Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 54:-- Uyển Thu hiếu kính con ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:23:35
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

So với việc ngoài việc kiếm tiền, việc trói giường quả thực là một cực hình, đương nhiên chọn ngoài kiếm tiền, ít nhất thì , thì , tự do bao!

 

Tiểu cô một tay khống chế tinh thần kiểu “ngao ưng” , quả thực quá tuyệt vời.

 

Chắc hẳn đây tiểu cô cũng sống cuộc sống yên , nhưng nếu hưởng phúc, còn đẩy khác đường cùng, bỗng nhiên trở nên biến thái như cũng thể thông cảm .

 

Lần phản phệ cũng là do con nhà họ Dương tự chuốc lấy, đáng đời!

 

“Ngày mốt nhà sẽ mở tiệc, mừng nhà mới xây xong, đến lúc đó nhớ về một chuyến nha!”

 

“Cái tặng , là Uyển Thu hiếu kính !” Thịnh bà bà đưa một hộp trang sức cho Thịnh Hạ Hoa.

 

“Trời ạ! Cái quý giá quá, dám nhận chứ?” Thịnh Hạ Hoa mở hộp xem, trả hộp.

 

“Cứ cầm lấy , chúng đều cả, cái tiêu tiền của chúng , cứ yên tâm mà nhận !”

 

“Nếu tin thì hỏi đại cô của xem!”

 

Thịnh Uyển Thu đưa hộp trang sức trở , Thịnh đại cô liền kể chuyện xảy một cách đơn giản, còn cho Thịnh Hạ Hoa xem bộ trang sức mới mua của .

 

“Sao gọi cùng chứ! Dù cũng là nhà họ Thịnh, cũng thể giúp một tay mà!” Thịnh Hạ Hoa xong lập tức dậy kêu lên.

 

“Chỉ thôi ?.”

 

Thịnh bà bà chút ghét bỏ cô con gái út của , Thịnh Xuân Hoa cũng dùng ánh mắt ghét bỏ nàng.

 

Thịnh Hạ Hoa đả kích nặng nề, nương và tỷ tỷ nàng như ? Dù nàng cũng thể lý lẽ với mà, nhất thiết động tay động chân.

 

Hơn nữa, nếu đến lượt nàng động thủ thì đối phương chắc chắn cũng chẳng còn mấy sống sót, căn bản là đến lượt nàng tay !

 

“Được , nếu đ.á.n.h nhất định sẽ dẫn .”

 

“Đến lúc đó cứ , dùng nước mắt mà dìm c.h.ế.t mấy tên khốn kiếp đó!”

 

“Trong nhà còn nhiều việc lắm, chúng về đây, nhớ ngày mốt về nhé!”

 

Thịnh bà bà lườm con gái út của một cái, đưa thêm cho nàng hai hộp bánh ngọt, dẫn đầu cổng lớn.

 

“Tiểu , ngày mốt gặp, về sớm giúp một tay nha!”

 

Thịnh Xuân Hoa dặn dò xong cũng trèo lên xe lừa, Thịnh Uyển Thu cũng theo sát lên xe lừa.

 

“Tiểu cô, chúng đây nha! Đến lúc đó tiểu cô phụ rảnh thì cũng dẫn theo về cùng, cùng vui vẻ.”

Mèo con Kute

 

“Được , các con đường cẩn thận nhé, ngày mốt sẽ về sớm giúp một tay!”

 

Thịnh Hạ Hoa ở cửa xe lừa càng càng xa, đúng! Nương ý gì?

 

Cái gì mà dùng nước mắt dìm c.h.ế.t đối phương? Nương đây là đang coi thường nàng !

 

Hừ! Nàng bây giờ còn là Thịnh Hạ Hoa của ngày xưa, xin hãy gọi nàng là Nữu Hỗ Lộc Hạ Hoa!

 

Mấy cứ thế về nhà, một chút cũng ý định thăm Thịnh Hoài Mục, vô cùng yên tâm mà ném đứa nhóc con cho Đinh Đại Lực, chủ yếu là chẳng ai nhớ đứa bé cả.

 

“Điền Cẩu! Người ! C.h.ế.t hết !”

 

Thịnh Uyển Thu đưa Thịnh Xuân Hoa về đến cửa nhà, xe còn dừng hẳn, quá ! Cái kỹ thuật “ma âm xuyên não” của đại cô nàng quả là vô địch.

 

Nàng còn cảm thấy đầu cứ ong ong vì tiếng gọi của Thịnh Xuân Hoa.

 

“Nương tử, nàng về ! Mệt nàng?”

 

“Nương, con nhớ nương lắm , mang đồ ăn ngon về cho con ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-54-uyen-thu-hieu-kinh-con.html.]

 

“Nương, nương vất vả , việc nhà con giúp cha hết !”

 

Cổng sân mở , ba cha con xếp hàng đó, lời ai là ai ngay!

 

Người sợ vợ là đại cô phụ Điền Cẩu, kẻ ham ăn là tiểu biểu Điền Quý, còn ấm áp là đại biểu Điền Hổ.

 

“Được , mau lên, thấy ngoại bà và biểu tỷ của các con ? Trong miệng ngậm phân gà , cũng chào hỏi !”

 

“Còn đực đó gì? Mau đây giúp một tay!”

 

Ba cây gỗ của nhà họ Điền lúc mới vội vàng chạy , Điền Cẩu ngượng ngùng gọi một tiếng nhạc mẫu.

 

Thịnh bà bà lườm một cái, miễn cưỡng gật đầu, lúc đó bà hề ưng cái tên Điền Cẩu , là do con gái lớn thật thà, lời, dễ sai bảo, gả cho sẽ chịu khổ, còn thể chủ gia đình, bà mới đồng ý.

 

“Ngoại bà , biểu tỷ !” Hổ Tử, Quý Tử cùng gọi.

 

“Các con , các con , mau cầm cái cho nương các con .” Thịnh Uyển Thu với hai biểu , đưa cho chúng hai gói bánh ngọt, bảo chúng mang về.

 

“Đại cô phụ, đại cô, ngày mốt nhớ mang hai biểu đến nha!”

 

“Ta và nãi nãi đây, trong nhà còn việc chờ giải quyết!” Thịnh Uyển Thu thấy đồ đạc dỡ xuống hết, liền định lái xe rời .

 

“Vội gì! Xuống uống ngụm nước hãy chứ!” Thịnh Xuân Hoa giữ cho , cứ nhất định hai xuống uống chút nước.

 

“Mau khoe khoang ! Ít thôi, nhà chúng nước !”

 

“Đi đây! Ngày mốt đến sớm nha!” Thịnh bà bà bĩu môi, vẻ mặt ghét bỏ.

 

Thịnh Uyển Thu nín , nãi nãi nàng đây quả là ví dụ điển hình của việc “dùng xong vứt bỏ”, đó đến tìm đại cô giúp đỡ bộ dạng .

 

“Hì hì, , nương cũng đang vội về khoe khoang, nương con chúng ai cũng đừng chê bai ai!”

 

“Uyển Thu, đường chậm thôi, chú ý an , đừng để nãi nãi con sứt răng đấy!”

 

Đã xác định , đây đúng là con ruột, chắc chắn!

 

Thịnh Xuân Hoa xoay eo , nàng thật sự đang vội vàng khoe khoang bộ trang sức mua hôm nay.

 

“Xì, cái đức hạnh đó!” Thịnh bà bà cũng đầu , kiêu ngạo rụt cổ .

 

Xe lừa nhỏ nhanh chóng chạy về thôn Thanh Sơn, gần trưa đường mấy , Thịnh Uyển Thu lái xe chỉ thấy tiếng chim hót líu lo trong rừng ven đường.

 

Quả nhiên Thịnh bà bà về đến nhà, còn kịp dỡ đồ mới mua xe lừa xuống, chạy biến mất tăm.

 

Thịnh Uyển Thu một như một con ong chăm chỉ, cần mẫn dỡ từng món đồ xe lừa xuống và mang nhà.

 

Nàng nghĩ đường về, nàng và nãi nãi khoe khoang kha khá bánh ngọt, coi như ăn lưng bụng , chắc nãi nãi cũng đói, nếu cũng sẽ vội vàng mất mà nấu cơm.

 

Khóa kỹ cổng lớn, Thịnh Uyển Thu cầm một cây liềm lên núi, đó nàng hứa sẽ tặng Đinh Đại Lực một cặp sừng hươu quà cảm ơn , nàng cũng là kẻ thất hứa, cứ lên núi thử vận may .

 

Vừa tiệc chiêu đãi khách ngày mốt cũng cần đến thịt, hôm nay tiện thể kiếm về luôn để khỏi một chuyến nữa.

 

Mục tiêu hôm nay của nàng là hươu và lợn rừng, tất nhiên gà rừng, thỏ rừng các thứ cũng thể thiếu.

 

“Uyển Thu, con lên núi đó ?”

 

Thịnh Uyển Thu ngẩng đầu lên, thì là tam thẩm Trương Quế Hoa, là một kẻ vị kỷ, chuyện của thì bao giờ hỏi nhiều, thể lắm, nhưng dù cũng .

 

công bằng mà , Trương Quế Hoa đối xử với con cái của thật sự , Giang Thúy còn xứng để xách giày cho nàng .

 

“Vâng, lên núi dạo một vòng, cứ bận việc của , đây!”

 

“Uyển Thu, con đợi một chút, cái nhà mới bên chỗ con khi nào thì đãi tiệc, sẽ tam thúc con về sớm giúp một tay.”

Loading...