đỡ, trở ngại cho việc trở về sẽ giảm một nửa, dù gì thì triều đình dễ bề việc mà!

 

“Lão đầu Kiều, ngươi xem đứa nhỏ thật sự giống Hoàng đế. Ngươi còn nhớ năm đó Hoàng đế theo chúng học võ cũng chừng tuổi ? Thoáng cái mà chúng đều già !”

 

Lục Hằng Thịnh Hoài Cẩm mặt nhịn đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của , suy nghĩ chợt kéo về hình ảnh Hoàng đế hồi nhỏ đầu tiên theo luyện võ quất roi.

 

“Phải đó, tháng ngày như thoi đưa, câu thế nào nhỉ, sóng xô sóng , sóng c.h.ế.t bãi cát, đúng con gái nhỏ.”

 

một câu ngươi sai , ngươi thì già , chứ thì , mãi mãi tuổi hai mươi!”

 

Lục Hằng và Thịnh Uyển Thu đồng thời trợn trắng mắt, càng già da mặt càng dày đến thế!

 

“Xí, ngươi mãi mãi tuổi hai mươi, mãi mãi hai mươi ba, dù cũng lớn hơn ngươi ba tuổi! Vậy thì cũng già!” Lục Hằng hừ lạnh một tiếng, chẳng buồn để ý đến lão già vô liêm sỉ da mặt dày .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-221-lao-kieu-nguoi-noi-gi-di.html.]

“Hừ, nào ai ngươi già, đó là tự ngươi , giờ thừa nhận, ngươi quả nhiên là kẻ hai mặt ba dao.”

 

“Cha, nãy quên lời tỷ Vận ? Người cẩn thận tiên trảm hậu tấu đó, mau ngậm miệng !”

 

Thịnh Uyển Thu thở dài sâu sắc, mang theo hai lão già là đúng sai, mới khỏi Tứ Thủy Trấn mà hai cãi ầm ĩ , thật là hết nổi!

 

Kiều Văn Uyên sờ sờ cổ, quả quyết lựa chọn im miệng, cho dù c.h.ế.t, cũng đợi xem lão già Võ An Vương c.h.é.m đầu mới c.h.ế.t, ông tuyệt đối thể là đầu tiên chém.

 

Xe ngựa chầm chậm lắc lư thôn, dân làng xung quanh quen , nha đầu Thịnh Uyển Thu bản lĩnh, kết giao là những nhân vật lớn mà họ thể đắc tội, dần dần những kẻ nhiều chuyện trong làng cũng dám nhảy nhót mặt nàng nữa.

 

Con là như , khi ngươi và họ ở cùng một vòng tròn, đủ loại đố kỵ, tính toán sẽ liên tục xuất hiện. khi ngươi thoát khỏi vòng tròn của họ, càng trèo càng cao, cho đến khi đạt đến độ cao mà họ mơ cũng dám nghĩ tới, họ sẽ chỉ ngước ngươi, dám ghen tị phỉ báng ngươi nữa.

 

“Bà ơi, mau đây, xem ai đến !” Thịnh Uyển Thu xuống xe ngựa liền hét lớn trong sân nhà .

 

“Ai ? Còn đáng để ngươi kêu la ầm ĩ thế , điếc, sớm thấy tiếng xe ngựa của ngươi !” Sáng nay Thịnh bà bà ở trong sân nghiêm chỉnh chờ đợi, dự định đợi nhà cháu trai đ.á.n.h hôm qua đến gây sự, tất cả đồ vật tiện tay trong nhà đều lấy , tính toán đ.á.n.h một trận lớn!

 

Kết quả đợi cả buổi sáng cũng chẳng thấy bóng nào, ngược cô nương xinh đây đến tận cửa, hơn nữa còn là tìm cháu gái nhà .

 

Bà còn thử tín hiệu đạn mà cô bé Hàn đưa cho bà, xem rốt cuộc thần kỳ như , nhưng cuối cùng chẳng dùng đến, coi như bà bận rộn công cốc một phen.

 

“Ôi chao chao, Kiều đại ca, là ! Mau nhà !”

 

“Ta cứ bảo sáng giờ trong nhà con chim khách hót ngừng, hóa khách quý đến.”

 

“Đại Đỗ, mau pha chút hoa! Lại cắt thêm dưa hấu nữa.”

 

“Tuệ nương, mau mổ gà nấu cơm , Kiều đại ca nhà đến !”

 

“Nào nào nào, Kiều đại ca, đường mệt , đỡ trong!”

 

Thịnh Uyển Thu quả thực dám , thôi ! Chuyện bà đổi sắc mặt cũng chẳng ngày một ngày hai!

 

Lục Hằng bên xe ngựa đến khóe miệng giật giật, chà chà, lão bà nương chắc luyện qua công phu biến sắc mặt , mặt đổi nhanh quá , nãy còn vẻ mặt đây vô địch thiên hạ, thoáng cái đến tít cả mắt ?

 

Kiều Văn Uyên đầu đưa cho Lục Hằng một biểu cảm đắc ý, như thể đang : "Nhìn , lão tử vẫn hoan nghênh như khi, điểm ngươi vĩnh viễn bằng !"

 

“Haha, đại tỷ, chúng đều là một nhà, cần khách sáo !”

 

“Đi , thật sự nhớ món ăn nhà ngươi , ha ha ha!”

 

Mèo con Kute

Kiều Văn Uyên chẳng buồn quan tâm những khác nữa, hì hì theo Thịnh bà bà cùng sân.

 

“Võ An Vương, mời bên , bà tính tình như , khiến chê !” Thịnh Uyển Thu thấy Lục Hằng vẫn còn đang hóa đá, liền vội vàng tới chào hỏi.

 

“Bà ngươi thật đúng là chân thật!” Lục Hằng gì cho , đành thầm thì câu , theo Thịnh Uyển Thu sân.

 

Những khác cũng lục tục sân, Thúy Chi là cuối cùng , còn tiện tay đóng cửa lớn .

 

 

Loading...