Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 276:-- Hoàng hậu bất ngờ qua đời, Hoàng thượng đau buồn khôn nguôi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:39:14
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế là Khâu ma ma liền kể tất cả những vấn đề Thịnh Uyển Thu một cách chi tiết. Hoàng thượng tổng cộng mười bốn con, tám công chúa từ lớn đến nhỏ, sáu hoàng tử, đây chỉ là tạm thời, dù phi tử trong cung cũng ít, nếu hoàng thượng tối đến càng cần mẫn thì chuyện khó mà .
Các phi tử khác quan trọng, hiện tại phi tử sủng ái nhất là Đức phi, một hoàng tử một công chúa. Ngoài còn Thu tần, coi như là tân sủng của hoàng thượng. Tiên hoàng hậu qua đời, hiện tại hoàng thượng vẫn ý định lập kế hậu.
Thái hậu năm con, ba nam hai nữ. Con trai cả là hoàng thượng, con trai thứ hai là Định An vương, con trai thứ ba là Lâm Dương vương. Con gái lớn là Lạc Hiên trưởng công chúa, con gái út là Lạc Khánh công chúa, hai vị công chúa đều thành gia và sống tại kinh thành.
“Khâu ma ma, nàng thể kể cho về chuyện của hoàng hậu ? Ta hoàng thượng đối với hoàng hậu một mực thâm tình, chuyện thật ?” Thịnh Uyển Thu tủm tỉm giả vờ như để ý hỏi.
“Ừm, chuyện là thật. Năm đó hoàng thượng sủng ái hoàng hậu, chúng nô tài đây đều tận mắt chứng kiến. Hoàng hậu là một , tính cách ôn hòa, chuyện lúc nào cũng tươi .”
“Sau khi hoàng hậu bất ngờ qua đời, hoàng thượng đau buồn một thời gian dài, ai!” Khâu ma ma thở dài. Năm đó xảy chuyện như , các nô tài như các nàng cũng đau buồn một thời gian.
Chủ yếu là hoàng hậu quan tâm đến các nô tài như các nàng, bao giờ đ.á.n.h mắng, hơn nữa, chỉ cần chuyện cần cầu xin hoàng hậu, về cơ bản đều sẽ giúp đỡ. Bởi trong hoàng cung một ai hoàng hậu, đều tranh đến cung của nàng để hầu hạ.
Thịnh Uyển Thu thầm đảo mắt trắng dách trong lòng, xì! Đàn ông đáng tin cậy thì lợn nái cũng thể leo cây.
Thật sự một mực thâm tình thì còn thể tìm phụ nữ khác sinh con ? Mười mấy đứa trẻ từ mà ? Dù ai tin thì tin, chứ nàng tin giữa hoàng đế Đại Việt và hoàng hậu chân tình.
Kèm theo tiếng chuông nhỏ leng keng treo ở bốn góc xe ngựa, cỗ xe Thịnh Uyển Thu cưỡi tiến hoàng cung Đại Việt.
Trong những điện vũ huy hoàng, một bữa tiệc cung đình long trọng đang từ từ mở màn. Màn đêm buông xuống, cả hoàng cung đèn đuốc sáng trưng, kim bích huy hoàng. Sau khi Thịnh Uyển Thu xuống xe ngựa, liền theo sự chỉ dẫn của một tiểu thái giám đón tiếp mà từ từ bước đại điện nơi tổ chức yến tiệc.
“Uyển Thu , mau qua đây, vị trí của chúng ở cùng .”
Lục Thư Tuyết thấy Thịnh Uyển Thu bước đại điện cũng sáng mắt lên, hôm nay nàng theo tổ phụ đến sớm, đang ở vị trí chán nản ngẩn .
“Thư Tuyết tỷ, tỷ đến sớm thật đấy!” Thịnh Uyển Thu lập tức mỉm xách váy qua. Nàng nhận cách sắp xếp chỗ khá cầu kỳ.
Vị trí của các công chúa hoàng tử đối diện , phía là chỗ của hoàng thượng, thái hậu hoặc một phi tử sủng ái. Vị trí của các vương gia và đại thần ngay sát cạnh các công chúa hoàng tử.
Đương nhiên, vị trí của Kiều Văn Uyên và Thịnh Uyển Thu tách . Chỗ của lão nhân gia ông là cạnh Vũ An vương, đối diện với Thịnh Uyển Thu.
“Là tổ phụ , ông sốt sắng đến, nếu chắc chắn sẽ đến sớm như .”
“May mà đến , nếu chán c.h.ế.t mất!” Lục Thư Tuyết bất lực bĩu môi nhỏ. Nàng thật sự thích những buổi tụ tập như thế , vì kẻ đáng ghét nhất của nàng cũng sẽ đến, hơn nữa nàng phát hiện , hôm nay kẻ nàng ghét đến chỉ một .
Nhân lúc bốn bề vắng , Thịnh Uyển Thu lén lút nhét một miếng bánh ngọt trông ngon miệng, sung sướng nheo mắt . Công nhận bánh ngọt trong hoàng cung đúng là tệ chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-276-hoang-hau-bat-ngo-qua-doi-hoang-thuong-dau-buon-khon-nguoi.html.]
Thấy Thịnh Uyển Thu lén lút hành động nhỏ đó, Lục Thư Tuyết cũng kìm đưa tay nhón một miếng nhanh chóng bỏ miệng ăn.
Trên chiếc bàn dài mặt các nàng lúc bày biện ít bánh ngọt, mỗi thứ trông đều vô cùng tinh xảo, trái cây cũng đều cắt và bày đĩa, thể thấy lát nữa khi dọn món chính thì những thứ sẽ dọn hết, giờ ăn thì còn đợi đến bao giờ.
lúc Thịnh Uyển Thu khi chơi một vòng ở Du gia đang đói bụng, liền nhân tiện lấy bánh lót , dù lén lút lấy, lén lút ăn, khác cũng .
Lục Thư Tuyết thấy Thịnh Uyển Thu ăn, nàng cũng ăn theo. Vốn dĩ nàng là luyện võ, thể lực tiêu hao lớn nên cũng đói nhanh hơn, thế là hai cứ thế ngươi một miếng, một miếng, lén lút ăn uống.
“Xì! Có dù thành công chúa chăng nữa, thì vẫn mang một nghèo hèn, thể thống gì!”
Một giọng nữ đầy vẻ chê bai vang lên từ phía hai , khiến Thịnh Uyển Thu giật , suýt nữa miếng điểm tâm thơm ngon trong miệng nghẹn.
Vẫn là Khâu ma ma phản ứng nhanh, lập tức rót một tách đưa cho Thịnh Uyển Thu.
Mèo con Kute
“Ta tưởng là ai chứ? Chẳng đây là Nhị công chúa tự xưng nhất mỹ nhân hoàng cung của chúng ? Có đúng là ch.ó bắt chuột, lo chuyện bao đồng! Vị trí của ngươi ở bên , chẳng lẽ ngươi chỗ của Linh Vận tỷ ?”
“Xì! là mơ giữa ban ngày!” Lục Thư Tuyết chỉ cần đối đầu với phụ nàng là Lục Chấp, thì cái miệng nhỏ của nàng cũng là luyên thuyên ngừng. Kẻ đáng ghét mà nàng đó chính là Nhị công chúa Lục Thi Vận, lúc nào cũng so bì với Lục Linh Vận.
Thịnh Uyển Thu bên cuối cùng cũng nuốt miếng điểm tâm trong miệng xuống, đầu thì thấy một thiếu nữ mặc cung trang màu hồng phấn một đám cung nữ vây quanh. Nàng quả thật tệ, thuộc dạng mỹ nhân lộng lẫy, chỉ là ánh mắt của nàng khiến nàng thích chút nào, ý khinh bằng mắt chó.
Mặc dù nàng trông khá , nhưng cải xanh cải trắng mỗi một sở thích, nàng vẫn thích tỷ tỷ mỹ nhân thanh lãnh Lục Linh Vận hơn.
“Lục Thư Tuyết, ngươi nhất nên giữ chừng mực một chút, cho dù ngươi là công chúa thì ? Rốt cuộc cũng con ruột của phụ hoàng, ngươi gì mà đắc ý!”
“Ta cho ngươi , đừng ỷ việc giúp phụ hoàng tìm kho báu mà vênh váo, hừ! Đừng quên mới là con gái của phụ hoàng.”
Lời Thịnh Uyển Thu chướng tai vô cùng, nàng vị công chúa đang mượn gió bẻ măng, danh nghĩa là Lục Thư Tuyết, nhưng mỗi câu mỗi chữ đều là nhắm nàng.
Thịnh Uyển Thu đây thể nhịn . Kim bài miễn tử trong tay, ai dám chọc nàng, nàng sẽ lật tung cả thiên linh cái của kẻ đó, mặc kệ nàng là công chúa đáng c.h.ế.t nào, phục thì cứ bảo cha nàng c.h.é.m đầu nàng .
“Hừm! Ngươi đang sủa cái gì ? Nhà ngươi ở biển ? Quản chuyện rộng đến thế!”
“Mấy món bánh ngọt chẳng là để ăn ? Không để ăn thì bày ở đây gì? Chẳng lẽ là để ngắm thôi ? lúc lát nữa hoàng thượng đến, sẽ hỏi thử xem!”
“Với cần ngươi là ai, bây giờ chỉ cho ngươi một câu, đó là kẻ gây sự là đê tiện!”