Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 59:-- Ngươi làm sao quen biết Đinh đại phu? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:23:46
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh Uyển Thu trong ánh mắt thể tin nổi của Khương chưởng quỹ bắt đầu lung tung một hồi, rằng con hổ lớn là do nàng nhặt núi khi nó còn nhỏ, đó tận tâm chăm sóc liền nảy sinh tình cảm. Dù thì con hổ thích nàng, chỉ cần là động vật nàng , con hổ đều thể mang về cho nàng.
Thịnh Uyển Thu chỉ thiếu điều kể chuyện tình mỹ nhân và quái vật để lừa gạt ông . Tóm Khương chưởng quỹ tin răm rắp, nếu thì giải thích một hình nhỏ bé như Thịnh Uyển Thu thể săn nhiều động vật đến , chắc chắn là trợ thủ !
"Vậy nha đầu, ý của con là gì?"
"Ngày mốt lên núi buổi sáng, và Đại Hoa song kiếm hợp bích g.i.ế.c c.h.ế.t con gấu đen . Sau đó Khương thúc ngài mang một cỗ xe ngựa lớn kéo, con gấu đen đó thẳng lên cao ba mét, nếu xe ngựa đủ lớn, sợ ngài mang về ."
"Rồi gấu đen thuộc về ngài. Mật gấu và cặp sừng hươu hôm nay, phiền ngài giúp mang đến Hạnh Lâm Y Quán cho lão già bán đại lực , cứ là quà tạ lễ của Thịnh Uyển Thu là !"
Khương chưởng quỹ như c.h.ế.t lặng. Đinh thần y đường đường nha đầu thành kẻ bán đại lực ư? Còn gọi là lão già?
"Được, ngươi quen Đinh đại phu?" Khương chưởng quỹ tò mò hỏi.
"Đệ của bệnh nhẹ, mấy ngày nay đang ở bên ông , ba ngày sẽ đón ." Thịnh Uyển Thu cũng nhiều, chỉ qua loa.
"Nha đầu , bên nhiều phòng khách như , con mang con đến ở bên , đảm bảo chăm sóc chu đáo, ăn ngon uống ."
"Ở trong y quán ? Đinh đại phu tự chăm sóc còn khó khăn, liệu chăm sóc trẻ con !"
Thịnh Uyển Thu , xem Khương chưởng quỹ quen lão Đinh, nếu sẽ hiểu rõ ông như .
"Không , ăn uống quan trọng lắm, chủ yếu là tiện việc dùng thuốc."
"Vậy chuyện chúng cứ quyết định nhé! Ngày mốt ngài nhất định đến đó, bằng ngài xem xe lừa nhỏ của căn bản cách nào chở gấu đen qua ."
Thịnh Uyển Thu buồn chỉ cỗ xe lừa con đang đậu cửa tửu lầu.
"Được ! Con tự chú ý một chút nhé! Đừng để thương."
"Buổi tối con đừng món ăn nữa, trong hộp cơm đựng cho con bốn món, mang về mà ăn."
Tiểu nhị lúc từ hậu viện , tay cầm một hộp cơm, đây là điều mà Khương chưởng quỹ ghé hậu viện xem hươu thuận miệng dặn dò.
"Vậy xin cảm ơn Khương thúc, bây giờ xin về, bằng trễ sẽ khó khỏi thành!"
Khi Thịnh Uyển Thu xách hộp cơm , bao gồm cả Khương chưởng quỹ đích tiễn nàng , hai trò chuyện vô cùng thiết, tất cả những điều đều lọt mắt Giang Nhị Trụ.
Ngoại tôn nữ của cũng tồi nha, đến cả chưởng quỹ tửu lầu nhất trong trấn cũng quen , xem nàng thường xuyên đến đây giao đồ săn.
Trước đây Thịnh Uyển Thu săn mấy con động vật nhỏ như gà rừng, thỏ rừng núi, Giang Thúy ít mang về, cho nên Giang Nhị Trụ ngoại tôn nữ săn bắn.
Thịnh Uyển Thu chào tạm biệt Khương chưởng quỹ lái xe rời . Nàng về đường cũ, mà vòng qua thôn Kiều gia đón hai tan học.
Giang Nhị Trụ chạy vắt chân lên cổ theo xe lừa khỏi thành. Thịnh Uyển Thu bĩu môi, chỉ cái tên ngốc mà cũng rình rập ? Nàng sớm thấy .
Căn bản cần nàng tay thu thập. Tính toán thời gian một chút, Trịnh Quang cũng nên chuẩn tay chứ.
Ngày tháng yên bình của Giang gia sắp hết , tặc tặc tặc, đây chính là ác nhân tự ác nhân trị!
"Trong tiệm các ngươi trông chừng một chút, về ngay!"
Khương chưởng quỹ xách một hộp cơm dặn dò tiểu nhị trong tiệm vài câu, liền vội vã cửa, thẳng tiến đến Hạnh Lâm Y Quán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-59-nguoi-lam-sao-quen-biet-dinh-dai-phu.html.]
Đã của nha đầu họ Thịnh ở y quán, kiểu gì cũng đến thăm hỏi mới .
Đừng để Đinh thần y thật sự để cho đứa nhỏ c.h.ế.t đói, chuyện thật sự thể chấp nhận .
Khương chưởng quỹ vén rèm cửa, lập tức đồng tử co rút, vị gia đến từ lúc nào?
Lúc đang dạy một bé đầu hổ não hổ chữ. Hắn nhầm chứ! Chủ tử đầy tâm cơ của lúc nào bụng đến thế, giúp trông trẻ con?
Khương chưởng quỹ dùng ánh mắt hiệu cho Đinh thần y đang lạch cạch giã t.h.u.ố.c một bên, chuyện gì đang xảy ?
Mèo con Kute
Đinh Đại Lực cũng vẻ mặt bất đắc dĩ, thể về thấy cảnh tượng ?
Cũng dọa một phen, thấy bây giờ ngay cả một tiếng cũng dám thở !
"Được , hôm nay luyện đến đây thôi. Sau mỗi ngày con xách một thùng nước, dùng bàn tay cầm bút nhấc lên đặt xuống năm trăm , lâu dần tay con khi chữ sẽ còn run nữa."
Lục Ly liếc Khương Bình đang há hốc mồm, tức Khương chưởng quỹ, lúc mới đặt bút xuống, xoa đầu Thịnh Hoài Mục nhỏ bé .
"Được ạ, cảm ơn đại ca ca, ngài thật !" Thịnh Hoài Mục ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, sùng bái Lục Ly.
"Ha ha!" Hắn ? Đây là đầu tiên khen như , cảm giác cũng tệ.
"Đến hậu viện rửa tay , qua đây ăn chút gì đó." Lục Ly thấy hộp cơm trong tay Khương chưởng quỹ, đại khái bên trong chắc chắn đựng đồ ăn.
"Vâng ạ! Con ngay đây!" Thịnh Hoài Mục thu dọn giấy bút mực xong, lúc mới chạy lon ton hậu viện của y quán.
"Chủ tử, ngài đến lúc nào ? Sao tìm thuộc hạ?" Khương chưởng quỹ cẩn thận đặt hộp cơm lên bàn, nịnh nọt.
"Ta , ngươi chẳng cũng ở đây ?" Lục Ly nhướng mày khẽ .
"Không ! Ta đến giờ vẫn ngoài đó!" Đinh Đại Lực lập tức nhảy thanh minh trong sạch.
Trước đây chính vì nhiều, kể cho Định An Vương Phi hành tung của vị gia , cả một gian nhà đầy thảo d.ư.ợ.c phơi khô liền hiểu mưa ướt sũng, hư hỏng .
Chính vị gia sai dỡ ngói mái nhà ngày mưa, đây là điều mới , chính là để trừng phạt nhiều.
"Ta là ngươi , ngươi như hình như trong lòng quỷ?" Ngón tay thon dài khẽ gõ nhẹ mặt bàn, tiếng vang phát như đang gõ đầu Đinh Đại Lực, khiến ong ong!
"Không Đinh thần y , là tỷ tỷ của đứa trẻ khi mang đồ săn đến tiệm thì ."
"Ta trong lòng nghĩ cả hai đều quen , vả và tỷ tỷ của đứa trẻ quan hệ tệ, liền mang chút thức ăn đến cho đứa trẻ ăn, ngờ chủ tử ngài cũng ở đây. Thật sự Đinh thần y , chỉ là trùng hợp!"
Khương chưởng quỹ vội vàng tình hình thực tế, bởi vì nếu giải thích nữa, Đinh thần y sắp đến nơi .
"Tỷ tỷ của chính là mang dưa hấu đến ?" Trong đầu Lục Ly hiện lên một khuôn mặt nhỏ xinh , tươi má lúm đồng tiền.
Thì là nàng!
“Phải, hôm nay nàng gửi một con hươu đến, là sừng hươu dùng để biếu Đinh thần y. Ta đến đây nhân tiện hỏi Đinh thần y xem sừng hươu lấy thế nào?”
Lục Ly chút ngạc nhiên: “Nàng thể săn hươu ư?” Vóc dáng nhỏ bé như mà thể săn một con hươu chạy nhanh như gió, điều thực sự khiến kinh ngạc.