Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 93:-- Người nhân loại này thật kỳ diệu, lại còn có thể cách ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:24:20
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Uống xong còn nữa ?” Thịnh Uyển Thu từ từ nhích gần mặt con hổ bụng to.
Con hổ nhỏ hơn Đại Hoa một cỡ, mặt là là một con hổ cái nhỏ xinh , hoa văn rậm hơn Đại Hoa một chút, màu sắc cũng nhạt hơn một chút, ánh mắt còn chút ngây ngô đáng yêu, trông đáng yêu.
Thằng nhóc Đại Hoa mắt tồi, mà câu một con hổ cái xinh đến thế, còn thai, thật là vô liêm sỉ!
Thịnh Uyển Thu dùng ý niệm lấy thêm nửa bồn nhỏ Linh Tuyền thủy đó, động tác "uống uống " với con hổ cái nhỏ.
Con hổ cái nhỏ cúi đầu uống thêm vài ngụm, đầu l.i.ế.m liếm má Đại Hoa, ánh mắt quả là dịu dàng.
Đại Hoa ưỡn thẳng kiêu ngạo ngẩng đầu, hưởng thụ sự phục vụ của cô vợ nhỏ duyên dáng, mà Thịnh Uyển Thu lên cho nó mấy bạt tai, hống hách cái gì chứ! Có vợ thì ghê gớm lắm !
Cuối cùng Linh Tuyền thủy còn trong bồn Đại Hoa, cái kẻ vô sỉ uống hết, Thịnh Uyển Thu thu cái bồn về gian, con hổ cái nhỏ chớp chớp đôi mắt to tròn tò mò Thịnh Uyển Thu.
Con thật sự quá thần kỳ, còn thể cách lấy vật, quá lợi hại!
Thịnh Uyển Thu thấy con hổ cái nhỏ tò mò chằm chằm nàng, thế là nàng liền xổm xuống vẫy vẫy tay với nó, xem thử nó thể hiểu lời nàng .
“Này ! Sau gọi ngươi là Mimi ? Bụng của ngươi thể cho sờ một chút ?”
Không ngờ con hổ cái nhỏ phát tiếng ư ử nũng, nhanh chóng nhảy đến bên cạnh Thịnh Uyển Thu, ngoan ngoãn dùng đầu dụi tay Thịnh Uyển Thu.
“Ôi, ngươi thật đáng yêu!” Thịnh Uyển Thu đưa tay bắt đầu vuốt ve hổ, lông còn mềm mại mượt mà hơn Đại Hoa, nàng cũng trong bụng con hổ cái nhỏ rốt cuộc mấy đứa con, liền dùng tay vuốt ve theo chiều lông, sờ sờ cái bụng to mềm mại của nó.
“Đại Hoa, sắp cha , chăm sóc Mimi thật , đừng một con tra hổ vô trách nhiệm, nếu sẽ dùng một tia chớp, đ.á.n.h cho cái đó của ngươi thành ruột hoa!”
“Mimi, nếu Đại Hoa mà ức h.i.ế.p ngươi, ngươi cứ với , sẽ giúp ngươi trút giận!” Thịnh Uyển Thu vuốt ve đầu con hổ cái nhỏ, dịu dàng .
Đại Hoa: ??? Con quả nhiên hai mặt, đối với giọng điệu ! Hừ!
“Được , đây! Hai ngươi ngoan ngoãn nhé!”
Thịnh Uyển Thu dậy sắc trời, cũng còn sớm, đoán chừng thêm ba canh giờ nữa trời sẽ sáng, liền định trở về.
Con hổ cái nhỏ nghiêng đầu, hình như nghĩ điều gì đó, liền "gừ" một tiếng c.ắ.n lấy vạt váy của Thịnh Uyển Thu, kéo nàng trong rừng rậm.
“Mimi, ngươi đưa ?” Thịnh Uyển Thu kéo , nàng cảm thấy con hổ cái nhỏ dẫn nàng tìm thứ gì đó, thế là nàng cứ mặc kệ nó, theo cùng.
Đại Hoa cũng rõ, liền theo Thịnh Uyển Thu.
Hai hổ một liền sâu trong rừng rậm, nửa canh giờ, con hổ cái nhỏ dẫn Thịnh Uyển Thu dừng ở cửa một hang núi.
Mắt Thịnh Uyển Thu bắt đầu sáng lên, nàng hình như ngửi thấy mùi tiền bạc.
Không nhiều tiểu thuyết đều động vật linh tính, sẽ báo ân , xem trong hang núi nhất định thứ gì đó , nếu con hổ cái nhỏ sẽ dẫn nàng đến.
Rồi Thịnh Uyển Thu với thuộc tính mê tiền liền chui tọt trong hang núi, đến chốc lát, Thịnh Uyển Thu thét chói tai chạy ngoài.
Hai con hổ , chẳng lẽ trong hang núi còn dã thú nào đáng sợ hơn cả chúng nó ?
Trời ạ! Thịnh Uyển Thu sợ quỷ nhất, đây căn bản hang núi, mà là lối một ngôi mộ cổ!
Thịnh Uyển Thu nổi da gà, là để nàng ở mạt thế theo đồng đội c.h.é.m tang thi còn đáng sợ đến thế, nàng duy nhất sợ nhất loại khí âm u lạnh lẽo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-93-nguoi-nhan-loai-nay-that-ky-dieu-lai-con-co-the-cach.html.]
Nói đơn giản thì loại kinh dị kiểu Tây dọa nàng, với thủ hiện tại của nàng thể đ.á.n.h với tang thi cả trăm tám chục hiệp, nhưng kinh dị kiểu Trung thì lợi hại , nàng hang núi cùng với ánh trăng, nàng mơ hồ thấy mặt đất trong hang núi hai cái đèn lồng đỏ lớn cũ nát, khiến nàng lập tức nghĩ đến Liêu Trai mà kiếp khi còn nhỏ nàng xem ti vi.
Nhạc nền tức khắc vang lên trong đầu nàng, cảm giác sởn gai ốc khiến nàng sợ hãi co cẳng chạy, bảo bối gì nàng cũng cần nữa, vẫn là cái mạng nhỏ quan trọng!
Hai con hổ cũng Thịnh Uyển Thu cho mơ hồ, đặc biệt là con hổ cái, nó đây từng đến đây mà, bên trong tuyệt đối sẽ dã thú khác.
Bởi vì động vật đều thích dùng nước tiểu để phân chia lãnh địa, nó tiểu tiện ở trong đó , đây là địa bàn của nó, động vật khác chắc chắn dám đến.
Con hổ cái tới dùng móng vuốt cào cào Thịnh Uyển Thu đang sợ hãi, thè lưỡi l.i.ế.m liếm tay nàng, như thể đang an ủi nàng đừng sợ hãi.
“Mimi, bên trong thứ gì đó đáng giá ?”
“Mimi ngoan, ngươi giúp lấy ? Ngươi ngoan nhất mà! Này !”
Thịnh Uyển Thu ôm đầu hổ mà hôn lấy hôn để, dù nàng cũng dám , bên trong quá tối rõ rốt cuộc gì, giờ phút vẫn trông cậy hổ đáng tin hơn.
Đại Hoa tới lui phía nàng, dùng ánh mắt khinh thường Thịnh Uyển Thu và vợ tương tác.
Loài đúng là giỏi dụ dỗ vợ , vợ của nó nhất định sẽ ăn cái bộ của loài ! Hừ!
Rồi nó trơ mắt vợ thật sự lời chạy trong sơn động, vả mặt , đây là!
Mèo con Kute
Chốc lát vợ nó liền , trong miệng c.ắ.n một chuỗi dây chuyền vàng.
Thịnh Uyển Thu lập tức trợn tròn mắt, trời đất quỷ thần ơi, dây chuyền vàng thật to, cái cũng nặng một cân.
Quỷ quái gì, thần linh gì, nàng là kế thừa chủ nghĩa xã hội, sợ những thứ , đả đảo tất cả yêu ma quỷ quái!
Thịnh Uyển Thu hưng phấn hẳn lên, lúc đừng là quỷ, Thiên Vương lão tử đến nàng cũng c.h.é.m sai!
Kẻ nào cản đường tài lộc thì c.h.ế.t, quỷ cũng ngoại lệ!
Hổ ngoan ngoãn đặt chuỗi dây chuyền vàng trong miệng xuống bên chân Thịnh Uyển Thu, đôi mắt to chớp chớp nàng.
"Mimi, ngươi thật sự là bảo bối ngoan của tỷ tỷ, chụt chụt chụt!"
Thịnh Uyển Thu ôm đầu hổ mà hôn lấy hôn để, ánh mắt khinh bỉ liếc Đại Hoa đang ngáp dài bên cạnh.
Tên vô dụng, quả nhiên vẫn là con gái mới con gái thích gì!
"Hai ngươi giúp trông chừng một chút, sẽ một cây đuốc, Mimi, lát nữa ngươi cùng trong nhé, hi hi!"
Thịnh Uyển Thu xong còn mật vuốt ve đầu hổ , liền trèo lên cây to nhất gần đó, dùng thủ đao chặt đứt một cành cây to bằng cánh tay, nhanh chóng vác lên vai nhảy xuống.
Hai con hổ: ??? Đây chính là cây đuốc mà ngươi ? Sao ngươi nhổ luôn cả cái cây ?
Thịnh Uyển Thu búng tay một cái, ngọn lửa liền b.ắ.n lên cành cây, rầm một tiếng, tất cả lá cành cây đều bốc cháy, trong ánh lửa ẩn hiện khuôn mặt Thịnh Uyển Thu toe toét.
Vừa nãy nàng sợ hãi đến mức quên mất còn dị năng nhóm lửa, thật là nực .
Quỷ quái nào nàng cũng đốt cho nó thành tro bụi.
"Đi thôi! Mimi, cùng san bằng những yêu ma quỷ quái !"