Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 132:-- Lục Ly phất tay, Lục Ngọc cấp tốc rút lui! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:25:09
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái tiểu d.ư.ợ.c thủy thần bí , cô nương Thịnh cũng là thấy sắp c.h.ế.t mới cho uống. Nàng vốn dĩ là chuẩn cho , vì mà lặn lội núi non, trải qua ngàn vạn gian khổ mới tìm nó ở Đại Thanh Sơn!”
“Nếu vì là ruột của , nàng chẳng cho uống, cứ để c.h.ế.t quách !”
“Đại ca, mạng sống của đều là nhờ mà còn. Đa tạ , cũng đa tạ trong lòng cô nương Thịnh vị trí đặc biệt, nếu thì c.h.ế.t từ lâu !”
“Được ! Ngươi ngoài !”
“Chuyện cô nương Thịnh cho ngươi uống cái tiểu d.ư.ợ.c thủy thần bí , giữ kín trong bụng, !”
“Nói cho Linh Nhất cũng như !”
Lục Ly phất tay, Lục Ngọc cấp tốc rút lui!
Trời đất ơi! Sống ! Lục Ngọc hít sâu một . Y nhớ cô nương Thịnh thích bạc, liền vội vàng về phòng tìm ngân phiếu, bảo đưa . Đây là cứu y một mạng ch.ó nữa !
“Linh Nhị, lấy hai quả dưa hấu cung dâng lên Thái hậu, với lão nhân gia , cha chọc tức đến mức ăn nổi cơm!”
“Đến đây ghé tai, ngươi cứ thế !” Lục Ly vẫy tay gọi Linh Nhị.
Linh Nhị: ??? Vương gia đúng là gây sự thật! Không dưng chọc gì!
“Bẩm Thái hậu nương nương, thị vệ Linh Nhị đến!”
Đại cung nữ Đại Ngọc bên cạnh Thái hậu bưng chén hoa pha xong, vén rèm từ bên ngoài bước bẩm báo.
“Cho nó !” Thái hậu ở vị trí chủ tọa, Cầm ma ma đang xoa bóp vai cho .
“Tham kiến Thái hậu nương nương, đây là chủ tử nhà chúng thuộc hạ sai đưa đến cho !”
“Vật gọi là dưa hấu, khi cắt thể ăn phần ruột đỏ bên trong, thể giải nhiệt mùa hè, bổ sung nước!” Linh Nhị cung kính hành lễ, tiểu thị vệ phía liền lập tức ôm hai quả dưa hấu lớn đặt lên.
“Kỳ ma ma mang xuống cắt một quả , ai gia nếm thử, thể phụ tấm lòng hiếu thảo của cháu ngoan .”
Kỳ ma ma lĩnh mệnh, lập tức xuống cắt dưa hấu. Chẳng mấy chốc bưng dưa hấu cắt đặt mặt Thái hậu.
Dưa hấu cắt thành từng miếng nhỏ dễ ăn, bày đĩa sứ trắng, đỏ tươi trông mắt.
Thái hậu cầm một miếng, c.ắ.n một ngụm, thỏa mãn nheo mắt .
Liên tục ăn mấy miếng, Thái hậu mới về phía Linh Nhị đang bên : “Chủ tử nhà ngươi định ở kinh thành mấy ngày? Bảo nó cung chơi với lão nhân gia nhiều hơn!”
Linh Nhị “loảng xoảng” một tiếng quỳ xuống, vẻ mặt thôi, ngẩng đầu ủy khuất Thái hậu.
“Chuyện gì thế ? Mau !” Thái hậu cau mày, lẽ nào thể cháu ngoan ? Lúc đến vẫn còn khỏe mạnh, thế !
“Bẩm Thái hậu nương nương, vốn dĩ chủ tử nhà thuộc hạ định ngày mai cung chơi cờ với , nhưng hôm nay từ hoàng cung về đến nhà, Vương gia chọc giận !”
“Vốn dĩ chủ tử cho thuộc hạ với , nhưng chủ tử nhà thuộc hạ thể vốn yếu ớt, giờ còn ăn nổi cơm nữa!”
“Cho nên thuộc hạ cả gan thỉnh cầu Thái hậu nương nương lão nhân gia chủ cho chủ tử nhà thuộc hạ!”
Linh Nhị “ xanh” chính thức bắt đầu màn trình diễn của , xong còn dập đầu ba cái.
“Thật là vô lý, cái thằng nhãi ranh càng ngày càng láo xược!” Thái hậu tức giận đập bàn “bốp bốp” vang dội!
“Ngươi , rốt cuộc là chuyện gì!”
Linh Nhị cơ hội đến, quả nhiên chủ tử nhà y liệu sự như thần!
“Bẩm Thái hậu nương nương, chủ tử nhà thuộc hạ từ nhỏ đến lớn đối với thứ đều thờ ơ lãnh đạm. Lần chủ tử ở Tứ Thủy Trấn gặp một cô nương, hai ở chung hòa hợp, chủ tử dường như cảm tình với cô nương !”
“Cô nương đó cũng , đối với chủ tử nhà thuộc hạ cũng chăm sóc vô cùng chu đáo, hai đúng là trai tài gái sắc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-132-luc-ly-phat-tay-luc-ngoc-cap-toc-rut-lui.html.]
“Chuyện nhị công tử cũng , kết quả hôm nay nhị công tử lỡ miệng , Vương gia liền chủ tử nhà thuộc hạ là mơ tưởng hão huyền, ai sẽ thích một tảng băng như , đó chủ tử nhà thuộc hạ đả kích nặng nề, từ đó đổ bệnh!”
“Cầu Thái hậu nương nương chủ, chủ tử nhà thuộc hạ khó khăn lắm mới gặp một cô nương thích, thuộc hạ thật sự đành lòng chủ tử Vương gia đả kích như !”
Linh Nhị xong “loảng xoảng” dập đầu!
“Tốt lắm! Thật sự lắm!”
“Hai cha con chẳng thứ lành gì!”
“Cầm ma ma, cùng Linh Nhị thị vệ về, gọi Định An Vương và cái tên lắm mồm Lục Ngọc cùng cung!”
Thái hậu nương nương lệnh, Linh Nhị liền thành công rút lui, theo Cầm ma ma về Vương phủ.
Linh Nhị ngấm ngầm toe toét, thì Vương gia và nhị công tử ai cái m.ô.n.g cứng cáp hơn .
Vừa bước Định An Vương phủ, Biện Hoan Mộng thấy Cầm ma ma, liền thằng con trai ngoan của đào sẵn hố .
Ai! Kim sang d.ư.ợ.c kho trong Vương phủ đủ dùng !
Lục Hạc và Lục Ngọc hai , trời sắp đến giờ ăn tối , giờ gọi hai cha con y cung gì!
“Cầm ma ma, mẫu hậu gọi hai cha con chuyện gì ?” Lục Hạc vô cùng nịnh nọt.
Chủ yếu là Cầm ma ma từ nhỏ trông y lớn lên, vì hồi nhỏ y cũng là một đứa chuyên gây rắc rối, Cầm ma ma lau dọn hậu quả cho y nhiều , nên y đối với Cầm ma ma khách khí.
Mèo con Kute
“Lão nô rõ, thỉnh Vương gia, nhị công tử, hãy theo lão nô thôi!”
Cầm ma ma thể , chỉ lấy lạ, Vương gia đại công tử lừa bao nhiêu , vẫn chịu rút kinh nghiệm!
“Vậy mẫu hậu chỉ gọi hai cha con , gọi Vương phi ?” Lục Hạc ngây ngô tiếp tục hỏi, đây đều là một nhà, mẫu hậu thiên vị bên , coi nhẹ bên chứ?
Làm nhất định sẽ khiến quan hệ chồng nàng dâu bất hòa! Đây đều là một nhà, gọi bọn họ hoàng cung ăn cơm tối, dẫn theo Vương phi, ai! Lát nữa cung tìm cơ hội chuyện với mẫu hậu, đừng tạo mâu thuẫn chồng nàng dâu.
Biện Hoan Mộng: Tổ tông của ngươi! Tên cẩu tặc chớ hại !
Cầm ma ma dùng ánh mắt như thằng ngốc mà Lục Hạc, dùng ánh mắt đồng tình Biện Hoan Mộng, một đại mỹ nhân như trúng cái tên ngốc chứ!
“Vương gia, nhanh , chớ để mẫu hậu chờ lâu!”
Nội tâm Biện Hoan Mộng gào thét: Cẩu tặc, mau chịu c.h.ế.t !
“Được, đợi và tiểu Ngọc ăn xong bữa tối sẽ trở về!” Lục Hạc ngây ngô với Vương phi nhà , dẫn theo đứa con trai ngốc nghếch cũng đang chờ cung ăn tối mà bước hoàng cung.
“Chủ tử, việc xong!”
Linh Nhị thấy Vương gia và Lục Ngọc lên xe ngựa của cung, liền lập tức về bẩm báo.
“Dặn nhà bếp, tối nay uống canh cá, nhớ chừa một phần cho cha và nhị !”
Linh Nhị: ???
Chủ tử thật sự canh cá là đồ gây ngứa ? Hay là giả vờ ? Cái m.ô.n.g đ.á.n.h nát , còn uống canh cá, chẳng sẽ sưng lên như bánh bao lớn ?
Ai! Vương gia và nhị công tử tự cầu đa phúc !
Quả nhiên một giờ , Định An Vương Lục Hạc khiêng về. Nhìn phu quân rên rỉ đau đớn, Biện Hoan Mộng đỡ trán, nàng ngay mà, trận đòn chắc chắn tránh khỏi.
Nhìn Lục Ngọc vẻ như chuyện gì, Biện Hoan Mộng thầm nghĩ Thái hậu vẫn thương cháu trai, chắc là đ.á.n.h tiểu Ngọc.
Kết quả Lục Ngọc xuống ghế, liền kêu “oai” một tiếng, ôm m.ô.n.g nhảy tưng tưng tại chỗ!
! Chẳng ai chạy thoát cả!