Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 214:-- Ngươi mau vào tắm rửa thay một bộ y phục khác đi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:51
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi ! Thịnh Uyển Thu kỹ , thêm một con khỉ bùn bước , Thịnh Hoài Cẩm cũng bẩn thỉu ướt át như một chú cún con lạc nước, xách theo chiếc cặp sách vẫn còn nhỏ nước mà .
“Gì cơ! Ai ức h.i.ế.p đại ca ngươi? Đây là coi Thịnh gia chúng là phường ăn chay , Uyển Thu, lấy vũ khí đây, dám ức h.i.ế.p cháu , lão già đ.á.n.h c.h.ế.t thì thôi!”
Thịnh bà bà , chuyện còn , cháu ức hiếp, tuyệt đối thể bỏ qua dễ dàng.
“Nãi, bình tĩnh chút, hết Hoài An .” Thịnh Uyển Thu vội vàng kéo Thịnh bà bà đang định lấy rìu , bà nội nàng bây giờ nóng tính hơn cả nàng, càng ngày càng giống thổ phỉ đầu lĩnh .
“Nãi, đại tỷ, hai đừng lo lắng, sự tình nghiêm trọng như hai nghĩ . Hai tuyệt đối đừng tìm , chừng là ai tìm ai đó!”
Thịnh Hoài An ôm một chồng sách bước , sạch sẽ, phía là Tiểu Đỗ cũng ôm một chồng sách tương tự, mà Tiểu Đỗ thì nhưng dám , dáng vẻ vô cùng buồn .
“Hai đứa mau tắm rửa một bộ y phục khác, nhanh đây ăn cơm, mau!” Thịnh Hoài An lấy dáng vẻ của đại ca mà với hai đứa em trai.
“Được thôi! Đảm bảo thành nhiệm vụ!” Thịnh Hoài Mục lập tức hì hì kéo Thịnh Hoài Cẩm hai vụt chạy phòng .
“Rốt cuộc là chuyện gì ? Mau kể cho chúng ! Ngươi tức c.h.ế.t !”
Thịnh bà bà chờ nữa, lập tức kéo đứa cháu trai lớn của , nhanh tay lẹ mắt ấn Thịnh Hoài An xuống ghế.
Rồi Thịnh Uyển Thu, Thịnh bà bà và cả Hàn Khanh Khanh đều một câu chuyện về tình đồng lòng, cắt vàng đứt.
Nói một cách đơn giản, đó là chuyện bắt nạt học đường. Một tiểu thiếu gia cùng học ở chỗ phu tử, gia đình mở tiệm tạp hóa ở Tứ Thủy Trấn, đây thành tích cũng khá .
Sau Thịnh Hoài Mục đến, tiểu tử liền vượt mặt, liền dẫn đầu cô lập Thịnh Hoài Mục, bình thường dùng lời châm chọc , còn cô lập .
Do học cùng lớp với hai đứa em, mà Thịnh Hoài Mục bản cũng tương đối nội tâm, căn bản lười để ý đến , cho nên tiểu tử cảm thấy như đ.ấ.m bông.
Rồi hôm nay khi tan học, giở trò vô khăng khăng Thịnh Hoài An trộm bút lông của , đòi lục cặp sách của Thịnh Hoài An, thái độ vô cùng ngông cuồng.
Rồi hai đứa nhóc Thịnh gia thấy, tự nhiên là chịu . Ức h.i.ế.p đại ca của chúng, đó đơn giản là đáng đánh. Thịnh Hoài Mục cũng chẳng quản ba bảy hai mốt, trực tiếp tấn công từ phía . Cơm ăn cũng vô ích, buổi sáng chạy bộ và tấn cũng luyện uổng. Một chiêu quét chân đ.á.n.h ngã tiểu thiếu gia đó.
Rồi Thịnh Hoài Cẩm cũng chịu thua kém, đại ca bình thường đối xử với như , dám ngay mí mắt mà ức h.i.ế.p đại ca , liền trực tiếp nhét một cục đá cặp sách, vung cặp sách thành bánh xe lửa, nện thẳng tiểu thiếu gia đang đất.
Ai dám lên can ngăn, đều tấn công phân biệt. Bọn tay sai của tiểu thiếu gia cũng thoát, mỗi đứa đều nện một .
Cảnh tượng nhất thời vô cùng hỗn loạn, hai đứa nhỏ cưỡi lên tiểu thiếu gia cứ thế mà đòn loạn xạ như "đánh c.h.ế.t sư phụ già", dùng hết sức lực trâu bò, ngay cả Thịnh Hoài An cũng kéo .
Cuối cùng thế nào, hai đứa nhóc ấn tiểu thiếu gia xuống cái ao nhỏ bên cạnh nhà Ngô phu tử. Nếu Ngô phu tử và phu nhân thấy động tĩnh mà , thì tiểu thiếu gia vẫn còn đang uống nước trong ao đó!
“Ha ha ha ha! Không hổ là hảo nhi lang của Thịnh gia , lắm!” Thịnh bà bà đến mắt híp thành một đường. Bất kể thế nào, chỉ cần con cháu nhà chịu thiệt là .
“Ha ha, còn tưởng chuyện gì lớn lao, hai đứa nhóc tệ. Cái gọi là đồng lòng, cắt vàng đứt, bảo vệ nhà, giỏi!” Thịnh Uyển Thu thấy , kẻ khơi mào thì đáng trừng trị, sửa trị , lẽ nào còn giữ chờ ăn Tết !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-214-nguoi-mau-vao-tam-rua-thay-mot-bo-y-phuc-khac-di.html.]
“Nãi, đại tỷ, hai đừng nữa, ngày mai chúng con nghỉ học ba ngày, còn nhà đến nhà gây phiền phức !” Thịnh Hoài An liếc hai bà cháu đang thành một đoàn.
Thịnh Hoài An nghĩ đến cảnh tiểu thiếu gia đó mặt mũi bầm dập hai đứa em trai ấn xuống nước uống nước liền , chỉ là đúng thật là thương nghiêm trọng, bụng còn phồng lên, chắc chắn uống ít nước.
Mèo con Kute
“Chuyện gì khó , Thịnh tiểu ngươi đừng sợ, nếu dám đến gây phiền phức, Hàn tỷ chỉ cần một liều độc d.ư.ợ.c là đủ, để chúng mà về!”
“Ây! Ngươi là nhà mở tiệm tạp hóa ở trấn ? Sẽ là con của lão tình nhân tam thúc ngươi đó chứ!”
Thịnh Uyển Thu hít một thật sâu, đầu bịt miệng Hàn Khanh Khanh . Không là giữ bí mật ? Cái tỷ tỷ cũng là một kẻ nhiều chuyện !
“Lão tình nhân? Lão tình nhân nào?”
Thịnh Uyển Thu đờ đẫn, đối diện với ánh mắt tử thần của Thịnh bà bà.
“Chát! Chát! Chát!”
“Thật là quá đáng mà, thể loại chuyện chứ. Nếu khác , mặt mũi Thịnh gia chúng đều sẽ cái tên khốn kiếp mất hết!”
“Không , bây giờ sẽ sửa trị cái lão súc sinh đó! Thật là khiến yên lòng mà! Vốn dĩ tưởng rằng lão đại đủ phiền lòng , bây giờ so , vô dụng còn hơn là ăn bám vợ!”
Thịnh bà bà đập bàn chan chát, tức đến đỏ mặt, bây giờ chỉ chạy đến nhà tam nhi tử đ.á.n.h nát đầu Thịnh Đại Lâm, để tránh chuyện bại lộ ngoài mà mất mặt.
Thịnh Đại Sơn: ??? Lão nương đang khen ư? Rốt cuộc là khen khen đây?
“Nãi, ngàn vạn đừng kích động, chính là sợ kích động nên mới cho , đừng tự tức giận!”
Thịnh Uyển Thu vội vàng kéo Thịnh bà bà đang định bùng nổ , kéo trở về ghế.
“Con nha đầu thối tha , con đáng lẽ nên với sớm hơn mới , như thể thanh lý môn hộ sớm, đỡ gây ảnh hưởng đến mấy đứa cháu trai lớn của tìm vợ!”
“Nha đầu Hàn, con đúng đó, cho cũng để chuẩn . Con ngàn vạn đừng gánh nặng tâm lý gì. Đợi ăn cơm tối xong, con đưa cho mấy gói độc dược, sẽ diệt trừ cái thứ bại hoại đó!”
Lúc đầu Hàn Khanh Khanh lỡ lời nên chút ngại ngùng, nhưng giờ Thịnh bà bà , nàng cũng hăng hái hẳn lên, loảng xoảng tuồn mấy cái bình sứ nhỏ chất đầy mặt Thịnh bà bà.
“Nãi nãi, bộ đều màu mùi, chỉ cần nuốt , con đảm bảo lập tức thất khiếu chảy máu, đoạt mạng ngay tức khắc! Người cứ cầm hết dùng ạ!”
Thịnh Uyển Thu một xung động tát ai đó. Giờ còn bày thêm chuyện!
Thịnh Hoài An cũng khóe miệng giật giật, Hàn tỷ mang theo nhiều độc d.ư.ợ.c như chứ? Không sợ nặng nề !
“Mau thu hết con, đừng bày trò nữa!” Thịnh Uyển Thu liếc một ánh mắt sắc lạnh cho Hàn Khanh Khanh, nàng lập tức thu hồi mấy cái bình lọ về.
“Nãi nãi, chúng và Tam thúc phân nhà , vả Tam thúc cũng còn là trẻ con nữa. Giờ quản thúc chỉ khiến thêm phản cảm, hơn nữa Tam thẩm là như thế nào, , cố chấp đó ạ.”