Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 253:-- Các người cũng đừng lúc nào cũng ra vẻ cao quý hơn người ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:28:03
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ta đây, cáo từ!”

 

Lục Thư Tuyết định rời , liền Lục Duệ bên cạnh Lục Hạng nắm chặt cổ tay, lực đạo mạnh, khiến Lục Thư Tuyết lảo đảo, suýt nữa vững, may mà Lục Tường Viễn nhanh chân bước lên đỡ lấy của .

 

“Ngươi ? Buông Thư Tuyết , ngươi thể vô lý như , buông tay!” Lục Tường Viễn cũng nắm chặt cánh tay Lục Duệ, thầm dùng sức, khiến Lục Duệ đau đớn lập tức buông cổ tay Lục Thư Tuyết .

 

“Lục Thư Tuyết, ngươi thể chuyện với cha như ? Cha chẳng qua chỉ ngươi về nhà ăn một bữa cơm thôi!”

 

“Ngươi đừng tưởng ngươi lập công thì ghê gớm lắm, ngươi đừng quên ngươi tài giỏi đến mấy cũng là con gái của cha!”

 

“Hai cũng đừng lúc nào cũng vẻ cao quý hơn , đừng quên và Sơ Tuyết cũng là con của cha, Võ An Vương phủ là của cha, là của riêng các !”

 

Lục Duệ vẻ bênh vực lão cha Lục Chấp, thật chỉ mới đang cố tình gây chia rẽ mối quan hệ cha con.

 

Chỉ là hôm nay đá tấm sắt , lời xong, Thịnh Uyển Thu liền bay tới tung một cước đá bay .

 

“Ngươi tính là cái thá gì! Dám chuyện với tỷ của như , đúng là cho ngươi mặt mũi quá !”

 

“Ta cho ngươi , hôm nay ở đây, ai phép ức h.i.ế.p Thư Tuyết tỷ!”

 

“Cũng chịu tự nhổ nước bọt mà xem đức hạnh gì, ngay cả xách giày cho Thư Tuyết tỷ của cũng xứng, cho ngươi thêm một câu, lập công chính là ghê gớm, khi chúng chiến đấu với cự mãng trong cổ mộ thì ngươi ở ? Khi chúng ám tiễn tấn công thì ngươi ?”

 

“Xem hôm nay đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi cái đồ ch.ó má ! Đừng cao hơn ngươi một bậc, cao hơn ngươi vạn bậc cũng là thừa sức!”

 

Rồi khi còn kịp phản ứng, Thịnh Uyển Thu lao lên, đá đ.ấ.m túi bụi Lục Duệ đang ôm bụng rên hừ hừ, cú đ.ấ.m nào cũng trúng đích, khiến Lục Duệ đất kêu la t.h.ả.m thiết.

 

Lục Tường Viễn và Lục Thư Tuyết thấy cảnh đó vô cùng hả hê, rằng họ sớm đ.á.n.h tên cùng cha khác , chỉ là họ cha khó xử.

 

còn tình cảm, nhưng việc con cái nhận sự quan tâm của cha thì vĩnh viễn đổi, nhiều lúc họ ghen tị với Lục Duệ và Lục Sơ Tuyết vì Lục Chấp cưng chiều, thêm đó họ cũng tổ phụ khó xử, nhiều lúc họ đành nhắm mắt cho qua, cố gắng chạm mặt cặp .

 

“Cha, cứu con!”

 

“Ngươi cái đồ đàn bà c.h.ế.t tiệt mau buông ! Đau c.h.ế.t mất!”

 

“Ngươi là ai ? Mau thả !”

 

Lục Duệ kêu cứu, chống cự đòn tấn công của Thịnh Uyển Thu, chỉ là kỹ năng kém hơn , Thịnh Uyển Thu túm tóc, tránh cũng tránh !

 

Bản chất tên cũng chỉ là một kẻ yếu ớt, Trịnh Mai sợ chịu khổ, từ nhỏ ngăn cản và dỗ dành cho luyện võ, nên điều dẫn đến luyện võ cũng kém xa những cùng lứa, tất cả chỉ là hoa quyền túy cước mà thôi.

 

“Ta quản ngươi là ai, cho dù thiên vương lão tử đến đây, cô nương đây cũng cứ đ.á.n.h tha! Ức h.i.ế.p tỷ của chính là ức h.i.ế.p , ngươi cái đồ vương bát đản, ăn của lão nương một cước !”

 

lúc Thịnh Uyển Thu định giáng cho tên tiểu tử một đòn chí mạng, nàng chỉ cảm thấy khóe mắt lóe lên một tia sáng bạc, nàng lập tức xổm xuống, kịp thời thu chân về.

 

“Uyển Thu cẩn thận!” Lục Thư Tuyết kinh hô, nàng ngờ cha nàng Lục Chấp vì Lục Duệ mà rút đao c.h.é.m Thịnh Uyển Thu.

 

Cha nàng c.h.ế.t chắc ! Động tác của Lục Thư Tuyết cũng nhanh, định giúp Thịnh Uyển Thu đỡ nhát đao , thể để Thịnh Uyển Thu thương.

 

Chỉ là nhanh hơn nàng một bước, xoẹt! Trước mắt bay qua một cây trường thương.

 

“Keng!” Là tiếng binh khí va chạm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-253-cac-nguoi-cung-dung-luc-nao-cung-ra-ve-cao-quy-hon-nguoi.html.]

 

Thịnh Uyển Thu ngẩng đầu lên, liền nếu nãy kịp thời thu chân về, chắc chắn chân đại đao của Lục Chấp c.h.é.m trúng , điều khiến ngọn lửa giận trong lòng nàng bốc lên tận đỉnh đầu.

 

May mắn , thanh đao của Lục Chấp lúc một cây trường thương huyền thiết c.h.é.m thành hai nửa.

 

“Đó chỉ là trò đùa giữa đám tiểu bối mà thôi, cần đến cả Lục tướng quân cũng tay chứ? Kỹ năng bằng thì nên chấp nhận, chứ đám nhỏ đ.á.n.h thì để lớn tay, đây là quy củ của Đại Việt các ?”

 

“Nha đầu, đây, đến chỗ đại thúc !”

 

Lúc , Thịnh Uyển Thu cũng thấy Ngô Nghiêu vây quanh bước tới. Hôm nay vị đại thúc một bộ trang phục khác, trông càng thêm phú quý bức .

 

“Đại thúc, là ngài? Hahaha, thật đúng là khéo léo!” Thịnh Uyển Thu tủm tỉm tới.

 

“Ra mắt Tiêu Dao Hầu.” Lục Chấp đen mặt, miễn cưỡng chắp tay chào một cái, coi như chào hỏi.

 

“Tiêu Dao Hầu? Đại thúc ngài là hầu gia ? Haha, thật , , ngài tốn kém , thật ngại quá, ngài xem lúc nào ngài rảnh, sẽ mời ngài một bữa!”

 

Thịnh Uyển Thu ngó trái , chỉ cảm thấy vị đại thúc trông phú quý như hẳn là ăn buôn bán, như thủ phủ hoặc hoàng thương gì đó, ngờ còn là một hầu gia.

 

“Trước tiên giải quyết việc mắt !” Ngô Nghiêu , tiến lên rút cây trường thương cắm đất lên.

 

“Được, đa tạ đại thúc tay cứu giúp!” Thịnh Uyển Thu lập tức cung kính hành lễ tạ ơn Ngô Nghiêu.

 

“Haha, nàng ? Thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ! , tiểu nha đầu!” Ngô Nghiêu Thịnh Uyển Thu đang tủm tỉm, đưa tay xoa đầu nha đầu , nếu con gái khi c.h.ế.t, hẳn bây giờ cũng lớn chừng !

 

“Haha! Nói đúng lắm, đại thúc, giải quyết việc mắt , chúng trò chuyện!”

 

Thịnh Uyển Thu xong, lập tức đầu hung hăng quát lớn cha con Lục Chấp.

 

“Hừ! Cha con các hãy đợi đấy! Cha con các dám ức h.i.ế.p , còn dùng đao c.h.ặ.t c.h.â.n , nhất định sẽ để lão cha đòi công đạo cho !”

 

Ngô Nghiêu hiếu kỳ, lão cha của nha đầu là ai ? Có một cô con gái như bầu bạn bên , cũng là một phúc khí.

 

Mặt Lục Chấp đen như đ.í.t nồi, nghĩ đến lão già Kiều Văn Uyên khó chịu , giờ đây trong lòng vô cùng hối hận về hành động của .

 

···

 

“Cái gì? Cái tên khốn kiếp đó dám động d.a.o với con? Hay! Hay lắm! Cái đồ ch.ó má , thật sự nghĩ lão phu c.h.ế.t !”

 

“Rầm!”

 

Kiều Văn Uyên tức giận đến mức lập tức quă.ng c.hé.n trong tay .

 

“Lão cha, nếu Tiêu Dao Hầu tay kịp thời, chân con e là chặt đứt , huhu!”

 

Thịnh Uyển Thu trở về Kiều phủ, việc đầu tiên là chạy về mách tội. Lúc đó nàng buông lời cay nghiệt với cha con Lục Chấp xong, liền từ biệt Bắc Húc Tiêu Dao Hầu Ngô Nghiêu, kéo Lục Thư Tuyết và Lục Tường Viễn bỏ chạy.

 

Ba chia đôi ngả đường tại ngã tư, mỗi về nhà mách tội.

 

“Cái tên khốn kiếp , còn dám động d.a.o với con, gan nó béo thật ! Hổ oai thì tưởng lão tử là mèo bệnh ? Các tiểu tử, cầm khí giới theo .”

 

Mèo con Kute

 

Loading...