Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 35:-- Đây là bí phương gia truyền của nhà ta ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:23:16
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đinh Đại Lực đúng là tính hiếu kỳ nặng, nhất định nha đầu nhỏ mua những thứ rốt cuộc là dùng để gì, y chỉ là hiếu kỳ thôi.

 

“Thế mà còn là đại phu cơ chứ! Cái cũng , những thứ chỉ là t.h.u.ố.c bắc, còn thể gia vị đó.”

 

“Làm thịt kho tàu, thịt kho, cho một chút tăng thêm hương vị, hừ! Ngài đúng là cô lậu quả văn!”

 

Thịnh Uyển Thu rút bạc , cái "cạch" một tiếng đặt lên quầy, xách bọc t.h.u.ố.c lên chân bước .

 

Đinh Đại Lực vỗ một cái đầu, là một kẻ ham ăn, y nghĩ chứ? Y vội vàng từ trong quầy hàng chạy nhanh đuổi theo ngoài.

 

“Nha đầu, ngươi đợi chút, hì hì, món thịt kho đó cho những thứ nào? Hay là cho tất cả ?”

 

“Nhà ngươi ở ? Nếu hạt giống của ngươi đến , tìm ngươi thế nào đây!”

 

Đinh Đại Lực nịnh nọt, bộ râu bạc môi cũng vểnh lên.

 

“Làm gì! Đây là bí phương gia truyền của nhà , cớ gì cho ngươi !”

 

“Nếu hạt giống đến, thì cứ đặt ở chỗ ngươi , đến lúc cần đến ắt sẽ đến, đây!”

 

Thịnh Uyển Thu xong liền đ.á.n.h xe , thèm liếc thêm một cái cho Đinh Đại Lực, lão già nhỏ tức đến mức nhảy tưng tưng tại chỗ như con ếch xanh.

 

Trở về nhà cô cô, đón các xong, liền vội vã về hướng Thanh Sơn Thôn.

 

Ba chị em mỗi cầm tay một cây kẹo hồ lô, ăn cái gì cũng ngon miệng.

 

Trên đường nhỏ nông thôn cơ bản xe cộ, nhiều nhất cũng chỉ là xe bò của các thôn làng lân cận. Bản xe lừa hiếm thấy, chiếc xe lừa của ba chị em càng thêm bắt mắt.

 

Hơn nữa là một tiểu cô nương đ.á.n.h xe, càng trở nên nổi bật hơn.

 

Mèo con Kute

Người đường đường nhỏ đều lượt ném ánh mắt dò xét về phía các nàng. Nếu là cùng thôn thì chừng còn thể nhờ xe một chuyến.

 

Giang Nhị Trụ chằm chằm ba xe lừa, càng càng thấy quen mắt, đây hình như là ba đứa con nhà đại tỷ, nhưng y chắc chắn. Nhà chồng của đại tỷ nghèo rớt mồng tơi, thể xe lừa chứ?

 

Hôm nay y về nhà lấy bạc, đêm qua ở sòng bạc thua chút bạc, nếu ngày mai trả thì sẽ của sòng bạc đ.á.n.h gãy tay.

 

Y đang do dự quyết nên chặn xe hỏi , thì liền thấy thiếu nữ đ.á.n.h xe dừng , gọi lớn một bà lão bên đường.

 

“Ngô nãi nãi, đây là từ nhà con gái về , mau lên xe, chúng cùng về, đừng để mệt nhọc.”

 

Thịnh Uyển Thu vốn dĩ ánh mắt hơn khác, thấy một bà lão vác theo bọc hành lý bên đường thấy quen mặt, kỹ thì là hàng xóm Ngô nãi nãi. Bà lão quan hệ khá với nãi nãi của nàng, còn từng mời nàng ăn bánh rau nữa.

 

Thế là nàng lập tức gọi dừng con lừa nhỏ, đích xuống xe chào hỏi Ngô nãi nãi lên xe.

 

Ngô bà tử thấy tiếng bánh xe lăn ở phía , vốn định né lề đường một chút, ngờ chiếc xe dừng ngay mặt nàng.

 

Đang lấy lạ, thì liền thấy gọi , ngẩng đầu lên thì thấy Thịnh Uyển Thu xuống xe tới.

 

“Thì là nha đầu Uyển Thu đó , ngươi đây là?” Ngô bà tử chiếc xe lừa, hai thằng nhóc xe.

 

“Ngô nãi nãi, cứ lên , yên tâm, xe lừa là của nhà .”

 

“Nào, để đỡ lên, chúng đường kỹ hơn.”

 

Thịnh Uyển Thu cứ thế đỡ Ngô bà tử cả lẫn bọc hành lý lên xe, tiếp tục đ.á.n.h xe lừa về phía .

 

Con lừa nhỏ vô cùng lời, chỉ cần Thịnh Uyển Thu gõ khung xe một cái, nó liền chạy lúp xúp, từ đến nay từng xông thẳng bừa bãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-35-day-la-bi-phuong-gia-truyen-cua-nha-ta.html.]

 

Giang Nhị Trụ lúc xác định , nha đầu thật sự là con gái nhà đại tỷ, đ.á.n.h xe lừa , đây là tiền !

 

Không , y về nhà hỏi ngay, rốt cuộc là chuyện gì.

 

Thế là Giang Nhị Trụ vắt giò lên cổ chạy về nhà, còn ở nhà xảy chuyện gì, vẫn luôn học ở một học đường tại Trấn Tứ Thủy, sách thì chẳng mấy quyển, nhưng tật ăn chơi trác táng, cờ b.ạ.c thì học hết.

 

Thịnh Uyển Thu căn bản chẳng kẻ khác để mắt tới, đường , nàng cùng Ngô bà tử về Thanh Sơn thôn.

 

Nhà Ngô bà tử phía nhà Thịnh Uyển Thu, khi xe lừa dừng vững vàng, Thịnh Uyển Thu đỡ Ngô bà tử xuống xe.

 

“Tiểu nha đầu Uyển Thu, hôm nay đa tạ con, nếu lão bà tử còn mất bao lâu mới về nhà nữa!”

 

“Hộp bánh điểm tâm con cứ cầm về mà dùng.” Ngô bà tử xuống xe dúi một gói điểm tâm nhỏ tay Thịnh Uyển Thu.

 

“Ngô nãi nãi, khách sáo quá , việc nhỏ mọn thôi mà, mau về .”

 

“Có rảnh thì tới nhà tìm nãi nãi của chơi, đây!” Thịnh Uyển Thu nhét gói điểm tâm trở , nhảy lên xe phóng mất.

 

Ngô bà tử tủm tỉm bóng lưng Thịnh Uyển Thu rời , nha đầu rốt cuộc cũng trưởng thành , trong thôn đều Uyển Thu tính tình , nhưng nàng thấy như , chỉ những kẻ chiếm tiện nghi mới khác .

 

Giang Nhị Trụ thở hồng hộc chạy về đến nhà, liền thấy đại tỷ đang quỳ giữa sân nhà , hai bên má sưng vù lên, trán còn vết thương.

 

Cổng nhà còn tụ tập ít xem náo nhiệt, liền lén lút lẫn đám đông, cứ ngóng tình hình tính .

 

“Nương, đại ca, cầu xin hai , thật sự sống nổi nữa , Hà Ba , sắp đ.á.n.h c.h.ế.t , huhuhu!”

 

Giang Nhị Trụ một mặt ngớ , Hà Ba là ai? Đại tỷ của tái giá ư? Bạc sính lễ ? Sao ai với ?

 

“Xuất giá tòng phu, gả cho ai thì theo đó, Hà Ba đ.á.n.h khác mà chỉ đ.á.n.h mỗi ngươi thôi!”

 

“Chắc chắn là ngươi hầu hạ trượng phu , ngươi cầu xin chúng cũng vô ích, ngươi gả , thì liên quan gì đến chúng nữa.”

 

Giang bà bà lúc từ trong nhà bước , hướng về phía con gái liền mắng một trận, cái đồ phá của đáng c.h.ế.t , một chút tác dụng cũng , ngay cả trượng phu của cũng giữ , chỉ , c.h.ế.t quách cho .

 

“Nương, giúp trả bạc sính lễ cho Hà Ba, mới thể về, cầu xin , thật sự chịu đựng nổi nữa.”

 

Giang Thúy kéo tay áo lên, từng vết lằn roi rướm m.á.u cánh tay trông vô cùng đáng sợ.

 

“Phì! Lão nương sinh nuôi lớn ngươi một phen, đòi chút bạc sính lễ thì !”

 

“Còn trả , ngươi nghĩ quá, sống nổi thì ngươi cứ c.h.ế.t , liên quan gì đến chúng !”

 

“Ngươi hiện tại gả cho , chính là nhà khác, về ít đến nhà chúng thôi.”

 

“Trong nhà còn ai sống , mau lôi cái đồ phá của ngoài cho !”

 

Giang bà bà đến việc trả bạc, lập tức chịu nữa, mắng mỏ tới tấp Giang Thúy.

 

Nàng còn bảo vợ chồng Giang Đại Trụ đang trốn trong nhà đuổi .

 

Lúc Giang Nhị Trụ xem như rõ ràng, thì đại tỷ đây vì lý do gì nương lừa về, đó gả , hiện tại gả lầm , đại tỷ đây sống nổi nữa, đến nhà cầu cứu.

 

Vợ chồng Giang Đại Trụ mỗi kéo một cánh tay Giang Thúy, căn bản quan tâm nàng thương ở tay , cứ thế kéo ngoài sân.

 

“Đợi một chút! Đều là một nhà, các ngươi đối xử với đại tỷ như !”

 

 

Loading...