Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 27:-- Xây nhà ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:23:08
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Lão bản, con lừa bán thế nào?” Thịnh Uyển Thu chỉ nhanh chóng giải quyết việc , nhịn mùi hôi thối dạo một vòng, liền ưng ý một con lừa khỏe mạnh.

 

Xe bò quá chậm, đến lúc đó chừng khác còn đến nhà nàng mượn bò cày ruộng, thật phiền phức!

 

Xe ngựa quá phô trương, gia đình nào mà dám mua cả xe ngựa cơ chứ! Kẻ tâm sẽ đoán xem nhân sâm nàng đào bán hơn ba mươi lượng .

 

Không thể xem thường sự thông minh của xưa, vì an , vẫn là chọn xe lừa là thỏa nhất.

 

“Cô nương, mắt thật tinh tường, con lừa nếu cô thật lòng mua, hãy đưa sáu lượng bạc! Gia súc nhà đều bảo đảm, cam đoan thể khỏe mạnh.”

 

Lão bản thấy hỏi giá, lập tức tủm tỉm tiến lên tiếp đón.

 

“Sáu lượng? Vậy trả giá nữa, cỗ xe phía ngươi cũng tặng cho , sẽ trả tiền!”

 

Thịnh Uyển Thu vươn tay chỉ một cái, lão bản đầu , ôi chao, trả giá như ?!

 

Cỗ xe gỗ phía mới đóng xong, vốn dĩ định dùng cho nhà , nên dùng gỗ , cũng bỏ công sức , còn dùng dầu trẩu sơn phủ cả lẫn một lượt.

 

Nha đầu mắt thật tinh tường, đây chẳng là đang cướp đoạt !

 

“Cô nương, cỗ xe gỗ nếu cô tự đóng, chi phí vật liệu và công đóng ít nhất cũng hai lượng, cô mở miệng tặng, đương nhiên là !”

 

Lão bản mở lời từ chối.

 

“Vậy ! Đa tạ! Tạm biệt!” Thịnh Uyển Thu cất bước rời .

 

Nàng từ đến nay thích khó khác, ngươi giá, trả giá, đồng ý thì đổi nhà khác.

 

“Ấy ! Cô nương xin hãy đợi !”

 

Lão bản thấy Thịnh Uyển Thu kiên quyết rời như thế, lập tức gọi nàng .

 

“Cô nương, cô xem như , tám lượng, xe và lừa cô đều mang !” Lão bản vẻ như thiệt lớn mà .

 

“Sáu lượng!”

 

“Đồng ý thì mang , đồng ý thì thôi!”

 

“Sau lẽ còn mua ngựa, mua dê, mua bò, chuyện ăn còn dài mà! Ngài xem?”

Mèo con Kute

 

Lão bản nghiến răng.

 

Thịnh Uyển Thu quả là vẽ viễn cảnh , cuối cùng vẫn là dùng sáu lượng năm tiền bạc để mua xe lừa.

 

Lão bản cũng xem như là thật thà, còn dạy Thịnh Uyển Thu cách bảo dưỡng xe gỗ.

 

“Đa tạ! Sau còn đến nhà ngươi!”

 

Thịnh Uyển Thu lễ phép tạ ơn, quên vẽ viễn cảnh , hớn hở lái xe lừa khỏi thành.

 

Về đến thôn, việc đầu tiên là tìm Thịnh Lý Chính, nàng xây nhà. Chuyện nàng gì, chỉ đành đến cầu xin Lý Chính giúp đỡ.

 

Xe lừa dừng thẳng cửa nhà Lý Chính, ngay đường về Thịnh Uyển Thu cho lừa uống Linh Tuyền thủy, hy vọng con lừa thể khỏe mạnh, tránh việc đổi môi trường mà bồn chồn lo lắng sinh bệnh.

 

Không ngờ con lừa khi uống xong dường như thông minh hơn hẳn, nàng bảo thì , bảo dừng thì dừng, vô cùng lời và ngoan ngoãn.

 

“Uyển Thu, cỗ xe lừa là...” Thịnh Lý Chính thấy xe lừa cửa nhà còn tưởng là tiểu tư nhà đại hộ nào đó đến tìm ông việc, ngờ là Thịnh Uyển Thu.

 

“Ta mua đó, sẽ đưa các của đến thôn bên cạnh học, như sáng tối sẽ tiện hơn một chút.”

 

Thịnh Uyển Thu thẳng thắn .

 

Sau đó nàng tiện thể mục đích hôm nay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-27-xay-nha.html.]

 

“Nếu ngươi xây nhà, đưa ngươi tìm Trần Nhị Trụ là , chính là thợ xây nhà đó.”

 

Lý Chính xong liền dẫn Thịnh Uyển Thu đến nhà Trần Nhị Trụ.

 

Thịnh Uyển Thu trong lòng thấu hiểu, thảo nào nhà Trần Nhị Trụ là nhà duy nhất trong thôn xe bò, còn ở nhà gạch mộc. Người nghề thủ công như đến cũng trọng dụng.

 

Lý Chính giải thích rõ mục đích đến, Trần Nhị Trụ lập tức đồng ý, chuyện ăn tự tìm đến cửa thì nào lý do gì mà nhận.

 

Khi Thịnh Uyển Thu đưa bản vẽ phác thảo đêm qua cho Trần Nhị Trụ, tức thì mắt sáng rực.

 

“Nha đầu Uyển Thu, đây là do ngươi vẽ ?”

 

“Ừm! Xây một căn nhà như thế , đại khái cần bao nhiêu tiền?” Thịnh Uyển Thu gật đầu hỏi.

 

“Ta cũng là ngươi lớn lên, sẽ đòi thêm bạc của ngươi. Nếu bao công bao vật liệu, một căn nhà như thế xây xong cần mười lăm lượng!”

 

“Nếu ngươi tự chuẩn vật liệu, chi phí công cho tám lượng là !” Trần Nhị Trụ suy nghĩ một lát đáp.

 

“Trần thúc, biếu ngài!”

 

“Ta cũng rề rà, tuy tính khí , nhưng cũng tùy mà đối đãi. Người khác kính một thước, kính một trượng, đây đều là tương hỗ!”

 

“Chỉ cần Trần thúc ngài xây cho một căn nhà thật đẽ, cũng thể xem như là một biển hiệu sống cho ngài đúng nào!”

 

“Ngân phiếu ngài cứ cầm, đến lúc đó thừa trả , thiếu thì bổ sung thêm, dù chỉ một yêu cầu, dùng vật liệu thật là !”

 

Thịnh Uyển Thu trực tiếp rút một tờ ngân phiếu mệnh giá hai mươi lượng, đặt lên bàn.

 

“Được! Nha đầu ngươi sảng khoái như , còn gọi một tiếng thúc, cam đoan sẽ xây cho ngươi một căn nhà thật đẽ!”

 

Trần Nhị Trụ đỗi tán thưởng sự quả quyết của Thịnh Uyển Thu, tuổi còn nhỏ mà rề rà, việc gọn gàng sảng khoái, mạnh mẽ hơn mấy tên thúc bá của nàng nhiều!

 

Chuyện xây nhà coi như định xong, Thịnh Uyển Thu hỏi Trần Nhị Trụ về thợ mộc đồ gia dụng, lái xe lừa chở đến thôn bên cạnh tìm thợ mộc do Trần Nhị Trụ tiến cử, nhanh chóng đặt một lô đồ gia dụng.

 

Đương nhiên bản vẽ cũng do Thịnh Uyển Thu cung cấp, chỉ cần nàng giải thích sơ qua một chút, Thạch mộc tượng lập tức hiểu .

 

Lại tốn thêm mười lượng để giải quyết xong đồ gia dụng, lúc mới kéo Trần Nhị Trụ về thôn Thanh Sơn.

 

Chuyện nàng mua xe lừa, cùng với chuyện nàng mua đất xây nhà sớm truyền khắp thôn Thanh Sơn. Dân làng đều là ghen tị và đố kỵ, đương nhiên cũng kẻ oán hận.

 

Ví dụ như nhà Bạch Tiểu Liên, ở nhà mắng c.h.ử.i nửa canh giờ .

 

Đặc biệt là khi Bạch Hạo Vũ đang chơi trong thôn thấy Thịnh Hoài Mục mặc giày mới và quần áo mới, tức thì tức đến phát , chạy về nhà nài nỉ Bạch Giang Thị cũng mua cho quần áo mới và giày mới.

 

Trẻ con rốt cuộc vẫn là trẻ con, chỉ Thịnh Uyển Thu thứ gì đều mang đến nhà , giờ thì , đều cho của , trong lòng tức thì cam tâm.

 

Chớ trẻ con, ngay cả Bạch Giang Thị cũng trong lòng cam tâm, bà tận mắt thấy Thịnh bà bà hôm qua ngoài khoe khoang vòng bạc mà.

 

Đây đều là của bà , quả thực tức đến đau cả đầu!

 

“Nương, tiện nhân Thịnh Uyển Thu mua xe lừa, còn xây nhà nữa!” Bạch Tiểu Liên cửa kể cho nương nàng chuyện trong thôn. “Nương, đều tại đại ca, nếu thể luôn giữ trái tim Thịnh Uyển Thu, những thứ chẳng đều là của nhà !”

 

Bạch Tiểu Liên tức đến nửa sống nửa c.h.ế.t, mở lời trách móc đại ca vô dụng.

 

“Nương, nương nghĩ cách chứ!” Bạch Tiểu Liên đại ca một lời , chỉ đành đầu tìm Bạch Giang Thị.

 

“Ta nào biện pháp gì! Hay là ngươi cũng lên núi đào nhân sâm ?" Bạch Giang thị bực bội .

 

"Chân Thịnh Chiêu Đệ đều còn nữa, mới lên núi chịu c.h.ế.t !" Bạch Tiểu Liên vội vàng xua tay, nàng thấy chân Thịnh Chiêu Đệ , thật quá đáng sợ, tối đến nàng còn gặp ác mộng.

 

Đánh c.h.ế.t nàng cũng lên núi, nàng còn gả cho giàu , bảo vệ đôi chân cho !

 

 

Loading...