Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 298:-- Được bao lâu thì lại thấy lão già kia giở trò cũ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:39:36
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Rốt cuộc là chuyện gì? Sao tiếng nổ, các ngươi rốt cuộc gì? Những khác ?”

 

Lục Linh Vận và Lục Thư Tuyết cũng từ lầu xuống, xem cũng là thấy tiếng nổ mà kinh động.

 

Nghe thấy Thịnh Uyển Thu hỏi một tràng, Lục Ngọc thở đều , vịn ghế khó nhọc dậy, mặt mang vẻ ngượng ngùng.

 

“Chúng đang tản bộ phố, thì thấy một lão nhân gia khác đ.â.m ngã. Đường Đường liền đỡ lão nhân gia đó, kết quả lão nhân gia đó nhất định là chúng đ.â.m ngã.”

 

“Bắt chúng bồi thường, Đường Đường liền cãi với bọn họ. Cuối cùng chúng thấy càng ngày càng đông, liền nghĩ đến việc bỏ tiền để giải quyết. Nơi đất lạ quen , nhất đừng nên gây xung đột. Ta liền tự quyết định bồi thường năm mươi lượng bạc, chuyện xem như kết thúc!”

 

“Ai ngờ chúng một tiểu tửu quán, lâu liền thấy lão già giở trò cũ. Chúng mới lừa, đây là gặp kẻ lừa đảo .”

 

“Huynh đấy, hai căn bản kéo . Đường Đường và Hàn tiểu thư liền xông xuống tìm lão già lý luận. Kết quả lão già giả bộ đáng thương. Đám đang lão lừa gạt còn tưởng Đường Đường và Hàn tiểu thư là kẻ cường hào ác bá đến bắt nạt lão , hai bên hợp ý liền cãi ầm ĩ.”

 

“Ta thấy lão già đầu sỏ chạy trốn. Ta liền bảo mấy đứa nhỏ ở trong tửu quán đừng chạy lung tung. Ta liền đuổi theo lão già . Kết quả tên trơn tuột như con lươn, cứ thế rẽ đông rẽ tây chui ngõ nhỏ biến mất.”

 

“Đến khi về, liền thấy các nàng một tấm lưới giăng , mang !”

 

Lục Ngọc mặt mày lấm lem bụi đất, trông như một chú ch.ó nhỏ lăn lộn trong bùn. Y lắc đầu, bùn đất đầu cứ thế rơi lả tả xuống.

Mèo con Kute

 

Lục Ly vội vàng rót cho tiểu của một chén . Lục Ngọc cảm kích đại ca một cái, bưng chén lên uống cạn.

 

“Tiểu di mã, , tấm lưới đó còn lấp lánh ánh vàng, một cái liền giăng tỷ Đường Đường và các nàng . Đại ca tuy võ công nhưng cũng thoát , lợi hại lắm!”

 

Dũ Quy Giao nhớ cảnh tượng cũng rụt rè một chút. May mà mấy đứa nhỏ bọn họ ngoài, nếu cũng chắc chắn là nộp mạng .

 

“Vậy các ngươi đầy đất là ?” Lục Linh Vận hỏi.

 

“Còn các nàng ?” Thịnh Uyển Thu vội vàng truy hỏi.

 

“Ta thấy các nàng bắt , liền dẫn ba đứa nhỏ theo các nàng. Trơ mắt các nàng kéo một cái viện tử. Chúng liền trốn bên ngoài lén lút , xem cơ hội nào cứu các nàng !”

 

“Không ngờ lúc viện tử nổ tung! Ta vội vàng ấn mấy tiểu tử xuống sấp. Ta cảm thấy chuyện , liền chạy về tìm các !”

 

“Vậy mau thôi, đừng chậm trễ thời gian nữa. Ba tiểu tử các ngươi ở , Lục đại ca giúp chăm sóc bọn họ!”

 

“Vận tỷ, Thư Tuyết, chúng thôi. Lục tiểu ngươi dẫn đường, mau lên!”

 

Thịnh Uyển Thu lời Lục Ngọc, liền chắc là t.h.u.ố.c nổ mà đưa cho Hàn Khanh Khanh và Lục Đường Vận hai cô nương hổ báo dùng . Không mấy thương , nếu tránh né kỹ, e rằng g.i.ế.c địch một vạn, của thương ba vạn.

 

Thịnh Uyển Thu hiệu, ba còn liền nhanh chóng hành động, đều tự dẫn theo những thuộc hạ đắc lực của theo.

 

Lục Ly đành chăm sóc ba tiểu tử mặt mày lấm lem, sắp xếp chưởng quầy dẫn ba tắm, còn báo cho Kiều Văn Uyên, thấy động tĩnh, chuyện .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-298-duoc-bao-lau-thi-lai-thay-lao-gia-kia-gio-tro-cu.html.]

Tốc độ của bên Thịnh Uyển Thu nhanh, dù đều là võ, chạy lên mỗi đều nhanh như gió cuốn, chẳng kém gì những thần hành giả lướt mặt đất.

 

Kết quả, khi đến tiểu viện của Lục Ngọc, một cảnh tượng khiến ngớ liền xuất hiện mắt . Nhìn từng lưới giăng, treo ngược cây, mười mấy , trông vô cùng quỷ dị, đặc biệt giống với cảnh Trư Bát Giới các tiên nữ giăng lưới trong Tây Du Ký. Chuyện gì đang xảy ?

 

“Uyển Thu, Vận , chúng ở đây !”

 

Đây là giọng của Hàn Khanh Khanh. Rồi Thịnh Uyển Thu ngẩng đầu lên, liền thấy Hàn Khanh Khanh và Lục Đường Vận mà đang cây. Dĩ nhiên mấy vị đại ngoại tôn khác cũng đang cành cây.

 

Thịnh Uyển Thu dĩ nhiên cũng kẻ mù. Nàng còn thấy bên cạnh Hàn Khanh Khanh một nam nhân trẻ tuổi ước chừng ba mươi. Miêu tả thế nào đây, chính là diện mạo nữ tính, chút khó phân biệt giới tính, tổng thể là phong thần tuấn lãng, đặc biệt là khi , đôi mắt phượng mang theo một vẻ tà khí.

 

“Đây là Cửu sư thúc của , Tần Hữu, là y cứu chúng . Hắc hắc, Cửu sư thúc của tuấn tú ? Nhìn giống nữ nhân ?”

 

Giọng điệu đắc ý của Hàn Khanh Khanh vang lên, ngay đó liền Tần Hữu một chưởng suýt nữa đ.á.n.h rơi khỏi cây, sợ đến mức nàng vội vàng ôm chặt lấy cành cây bên cạnh mới ngã xuống.

 

“Chào các vị, tại hạ là Tần Hữu. Là Cửu sư thúc của nha đầu , vui gặp các vị!”

 

“Đặc biệt là nàng, Thịnh nha đầu!”

 

Tần Hữu hướng về Thịnh Uyển Thu phóng thiện ý, thu vẻ tà khí . Phải rằng y cả ngày giao du với độc vật, thêm vẻ tàn nhẫn trời sinh của y, ai thấy cũng rụt rè một chút.

 

Trong mười ba sư của y, ít dùng độc. Dù y thuật và độc thuật tách rời, nhưng cũng chỉ y gọi là lão độc vật, cũng là do bản y gây .

 

“Kính chào ngài, chúng cũng vui quen ngài. Thường xuyên Hàn tỷ nhắc đến ngài!”

 

Thịnh Uyển Thu hai mắt sáng lấp lánh chằm chằm Tần Hữu, giọng điệu cũng vô cùng nhiệt tình. Phải rằng nàng con ếch đỏ nhỏ . Giờ đây chính chủ đến, con ếch đỏ nhỏ chắc hẳn còn xa nàng nữa.

 

Vả , vị tiền bối cũng ác ý, tuy qua vẻ dễ chọc, nhưng dù cũng là sư thúc của Hàn tỷ, cực kỳ tinh thông dùng độc. Nếu lỡ khiến vị vui, chỉ cần một nhúm độc dược, e rằng bọn đều bỏ mạng, chi bằng khách khí một chút vẫn hơn.

 

"Này! Các ngươi còn vẻ khách khí gì, mau thả chúng ! Chúng Thiên Tề, tham gia Đại Triều hội!"

 

"Rốt cuộc các ngươi là ai! Dám đắc tội với chúng , các ngươi sẽ kết cục !"

 

Những kẻ trói thành bánh ú, treo ngược cây, thấy bọn họ chẳng thèm để ý mà còn trò chuyện rôm rả, lập tức tức đến mắt nảy đom đóm.

 

Vốn khó chịu vì treo ngược, còn hạ độc, giờ vô lực, nôn cũng nôn , đầu óc cuồng khó chịu vô cùng.

 

"Các ngươi là Thiên Tề Quốc ư? Ngươi chắc chắn ?"

 

Thịnh Uyển Thu về phía thanh niên lên tiếng. Chủ yếu là vì lưới vây , treo ngược cây, thực sự thể rõ mặt mũi , chỉ giọng thì là một trẻ tuổi.

 

"Hừ! Là Thiên Tề Quốc thì chứ? Ta còn là công chúa Đại Việt Quốc đây, chẳng vẫn các ngươi vây bắt như bắt cá đó ư!"

 

"À Cửu sư thúc, mau, cho bọn chúng thêm chút độc dược, độc cho bọn chúng câm hết !"

 

 

Loading...