Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 251:-- Cứ như là fan đón thần tượng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:28:01
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh Uyển Thu lười biếng thèm để ý nàng, thừa chiêu tác dụng với nàng , hừ! Tiểu dạng, còn trị ngươi !

 

Theo hướng ngón tay của Hàn Khanh Khanh chỉ, Thịnh Uyển Thu cũng thấy lá cờ Đại Việt, nhãn lực của nàng Linh Tuyền Thủy gia trì, tuy đến mức thiên lý nhãn, nhưng vẫn xa và rõ hơn thường một chút.

 

Thịnh Uyển Thu nhận dẫn đầu cưỡi con ngựa cao lớn, trong bộ nam trang màu tím sẫm chính là Lục Linh Vận. Khí chất của vị tỷ tỷ thật sự ngời ngời, quả là tuyệt tuyệt tử, thật gả cho nàng!

 

Thịnh Uyển Thu lập tức hưng phấn, ngó nghiêng khắp nơi xem thứ gì tiện tay , nhưng lầu thành môn chẳng gì cả. Trong lúc kích động, nàng liền cởi dây lưng của cầm tay vẫy loạn xạ. Hàn Khanh Khanh thấy cũng lập tức theo, hai bắt đầu nhảy nhót tưng bừng lầu thành.

 

Vừa nhảy hô khẩu hiệu, cứ như là fan đang đón thần tượng .

 

“Vận tỷ! Vận tỷ! Ta yêu nàng, như chuột yêu gạo!”

 

“Vận tỷ, Vận tỷ, nàng nhất, vì nàng hóa điên, vì nàng phát cuồng, vì nàng 'keng keng' đ.â.m tường!”

 

Kiều Quan Kiệt lầu thành môn cảm thấy mắt tối sầm . Tiểu của rốt cuộc đang cái gì ? Còn thật đáng hổ nữa chứ.

 

Cả tiểu sư của phu nhân nữa, cũng hùa theo loạn ! Thật là tạo nghiệt, đáng lẽ nên để phu nhân đến, chừng còn thể lôi một xuống.

 

May mà phụ đến, nếu phụ mà đến, chừng cũng sẽ tiểu của lôi lên lầu thành môn mà nhảy múa mất.

 

Kiều Vũ Dật và Kiều Vũ Thần cũng cảm giác tương tự, chỉ thấy mặt nóng hơn lửa đốt. Tốt lành , một là tiểu cô cô của bọn họ, một là tiểu di của bọn họ. Nếu nhầm, thứ mà hai đang cầm trong tay vẫy vẫy là dây lưng ? Dám cởi dây lưng giữa chốn đông ?

 

Còn ở trong một gian phòng bao tầng hai của một tửu lầu mấy bắt mắt, Phỉ Dụ Hòa đang ung dung bên bệ cửa sổ nhâm nhi . Khi thấy Thịnh Uyển Thu cởi dây lưng, mặt khẽ biến sắc, khi thấy khẩu hiệu mà Thịnh Uyển Thu đó hô lên, một ngụm nóng đang uống trực tiếp phun thẳng mặt Hồng chưởng quầy đối diện.

 

Cái nha đầu hư đốn còn dám hô thật! Toàn là những lời lẽ "hổ lang" gì ? Từ " yêu nàng" thể dễ dàng miệng ? Thật là hổ!

 

Ngô Nghiêu chen chúc trong đám đông cũng mang vẻ mặt ngượng ngùng, xem già , đây là thời đại của trẻ. Tình yêu đến mức "đụng tường" như thế, đây mới là chân ái a!

 

Lục Tường Viễn vẻ mặt kinh ngạc, tiểu cô nương váy cam chính là Thịnh Uyển Thu mà tổ phụ nhắc đến ? Hôm nay gặp thật , tồi! Quả nhiên giống hệt những gì tổ phụ miêu tả, đây quả là một kỳ nữ tử!

 

“Đường tỷ, xem hai đang nhảy nhót lầu thành môn là Uyển Thu và Hàn tỷ tỷ ?” Lục Thư Tuyết cưỡi ngựa thì thầm với Lục Linh Vận bên cạnh.

 

Lục Linh Vận khóe miệng mỉm , bởi vì nàng sớm thấy , chỉ là cách xa, hai đang hô cái gì, qua thì vẻ kích động.

 

“Chủ tử, mau xem, xem lầu thành môn là Thịnh cô nương , thuộc hạ thấy giống nàng! Chắc là đến đón !”

 

Linh Bát gõ gõ thành xe ngựa, lớn tiếng với Lục Ly đang bên trong dưỡng sức.

 

Linh Nhị lập tức trừng mắt liếc tên tiểu tử một cái, tên tiểu tử từ khi nào "lưu tu phách mã" ? Lời dối trắng trợn thế cũng dám !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-251-cu-nhu-la-fan-don-than-tuong.html.]

 

Lục Ly lập tức vén rèm xe, ở mép xe ngựa ngẩng đầu về phía lầu thành môn phía xa. Quả nhiên thấy Thịnh Uyển Thu mặc y phục màu cam, trong tay còn cầm một dải lụa cùng màu đang điên cuồng vẫy vẫy, lập tức bật . Cảm giác chờ đợi thật , sự mệt mỏi vì "chu xa lao đốn" ( vất vả) chợt tan biến hết.

 

Linh Nhị thấy bộ dáng của Lục Ly liền thì dối vẫn tin, chẳng một ví dụ sống sờ sờ ở đây !

 

“Hahaha, nhất định là đến chào đón bổn vương, nha đầu còn long trọng đến thế, thật cần thiết, cần thiết mà! Haha!”

 

Lục Quan cũng từ xe ngựa phía chui , hớn hở cánh cửa thành ngày càng gần, cuối cùng cũng về đến nhà , cái m.ô.n.g của sắp xóc nảy đến tan nát .

 

Câu của lập tức nhận ít nhất sáu bảy cái lườm nguýt, Lục Quan cũng chẳng thèm để ý, tiếp tục vui vẻ ngắm, thỉnh thoảng còn vẫy tay đáp .

 

Nếu câu của Thịnh Uyển Thu thấy, nàng nhất định sẽ giương hỏa pháo nhắm thẳng xe ngựa của mà lớn tiếng hét lên: “Ta khinh! Lão già tự tin thái quá đáng c.h.ế.t! Đỡ một phát hỏa pháo!”

 

“Phụ , hai nữ nhân lầu thành môn rốt cuộc là ai? Sao điên rồ đến thế mà ai quản? Thật là mất mặt!” Lục Duệ nhíu mày thì thầm với Lục Chấp, ánh mắt còn vô cùng bất thiện liếc Lục Tường Viễn đang cách họ xa, trai cùng cha khác của .

 

“Ngươi quản rộng đấy? Có liên quan gì đến ngươi!”

 

“Ngươi nhất đừng ý đồ xa gì, hai ngươi thể đắc tội, ngay cả phụ cũng đắc tội nổi, !”

 

Lục Chấp đứa con trai của , so với Lục Tường Viễn và Lục Thư Tuyết, yêu thương Lục Duệ và Lục Sơ Tuyết hơn. Hai đứa trẻ là do chúng trưởng thành bên cạnh từ nhỏ, cho dù đều là con trai con gái của nhưng con luôn sự thiên vị.

 

Lục Duệ thầm bĩu môi, mặt đầy bất mãn, phụ chỉ dọa mà thôi. Cho dù tổ phụ thèm để ý đến , nhưng cũng là cháu trai của Vũ An Vương, ai dám nể mặt tổ phụ .

 

Ý nghĩ của nhanh sẽ hiện thực đập tan nát, khi trói cây mà quất roi, cho dù tổ phụ đến, cũng chỉ một bên cổ vũ, còn quất lắm, còn bảo cố gắng lên nữa!

 

Thấy đội ngũ hồi kinh ngày càng gần, Thịnh Uyển Thu và Hàn Khanh Khanh thắt dây lưng, lên như thế nào thì xuống như thế đó thôi.

 

Hàn Khanh Khanh ôm lấy eo nhỏ của Thịnh Uyển Thu, từ lầu thành bay vút xuống, ở vị trí đầu tiên của đội đón, vẫn ngừng hô khẩu hiệu.

 

Vốn dĩ phía hai còn đầy , giờ thì , hai hô khẩu hiệu, trong chốc lát, những phía đều “điểu thú tán”, chủ yếu là vì hai nhảy nhót, thực sự là sợ cánh tay vung vẩy của họ sẽ quật trúng đầu .

 

Cùng với cách từ từ rút ngắn , Lục Linh Vận đang lưng ngựa đương nhiên cũng thấy khẩu hiệu của hai , mặt nàng lập tức đỏ bừng. Đây đều là những lời gì ? Sao mà thẳng thừng thế, thì vẻ sảng khoái, nhưng chịu nổi nhiều ánh mắt đang chằm chằm nàng như , thật là quá hổ!

Mèo con Kute

 

Nàng phi xuống ngựa, chạy về phía vị trí của hai . Lục Thư Tuyết cũng theo nàng xuống ngựa, chạy theo .

 

Lục Linh Vận chủ yếu là bịt miệng hai , bảo họ mau câm miệng đừng hô nữa, thực sự là chịu nổi ánh mắt chú ý của nhiều đến thế.

 

Bởi vì nàng thấy Trương Đức Hải, đại tổng quản luôn theo bên cạnh phụ hoàng, đang chằm chằm nàng với vẻ mặt kỳ quái. Người cũng coi là kiến thức rộng rãi , cái vẻ mặt thôi , đây vẫn là đầu tiên Lục Linh Vận thấy mặt .

 

 

Loading...