Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 80:-- Quả nhiên là vật tốt, Thịnh nha đầu không lừa ta ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:24:07
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một lỗ hổng lớn cổ nó vẫn còn rỉ máu, qua là đây là công sức của mãnh thú. Thừa lúc còn tươi, Đinh Đại Lực rút từ ống quần một con d.a.o găm lóe lên hàn quang.

 

“Đại công tử, Nhị công tử, tanh mùi máu, hai vị xa một chút, kẻo văng m.á.u gấu lên !”

 

Lục Ngọc lập tức chắn Lục Ly, y sợ đại ca trông thấy cảnh tượng m.á.u tanh sẽ dọa sợ.

 

Rồi lưng y, một bàn tay trắng nõn thon dài vươn , gạt đầu y sang một bên, đẩy y .

 

“Những cảnh ghê tởm hơn thế còn từng thấy qua, đừng đây chắn tầm mắt !”

 

Rồi khi Lục Ngọc vẫn còn đang hồi tưởng đại ca từng thấy cảnh tượng ghê tởm hơn thế là lúc nào, Đinh Đại Lực tìm thấy vị trí mật gấu, tay đưa d.a.o c.h.é.m xuống rút , một quả mật gấu lớn hơn nắm tay sừng sững hiện mắt .

 

“Ha ha ha! Quả nhiên là một vật , Thịnh nha đầu lừa !”

 

Đinh Đại Lực cẩn thận nâng niu quả mật gấu đen mới moi , đặt chiếc giỏ trúc nhỏ mang theo.

 

“Đại công tử, Nhị công tử, Khương lão đầu, lão phu xin cáo từ đây, ha ha!”

 

Đến như một cơn gió, cũng chút dây dưa, xách theo chiếc giỏ trúc nhỏ mà chạy mất.

 

“Chủ tử, Nhị công tử, tối nay hạ nhân sẽ hầm gấu chưởng, xin lui !” Khương Bình hai chắc chắn chuyện cần , nên khi hành lễ liền cáo lui!

 

Lục Ly con hắc hùng lớn mặt đất, liếc . Chẳng hiểu càng y càng thấy chút khí chất của hùng.

 

Hai nhà họ Lục, một mang khí chất nho nhã tuấn mỹ cao lãnh, một phong thái khôi ngô, cởi mở như một thiếu niên, một giống , một giống cha.

 

Người ngoài căn bản thể nhận hai ruột thịt cùng cha cùng .

 

“Đại ca, vẫn cho , đến Trấn Tứ Thủy?”

 

Hai phòng riêng lầu hai, Lục Ngọc rót một chén nóng cho đại ca, chờ xuống mới dám mở lời.

 

“Sao? Ngươi thể đến, lẽ nào thể đến ư?”

 

Lục Ngọc lập tức ngậm miệng, dám hỏi thêm. Dù đại ca y tay trói gà chặt, nhưng y vẫn hiểu vì chút sợ hãi .

 

Có lẽ đây chính là cái gọi là áp chế huyết mạch chăng!

 

Hai cứ thế đó, một tựa trường kỷ mềm mại bên cửa sổ, nâng chén , mắt dõi cảnh vật bên ngoài, tâm tư phiêu dạt về nơi nao.

 

Người còn thì ngay ngắn ghế, ngoài đôi mắt đảo qua đảo thì dám phát tiếng động nào. Không khí trong phòng như ngưng kết thành băng, tĩnh mịch đến đáng sợ!

 

Thanh Sơn thôn.

 

Thịnh Uyển Thu cùng Thịnh Hoài An đang bữa tối trong nhà bếp ở căn nhà mới. Lúc Khương Bình rời , để bộ thức ăn mặn còn thừa từ bữa trưa, biếu Thịnh đại cô kha khá, còn thì đem tặng cho nhà Lý Chính và nhà Ngô bà tử một ít.

 

Trời nóng, Thịnh Uyển Thu liền xé vụn con gà còn thừa món gà trộn gỏi, nấu cháo ngũ cốc, còn nướng thêm vài chiếc bánh nếp, xào món lạp xưởng măng trúc.

 

Đợi mai khi thanh toán, nàng sẽ mua bù đủ gạo, mì, lương thực, dầu ăn và gia vị cần dùng trong nhà.

 

Mèo con Kute

“Ôi trời đất ơi!”

 

Trong phòng truyền tiếng kinh hô của Thịnh bà tử. Thịnh Uyển Thu quẳng xẻng xào xuống, vội vàng chạy trong nhà, Thịnh Hoài An cũng nhanh chóng theo .

 

“Sao , ! Nãi! Có chuột c.ắ.n ngón chân ư?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-80-qua-nhien-la-vat-tot-thinh-nha-dau-khong-lua-ta.html.]

Thịnh Uyển Thu phòng thì thấy Thịnh bà tử cầm một chiếc hộp nhỏ trong tay, đôi mắt trợn tròn chằm chằm vật bên trong.

 

“Chuột nào? Con xem!”

 

Thịnh bà tử đưa chiếc hộp nhỏ trong tay đến mặt Thịnh Uyển Thu, một viên trân châu to như trứng chim bồ câu tỏa ánh sáng dịu nhẹ, yên tĩnh trong chiếc hộp.

 

“Hừ! Con cứ tưởng nãi chứ? Không chỉ là một viên trân châu thôi ? Làm con giật cả !”

 

Thịnh Uyển Thu thờ ơ nhún vai, trái tim đang treo lơ lửng hạ xuống. Nàng cứ ngỡ nãi xảy chuyện gì, thì là thấy trân châu lớn.

 

Trân châu như thế , ở thời hiện đại bao nhiêu cũng , chẳng gì đáng để ngạc nhiên. So với trân châu, nàng vẫn thích vàng thật bạc thật hơn.

 

“Con gì chứ! Đợi tối con sẽ rõ!” Thịnh bà tử liếc xéo đứa cháu gái hàng. Nếu bà nhầm, viên châu là giao nhân châu, ban đêm sẽ phát sáng.

 

Màn đêm buông xuống, Thanh Sơn thôn chìm trong bóng tối, chỉ thấy từng đợt tiếng ếch nhái kêu vang.

 

Năm cái đầu tụm sát rạt, trừ Thịnh bà tử còn giữ bình tĩnh, bốn còn đều hiếu kỳ viên trân châu trong tay bà đang phát ánh sáng xanh dịu nhẹ.

 

Viên trân châu phát sáng , Thịnh Uyển Thu dùng tay sờ sờ, món đồ dùng đèn ngủ, để tối dậy vệ sinh thì .

 

“Nãi, đây minh châu trong truyền thuyết ?”

 

Thịnh bà tử lắc đầu đáp Thịnh Uyển Thu: “Đây minh châu, tuy từng thấy minh châu, nhưng từng thấy viên châu .”

 

“Đây là giao nhân châu, trong truyền thuyết giao nhân thể nhỏ lệ thành châu, trong đêm tối tự động phát sáng, ban ngày sẽ tắt. Hồi còn nhỏ từng thấy một thương nhân du hành, lão dùng một viên châu nhỏ hơn viên nhiều để đổi lấy một con ngựa!”

 

“Lúc đó cùng cha bán da thú tận mắt thấy qua, nên khi mở mới kinh ngạc đến . Trước đây chắc chắn, nhưng giờ xác nhận , đây đích thị là giao nhân châu!”

 

Thịnh Uyển Thu ngờ nãi kiến thức uyên bác đến thế, nhiều điều đến !

 

Nàng khi còn ở hiện đại từng qua Sơn Hải Kinh, đó ghi việc giao nhân quả thật từng xuất hiện trong thời cổ đại, và trong truyền thuyết, nước mắt giao nhân đúng là thể hóa thành trân châu.

 

“Vậy nếu chúng bắt một con giao nhân về, ngày ngày bắt nó , chẳng chúng mỗi ngày đều thể thu hoạch nhiều trân châu như ?”

 

Thịnh Hoài Mục ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn hớn hở lên, thành thật hỏi.

 

“Á!”

 

“Nãi, gì mà gõ đầu con!” Thịnh Hoài Mục ấm ức bĩu môi, nãi y mạnh tay thế, gõ đầu y đau điếng.

 

“Ngươi mơ giữa ban ngày đấy , còn đòi bắt giao nhân , đ.á.n.h ngươi !”

 

“Giao nhân sống biển, cách chúng mười vạn tám ngàn dặm lận, hơn nữa ngươi bơi ? Còn mơ bắt giao nhân, ngươi bay lên trời luôn !”

 

“Cái hình bé tí của ngươi cùng lắm chỉ đủ cho giao nhân nhét kẽ răng thôi, bớt mơ mộng hão huyền !” Thịnh Uyển Thu Thịnh bà tử chỉnh đốn, tủm tỉm mặt. Đệ nàng thật đúng là dám , nhưng cũng đầu óc kinh doanh phết, nếu bồi dưỡng thì sẽ là một mầm mống để gian thương.

 

“Nãi, viên châu cứ đặt trong phòng , nửa đêm thức dậy tiêu sẽ cần thắp đèn dầu nữa.”

 

“Hãy học tập đại tỷ của ngươi , cứ suy nghĩ lung tung. Mau tắm rửa ngủ !”

 

“Sáng mai dậy sớm học!” Thịnh bà tử cháu gái , trong lòng ấm áp vô cùng, vẫn là cháu gái chu đáo nhất.

 

Khi cả nhà giường của , trừ Thịnh Uyển Thu đặt lưng ngủ , những khác đều mang vẻ mặt hưng phấn.

 

Thịnh bà tử sờ sờ tấm chăn mỏng mềm mại giường, ngắm đồ đạc mới trong phòng, mặt tràn đầy nụ hạnh phúc. Bà lấy sáu nén hương thắp lên, về phía vầng trăng sáng ngoài cửa sổ mà vái lạy, hy vọng lão phu quân và nhị nhi tử của bà thể thấy lời tưởng niệm của bà. Những ngày tháng sẽ ngày càng hơn.

 

 

Loading...