Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 20:-- Các ngươi tự lượng sức mà làm! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:23:00
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh Uyển Thu sải bước về phía hiệu t.h.u.ố.c nơi nàng từng mua hạt nhân sâm.
“Nha đầu nhà ngươi đến nữa ? Hôm nay mua hạt giống gì?” Lão già râu bạc thấy tiếng động ở cửa, ngẩng đầu thấy Thịnh Uyển Thu liền kinh ngạc kêu lên.
“Chưởng quỹ, hôm nay mua hạt giống, hỏi ngài thu mua nhân sâm ?”
“Cái gì? Ngươi trồng ?” Lão già râu bạc đột nhiên bật dậy.
Thịnh Uyển Thu đưa vẻ mặt nên lời và tặng cho lão già râu bạc một cái lườm nguýt.
“Ngài thấy ạ? Đâu đẻ trứng, gì dễ dàng đến thế?”
“Ta chỉ đến hỏi ngài thôi ạ?”
“Ồ! Có thu, chúng là tiệm t.h.u.ố.c đương nhiên thu !” Lão già râu bạc xuống.
“Vậy ngài giúp xem thử, cái ngài thu bao nhiêu tiền?” Thịnh Uyển Thu từ trong n.g.ự.c áo lấy cây nhân sâm gói kỹ, mở lớp rêu xanh bày mắt lão già râu bạc.
Thịnh Uyển Thu những chiếc xe khi khởi động thể đạt tốc độ phóng như bay, hôm nay cũng coi như mở rộng tầm mắt, ngờ con cũng thể “phóng” tại chỗ.
Trước mắt nàng hoa lên, lão già râu bạc giật lấy cây nhân sâm từ tay nàng.
“Nha đầu thúi nhà ngươi, ai đời gói nhân sâm như chứ! là phá hoại của trời!”
“Trời ơi! Cây nhân sâm chắc chắn sống hơn ngàn năm , ha ha ha ha! Không ngờ lão phu đời còn thể thấy một cây nhân sâm như !”
“Vận khí của nha đầu nhà ngươi quả thực nghịch thiên! Còn thấp hơn cả tỷ lệ vàng rơi từ trời xuống nữa!”
Lão già râu bạc bắt đầu lẩm bẩm, Thịnh Uyển Thu mặt đầy hổ.
“Chưởng quỹ, ngài vẫn bao nhiêu tiền ạ?” Thịnh Uyển Thu dùng ngón tay chọc lưng lão già râu bạc nhắc nhở.
“Bốn ngàn lượng, thu!”
“Bao nhiêu?” Thịnh Uyển Thu suýt nữa tưởng nhầm.
“Bốn ngàn lượng, thu!”
“Tuổi còn trẻ mà điếc ? Có cần lão phu giúp ngươi châm vài kim ?”
“Chẳng lẽ nha đầu ngươi chê ít ?”
Lão già râu bạc đầu trừng mắt nàng, mặt mày đầy vẻ vui!
Mèo con Kute
“Nha đầu, cho ngươi ! Ta Đinh Đại Lực sống bấy nhiêu lâu, từng ăn thua lỗ, đương nhiên cũng bao giờ dối.”
“Cái giá đưa , ngươi thể hỏi thử, tuyệt đối ai giá cao hơn .”
Lão già râu bạc tưởng Thịnh Uyển Thu cho rằng y lừa nàng, gân xanh cổ đều nổi lên.
“Đinh Đại Lực?” Thịnh Uyển Thu đ.á.n.h giá y từ xuống , cái tên giống như bán t.h.u.ố.c cường lực ?
Hoàn hợp với một lão già trông vẻ nho nhã, mang cảm giác cao nhân ẩn thế như thế .
Thấy lão già sắp sửa “nổ gân máu” đến nơi, nàng lập tức đồng ý.
“Được, tin ngài sẽ lừa , ngài tiền ?” Thịnh Uyển Thu dùng ánh mắt nghi ngờ quét tiệm thuốc.
“Sao ? Nha đầu nhà ngươi là thấy tiệm bắt mắt? Tưởng tiền để thu nhân sâm của ngươi?”
“Ngươi đợi đó, sẽ lấy ngân phiếu ngay!”
Lão già râu bạc như một cơn gió biến mất khỏi tầm mắt Thịnh Uyển Thu, như lửa đốt mông, chạy từ nội thất .
"Ngân phiếu của Vạn Thông Tiền Trang đây, ngươi cầm lấy!"
"Đối diện một Vạn Thông Tiền Trang, ngươi đến đó rút bạc thử xem, đợi ngươi ở đây!"
Lão già râu bạc đặt ngân phiếu xuống bàn, một chút cũng sợ Thịnh Uyển Thu sẽ cầm ngân phiếu chạy mất, đại lãm lãm thúc giục nàng rút bạc thử xem .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-20-cac-nguoi-tu-luong-suc-ma-lam.html.]
"Vậy đây?" Thịnh Uyển Thu thừa nhận lão già là khoáng đạt nhất mà nàng từng gặp, một chút cũng lo lắng nàng sẽ cầm ngân phiếu bỏ chạy.
"Đỡ lời ! Mau !" Đinh Đại Lực đỗi bực bội thúc giục.
Thịnh Uyển Thu hề chần chừ, cầm ngân phiếu thẳng đến Vạn Thông Tiền Trang đối diện.
Chỉ lát , nàng thấy trong tay một trăm lượng bạc trắng sáng loáng, và một xấp ngân phiếu với mệnh giá khác do chưởng quầy đổi theo yêu cầu của nàng.
Đinh Đại Lực quả nhiên lừa nàng, thật sự thể rút bạc. Ôi chao, tiệm t.h.u.ố.c bây giờ kiếm tiền nhiều như ?
Hay là cũng mở một cái?
"Thế nào? Lão phu lừa ngươi chứ!"
Thấy Thịnh Uyển Thu bước , Đinh Đại Lực đắc ý .
"Chưởng quỹ, còn một thỉnh cầu bất đắc dĩ, mong ngài giúp đỡ!" Thịnh Uyển Thu lịch sự ôm quyền hành lễ.
"Nói ! Nể mặt cây nhân sâm, đừng một, mười cái cũng !" Đinh Đại Lực vô tư xua tay .
"Ta đột nhiên tiền, về nhà chắc chắn cải thiện điều kiện sống của gia đình, trong thôn chắc chắn sẽ nghi ngờ bạc lấy từ , nên định thật, rằng là đào nhân sâm, mang đến chỗ ngài bán."
"Chỉ là nửa cây nhân sâm, bán ba mươi lượng bạc thôi, nếu ai đến hỏi thăm, ngài cứ như ?"
Đinh Đại Lực còn tưởng chuyện gì to tát, hóa chỉ thế?
Nha đầu thật thông minh, đạo lý tài bất khả lộ bạch, cách thật là linh hoạt.
"Được, chuyện nhỏ thôi, nhưng ngươi hứa với , nếu đào trung d.ư.ợ.c quý, đến chỗ đầu tiên."
"Ta thấy nha đầu ngươi cũng chút vận may, chắc chắn còn thể đào món hời lớn!"
Đinh Đại Lực chằm chằm Thịnh Uyển Thu với vẻ bí ẩn, cứ đảo mắt đ.á.n.h giá khiến Thịnh Uyển Thu cảm thấy da đầu tê dại.
"Thành giao!"
Thịnh Uyển Thu rời khỏi tiệm thuốc, tâm trạng đặc biệt , bốn nghìn lượng cơ đấy! Ai mà chẳng vui vẻ!
, còn đến nhà tiểu cô, cô út vẫn đang đợi nàng!
Vừa sân, Thịnh Uyển Thu thấy con nhà họ Dương trói như bánh tét, ném lăn lóc đất, mặt Dương Vĩ còn mấy vết tát đỏ chót.
Dương bà tử cũng kém cạnh, tóc tai bù xù, khóe miệng còn dính máu, thật là t.h.ả.m thương cho lão thái thái!
Đại cô của nàng một bên c.ắ.n hạt dưa, tiểu cô của nàng một bên quạt cho nàng, ôi chao, mới tháng mấy mà?
Đã cần quạt ? Đại cô của nàng thật vẻ.
Hì hì! Nàng thích!
Dương Vĩ thấy tiếng động ở cửa, còn tưởng đến cứu con họ, kết quả ngẩng đầu lên, hít một khí lạnh!
Lại đến nữa! Lại đến nữa! Cứ đ.á.n.h c.h.ế.t luôn , sống nữa !
"Đại cô, xong việc , thể ?" Thịnh Uyển Thu cất tiếng gọi.
Thịnh Hạ Hoa thấy cháu gái đến, cảnh quạt cho chị nàng thấy, vẻ mặt nàng càng thêm hổ!
"Tiểu cô, đây là thịt dê nãi bảo mang cho , nhớ nấu ăn nhé!" Thịnh Uyển Thu lấy phần thịt dê giữ từ chiếc giỏ trúc lưng .
"Tiểu cô của con bồi bổ thật , đặc biệt là đầu óc!" Thịnh Xuân Hoa lườm cô em gái nhu nhược của một cái.
"Không cởi trói! Cứ nhốt chúng ba ngày, xem còn dám bắt nạt nữa !"
"Ta cho các ngươi , thỉnh thoảng chúng sẽ đến trấn thăm , nếu còn dám bắt nạt , trực tiếp cắt hai lạng thịt háng của ngươi!"
"Láng giềng xung quanh cũng dặn dò hết , hễ tin gia đình ngươi bắt nạt , chỉ cần đến báo tin cho , sẽ cho hai tiền bạc, nên các ngươi đừng hòng trò lén lút nào mà giấu !"
"Hoặc là sống yên với , hoặc là ngươi thái giám , các ngươi tự cân nhắc mà !"