Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 328:-- Chẳng có gì hay ho ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:40:05
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi tiểu tử cứ theo lệnh là , đây chuyện ngươi thể hiểu, tránh một bên!”
Thịnh Uyển Thu vui liếc Lục Ngọc một cái, gạt , bên cạnh Lục Ly, trải các quy tắc thi đấu mặt những khác.
Những khác đều xem qua , còn nàng cũng mới thấy, đó bận chuyện với Kim Tam Bảo, căn bản xem, nhận lấy liền nhét cho Lục Ly.
Cuộc thi tổng cộng mười hạng mục, đều là những hạng mục dễ hiểu, cũng gì khó khăn, lượt là các hạng mục văn nghệ: cầm kỳ thư họa,
Bốn môn cơ bản , các hạng mục thể thao: tỷ võ lôi đài, mã cầu, cưỡi ngựa b.ắ.n cung săn bắn, đầu hồ,
Thế mà còn thêu thùa? Điêu khắc? Mấy thứ quỷ quái gì thế ?
Hơn nữa nam nữ đều thể tham gia thi đấu, chủ yếu là đề cao nam nữ bình đẳng.
Thịnh Uyển Thu cảm thấy cuộc thi còn bằng xem xiếc đường phố thú vị nữa, chỉ mã cầu và cưỡi ngựa b.ắ.n cung là nàng hứng thú hơn, thấy đáng để xem, so với các cuộc t.h.i t.h.ể thao ở kiếp , chẳng gì ho,
Ít nhất còn nhảy cầu bơi lội gì đó, đó là một loạt các soái ca chỉ còn mặc độc chiếc quần lót nhỏ xíu mà!
Vừa mãn nhãn mắt, thật là sảng khoái bao!
“Cha già, thêu thùa ? Sao còn thi cái ? Đây là trò đùa ?” Thịnh Uyển Thu khổ sở , nàng quả thực phát điên , mấy thứ quỷ quái gì thế ?
Sao thi nấu ăn? Nàng sẽ biểu diễn một màn tung chảo!
Thật là, quả thực còn trẻ con hơn cả trò chơi gia đình của lũ nhóc!
“Con cái hiểu , con đây một thể cùng lúc thêu bằng cả hai tay, hơn nữa còn thể phi châm thêu thùa đó!” Võ An lão vương gia Lục Hằng giành lời .
“Người đó là Đông Phương Bất Bại chứ? Muốn luyện công tất tự cung, chắc cũng chỉ thôi!” Thịnh Uyển Thu kinh ngạc , lắm, nàng đây là nhầm trường ?
“Đông Phương Bất Bại gì, Tây Phương Thất Bại gì đó, tên là Lương Khải, là con trai độc nhất của thừa tướng triều Ngụy quốc, năm đó nổi danh lẫy lừng lắm! Hơn nữa tài văn chương kém gì lão cha đây! Dung mạo cũng kém gì Lục thế tử, là tuấn.”
“Chỉ tiếc là một say rượu, chặt cụt hai tay! Cuối cùng hình như c.h.ế.t trong một trận hỏa hoạn, năm đó còn vì chuyện mà buồn bã một thời gian dài, ai!”
Kiều Văn Uyên khá là bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.
Con trai của trọng thần hoàng thất Ngụy quốc triều ư?
Thịnh Uyển Thu và Lục Linh Vận , trực giác mách bảo chuyện điều mờ ám, tài sắc, cuối cùng chặt tay?
Mèo con Kute
Thừa tướng lão cha lẽ nào chỉ là bù ?
Mấy bàn bạc xong thì thấy trong sân truyền đến một trận huyên náo, tiếng động thì là Lục Quan bọn họ trở về, nếu thì sẽ ồn ào đến thế.
“Uyển Thu, mau đây, Tiểu Cuộn Lông thấy kẻ bắt , chúng tóm về !”
Giọng ồn ào của Lục Đường Vận nhanh truyền đến tai Thịnh Uyển Thu và mấy , Tiểu Cuộn Lông dáng vẻ trai, từ khi , miệng lưỡi cũng ngọt ngào,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-328-chang-co-gi-hay-ho.html.]
Thấy hai vị Đại Phật cũng gọi là Thái gia gia, Thái gia gia, ai ai cũng yêu quý , ngay cả Lục Thi Vận ghét bỏ cũng từng kiêu căng với Tiểu Cuộn Lông.
Có thể thấy tiểu oa nhi yêu quý bao, chuyện liên quan đến nó, tất cả đều vội vã sân, liền thấy một nam tử trung niên với đôi mắt thâm quầng như gấu trúc.
Cả trói chặt, miệng bịt kín, lẽ Hàn tỷ hạ độc , ngơ ngác đờ đẫn, Lục Đường Vận kéo lê như kéo một con ch.ó c.h.ế.t sân.
Lục Đường Vận còn thỉnh thoảng nhảy dựng lên đá m.ô.n.g , như thể đá thành phế nhân .
“Thôi , đừng đ.á.n.h nữa, đ.á.n.h c.h.ế.t còn hỏi gì! Rốt cuộc đây là chuyện gì ?” Thịnh Uyển Thu lên tiếng ngăn hành động của Lục Đường Vận, hỏi mấy từ ngoài sân .
“Uyển Thu tỷ tỷ, là kẻ ! Chính là nhét túi vải.”
Tiểu Quyển Mao là đầu tiên nhảy , với vẻ mặt tủi cùng đôi mắt đỏ hoe, khiến Thịnh Uyển Thu đau lòng vô cùng.
“Để cho. Ban đầu, mấy chúng đến một tiệm bánh định mua chút đồ ăn ngon, tên cũng , thấy Tiểu Quyển Mao liền đầu bỏ chạy.”
“Sau đó Tiểu Quyển Mao chính là nhét nó túi vải. Rồi chúng liền bắt . Tên miệng cứng lắm, chẳng chịu gì, Hàn Khanh Khanh liền hạ độc , thế là ngơ ngác đờ đẫn chúng mang về, chờ nàng quyết định .”
Lục Quan đại khái kể đầu đuôi sự việc một , đương nhiên chuyện mấy bọn họ đ.á.n.h đập thì , đàn ông đầy vết thương, Lục Quan nghĩ dù , Thịnh Uyển Thu nha đầu cũng đoán .
Trước đó, khi Thịnh Uyển Thu ngủ cùng Tiểu Quyển Mao cũng từng hỏi nhà của Tiểu Quyển Mao ở .
Tiểu Quyển Mao chỉ tường nhà cao, hoa viên lớn, ở giữa còn một cái ao, trong ao những con cá , ngoài thì hỏi gì nữa.
Hỏi nương nó là ai, nó chỉ nương giường, gầy, giọng nhẹ, nó đều lén lút xem, thể để khác phát hiện, nếu thì nó sẽ cơm ăn.
Mỗi nó lén chạy qua, đa lúc đó nương đều đang ngủ, gần đây nhất nó , nương đang thức, nương sờ đầu nó bảo nó lén chạy ngoài tìm ai đó, nó còn rõ, nương ngủ .
Tối hôm đó, hiếm khi nó ăn một bát cơm đầy, nó mơ mơ màng màng nhét túi vải.
Xem đàn ông chính là hung thủ nhét Tiểu Quyển Mao, nếu thì cũng sẽ thấy nó liền đầu bỏ chạy, đây là vì chột , hoặc vội vàng về báo cáo với chủ tử của , bởi vì cách ăn mặc của đàn ông , đa là quản gia hoặc tiểu quản sự gì đó.
“Hàn tỷ, giải độc cho !” Thịnh Uyển Thu rõ Tiểu Quyển Mao rốt cuộc là ai, Tiểu Quyển Mao rõ , thì chỉ thể từ miệng mà chân tướng sự việc.
Hàn Khanh Khanh từ cổ áo rút một cây ngân châm mảnh dài, động tác của nàng khiến Lục Quan sợ hãi lùi mấy bước, trời đất ơi, nữ nhân là loài nhím , đều là gai ?
Các tỷ khác cũng đều tối sầm mặt mũi, nhất định thể khoác vai bá cổ với Hàn tỷ, chẳng may cây kim nàng giấu đ.â.m c.h.ế.t, chẳng c.h.ế.t oan uổng lắm !
Hàn Khanh Khanh nào thấy bước chân đồng loạt lùi của , nàng sải bước lên, đ.â.m thẳng cổ đàn ông.
Trời đất ơi, cả cây ngân châm dài cắm hai phần ba!
Mọi đồng loạt ôm cổ của , chủ yếu là rợn , ai nấy đều tự chủ mà thấy lạnh sống lưng.
Lục Hằng mềm nhũn chân, còn kịp vịn khung cửa, liền một tay đỡ lấy Kiều Văn Uyên đang ôm cổ, chân cũng mềm nhũn ngã về phía .
Khiến hai lão già sợ hãi nhẹ, nương tựa , định rút lui , cảnh tượng hung tàn như , hai lão già , thật sự chịu nổi.