Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 21:-- Bao nhiêu? Trời ơi là trời! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:23:01
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Uyển Thu, chúng !"

 

Thịnh Uyển Thu chỉ vỗ tay, đại cô của nàng thật là oai phong, chiêu quá lợi hại, nàng chính là ngưỡng mộ cuồng nhiệt của Thịnh Xuân Hoa.

 

Thịnh Xuân Hoa sửa sang ống tay áo xắn lên, khoác giỏ lên vai, dắt Thịnh Uyển Thu ngoài.

 

"Chị, Uyển Thu, hai ăn cơm ?" Thịnh Hạ Hoa đuổi theo gọi.

 

"Ở với thêm một lúc nữa, sợ tức c.h.ế.t mất, ăn uống gì chứ!"

 

"Chúng đây, tự chăm sóc cho !" Thịnh Xuân Hoa hận sắt thành thép mà liếc em gái một cái.

 

Thịnh Hạ Hoa gượng gạo, đại tỷ của nàng đúng là miệng d.a.o lòng đậu, cũng là quan tâm nàng, nàng đều hiểu.

 

Cho đến khi hai khỏi hẻm, Thịnh Xuân Hoa mới hạ giọng hỏi nàng chuyện nhân sâm.

 

"Lát nữa , hôm nay bao hết!"

 

"Đi thôi, đại cô, một tiệm mì ngon, mời ăn mì gà!"

 

"Ăn xong dẫn mua chút quần áo trang sức, đảm bảo sẽ giúp ăn diện khiến đại cô phụ chớp mắt!"

 

Thịnh Uyển Thu khoác tay Thịnh Xuân Hoa bước nhanh, cho nàng một cơ hội từ chối nào, chốc lát hai trong tiệm mì.

 

"Bao nhiêu? Trời ơi là trời!"

 

Thịnh Xuân Hoa bật dậy thẳng, hại Thịnh Uyển Thu đang một chiếc ghế dài suýt nữa thì ngã sấp mặt.

 

Sau đó tay Thịnh Xuân Hoa bắt đầu run rẩy, ngay cả đũa cũng cầm nổi.

 

"Đại cô!" Thịnh Uyển Thu kéo mạnh Thịnh Xuân Hoa, ấn nàng trở ghế.

 

"Ngân lượng đó thì ? Con nhất định cất giữ cẩn thận!"

 

"Đừng đưa cho nãi, tự con cất giữ, cho nãi chút tiền nhỏ là , !"

 

Thịnh Xuân Hoa lấy bình tĩnh, lập tức dặn dò.

 

Trời đất ơi, lúc nãy Thịnh Uyển Thu ghé tai nàng bốn nghìn lượng, tim nàng suýt nữa thì nhảy khỏi cổ họng.

 

Cả đời nàng từng thấy nhiều tiền như , cháu gái nàng sắp phát tài !

 

"Đại cô, con hiểu mà, dù nãi còn đại bá và tam thúc, để quá nhiều ngân lượng ở chỗ nãi là chuyện ."

 

Thịnh Uyển Thu thật sự ngày càng thích đại cô của , thông minh, tài trí, quả cảm và tỉ mỉ.

 

Nàng nếu trực tiếp đưa ngân phiếu cho đại cô, đại cô sẽ nhận, thậm chí còn thể đ.ấ.m nàng một trận, thôi thì mua chút đồ cho nàng .

 

Sau tìm cơ hội cùng đại cô giàu, đó mới là điều đại cô thấy.

 

Ăn xong mì gà, Thịnh Uyển Thu trực tiếp kéo Thịnh Xuân Hoa đến tiệm trang sức, Thịnh Uyển Thu vốn định mua cho nàng một chiếc vòng vàng, nhưng Thịnh Xuân Hoa từ chối.

 

Nàng là một phụ nữ quanh năm việc nhà, đeo vòng vàng thì thể thống gì, nhỡ cẩn thận mất, nàng thà nhảy giếng còn hơn.

 

Thịnh Uyển Thu mãi, gần như trở mặt, đại cô Thịnh mới chịu đồng ý để nàng tùy ý mua, tuyệt đối từ chối.

 

Cuối cùng Thịnh Uyển Thu mua cho Thịnh Xuân Hoa một chiếc vòng bạc nặng hai mươi gram, một đôi khuyên tai bạc, một chiếc nhẫn vàng và một chiếc trâm cài tóc ngọc trai.

 

Cũng mua cho Thịnh bà tử một chiếc vòng bạc và một đôi bông tai vàng.

 

Mặc dù Thịnh Xuân Hoa miệng than vãn Thịnh Uyển Thu tiêu tiền hoang phí, nhưng trong lòng mừng rỡ, vuốt ve chiếc vòng bạc tay nỡ rời.

 

" , đột nhiên các ngươi tiền, chuyện e rằng giấu !" Thịnh Xuân Hoa đột nhiên nghĩ đến vấn đề .

 

Rồi Thịnh Uyển Thu kể cho Thịnh Xuân Hoa chuyện bàn bạc với Đinh Đại Lực.

 

"Không hổ là cháu gái của , sự thông minh giống hệt !" Thịnh Xuân Hoa cưng chiều xoa đầu Thịnh Uyển Thu.

 

"Tiểu cô của con mà một nửa sự thông minh của con thì , dù chỉ một chút cũng đến nỗi nhu nhược như !" Thịnh Xuân Hoa thở dài .

 

"Đại cô, mỗi đều con đường riêng để , chúng chỉ thể bấy nhiêu, còn thì tùy tiểu cô tự quyết định." Thịnh Uyển Thu an ủi.

 

"Nói đúng lắm, cần thương hại nàng, nếu nàng còn nhà họ Dương bắt nạt, sẽ đ.á.n.h cả nàng!" Thịnh Xuân Hoa linh quang chợt lóe .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-21-bao-nhieu-troi-oi-la-troi.html.]

 

Thịnh Uyển Thu: Tiểu cô, tự cầu đa phúc !

 

Mèo con Kute

Hai đến tiệm may sẵn, Thịnh Uyển Thu phất tay một cái, mua cho nãi và các em trai mỗi hai bộ quần áo.

 

Mua cho đại cô và các em trai, em gái mỗi hai bộ, đại cô phụ một bộ, bản nàng cũng mua hai bộ.

 

Lại đến tiệm bánh ngọt mua hoa quả sấy, mứt kẹo, bánh ngọt, đưa cho đại cô bốn gói, nàng cũng lấy bốn gói, nàng thích ăn, nhưng các em trai và nãi thích ăn mà!

 

Hai lúc mới hài lòng lên xe bò về, thực Thịnh Uyển Thu còn thể tiếp tục tiêu pha, nhưng ánh mắt của đại cô ăn tươi nuốt sống , nàng mới chịu dừng tay.

 

Đợi tự đến, tiêu pha thỏa thích.

 

"Xuân Hoa, chiếc vòng tay ngươi là vòng bạc !" Vì Thịnh Xuân Hoa cứ vuốt ve chiếc vòng mới của mãi, nhanh thu hút sự tò mò của phụ nữ đối diện nàng.

 

Thịnh Uyển Thu và Thịnh Xuân Hoa , c.ắ.n câu !

 

" ! Cháu gái mua cho đấy, !" Thịnh Xuân Hoa hào phóng đưa cánh tay , còn chu đáo vén ống tay áo lên, sợ đối phương rõ.

 

"Không chứ? Cháu gái ngươi mua cho?" Đối phương rõ ràng tin.

 

" ! Là mua cho đại cô của , chuyện chẳng bình thường !"

 

"Ta đào nửa cây nhân sâm ở núi, bán chút tiền, hiếu kính đại cô của , chuyện chẳng bình thường ?"

 

"Đại cô của bình thường đối xử với như , mua chút đồ cho nàng thì ?" Thịnh Uyển Thu tự hào đáp.

 

Những xe bò đều giữ bình tĩnh, nha đầu nhà họ Thịnh thật là may mắn, gan thật sự!

 

"Uyển Thu là đứa hiếu, nhân sâm của con bán bao nhiêu bạc !" Đại nương đối diện hì hì hỏi.

 

"Có chuyện gì ? Tống đại nương vay bạc !"

 

"Nói là bạc cho vay mượn , nhà còn xây nhà mới, còn đóng đồ đạc, còn gửi hai em trai học, e rằng bạc còn đủ chứ!"

 

Thịnh Uyển Thu lập tức lạnh mặt từ chối.

 

"Con bé , ai vay bạc ? Ta chỉ hỏi con nhân sâm bán bao nhiêu tiền, chẳng qua là tò mò thôi!" Tống đại nương ngượng ngùng.

 

"Bán ba mươi lượng, bán cho tiệm t.h.u.ố.c Hạnh Lâm Các ở trấn!"

 

Lời của Thịnh Uyển Thu lập tức kích thích những xe bò, ôi chao, ba mươi lượng cơ đấy!

 

Hôm nay lên núi đào ngay thôi, đây là khoản tiền khổng lồ mà!

 

Phú quý hiểm trung cầu, câu chắc chắn sai!

 

Những xe bò ai nấy đều như tiếp thêm sức mạnh, cứ như thể họ lên núi nhất định sẽ đào .

 

Rất nhanh, chuyện Thịnh Uyển Thu đào nhân sâm ở núi và bán ba mươi lượng bạc như mọc cánh, cả thôn Thanh Sơn đều .

 

"Bao nhiêu?" Thịnh bà tử thét lên một tiếng, chân bỗng chốc mềm nhũn .

 

Thịnh Uyển Thu về đến, Thịnh bà bà thần thần bí bí tiến gần. Thịnh Uyển Thu thành thật kể giá nhân sâm, bà nội nàng xong thì cứ ngớ .

 

Thịnh Uyển Thu bình tĩnh lấy từng món đồ khỏi giỏ tre, Thịnh bà bà mất một lúc lâu mới định cảm xúc.

 

“Bạc con cứ giữ lấy, đừng đưa cho !”

 

Đây là câu đầu tiên của Thịnh bà bà. Thịnh Uyển Thu gật đầu, nàng ngay bà nội sẽ thế mà.

 

“Nội, xem thích !” Thịnh Uyển Thu trực tiếp đeo một chiếc vòng bạc tay Thịnh bà bà, tiện tay còn đeo luôn đôi khuyên tai vàng cho bà.

 

“Con nha đầu thối , tiền là tiêu lung tung. Nội tuổi cao , bày vẽ mấy thứ hoa hòe !”

 

Nếu thấy miệng bà nội nàng toe toét đến mang tai, Thịnh Uyển Thu tin thật .

 

“Nội, ?”

 

Thịnh bà bà soi trong gương đồng một lát, lập tức bước nhanh ngoài. Thịnh Uyển Thu hiểu nên hỏi một tiếng.

 

“Ta tìm mấy bà già cây hòe lớn trò chuyện lát, sẽ về ngay thôi!”

 

 

Loading...