Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 304:-- Kẻ này lại là một vị Thượng thư ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:39:42
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Sở Thượng thư, ngài cuối cùng cũng tới , ngài xem việc giải quyết thế nào đây?”

 

“Không nhé, chuyện thật sự thể trách mấy vị công chúa Đại Việt bên , mà là do tính tình Công chúa Nhã Lan bên ngài quá mức bốc đồng!”

 

Kim Tam Bảo thấy tới, lập tức cung kính chạy đến, hết hành lễ, đó liền một tràng thỉnh cầu, trong lời nhiều ý trách cứ. Đương nhiên vẫn còn hàm súc, trực tiếp những lời như công chúa nhà đối phương kiêu căng ngạo mạn đáng đ.á.n.h c.h.ế.t, dù cũng giữ thể diện cho vị Sở Thượng thư .

 

Sở Giang Án tuy chỉ là Binh bộ Thượng thư của Đông Húc quốc, nhưng y là em trai ruột của Nam Hoàng hậu Đông Húc quốc, coi như là thúc thúc của Công chúa Nhã Lan. Hơn nữa, dẫn đội của Đông Húc quốc cũng chính là y, bối cảnh quả thật hùng mạnh.

 

Sở Giang Án chỉ yên lặng lắng , nhưng ánh mắt sắc bén đ.á.n.h giá mấy Thịnh Uyển Thu. Y thực cũng Công chúa Nhã Lan là một kẻ gây họa, nhưng cách nào khác, thể diện nhà vẫn giữ gìn, chẳng lẽ thể cho nàng chút thể diện ?

 

Người đàn ông trung niên đối diện ba mươi mấy tuổi, ánh mắt sâu thẳm sắc bén, dung mạo tuấn tú. Khóe môi y mím chặt, thể thấy sự rối rắm của y lúc . Toàn y tỏa một khí chất võ tướng.

 

Kẻ là một Thượng thư, thì phần lớn là Binh bộ Thượng thư . Nếu sẽ khí chất , qua còn khá đáng sợ!

 

Thịnh Uyển Thu chẳng chút nào e ngại ánh mắt như . Ánh mắt mãnh liệt đến mấy cũng mãnh liệt hơn Đại Hoa nhà nàng ư?

 

Ai! Quả thật là nhớ Đại Hoa . Không mấy đứa nó thế nào ? Đám nhóc lớn nhỉ?

 

Xin ! Hơi lạc đề nha!

 

Xa xôi ở Đại Thanh Sơn, Đại Hoa đang dẫn theo đàn con mai phục định vây bắt đàn dê núi, đột nhiên mũi ngứa ran, hắt xì một cái, cho đàn dê núi đang uống nước sợ hãi chạy tán loạn, liền Mi Mi vả một cái ngã lăn đất!

 

Ô ô! Hổ hổ tủi , nhưng hổ hổ ! Ô ô!

 

“Tiểu thúc, cuối cùng cũng tới , xem bọn chúng đ.á.n.h nông nỗi nào đây, ô ô ô! Ta chẳng còn mặt mũi nào gặp nữa!”

 

“Người xem cánh tay , ô ô, đều bầm tím cả !”

 

Công chúa Nhã Lan thấy Sở Giang Án đến, tinh thần liền phấn chấn hẳn lên, lập tức nhào tới, ôm lấy cánh tay y bắt đầu thút thít.

Mèo con Kute

 

Oa! Cảnh tượng thế nào cũng thấy vẻ trái khoáy, thế nào cũng thấy dù là quan hệ cháu gái và thúc thúc, nhưng chẳng quá mật ? Chẳng lẽ còn chuyện đại bát quái động trời gì đó ? Chậc chậc chậc!

 

Thịnh Uyển Thu và Lục Linh Vận hai , trong ánh mắt ngọn lửa bát quái bùng cháy hừng hực!

 

“Ý của hai bọn họ là gì? Oa oa oa oa! Chẳng lẽ là loạn~~~~~ô ô!”

 

Vẫn là Lục Linh Vận phản ứng đủ nhanh, chủ yếu là nàng luôn chú ý đến vị hoàng ngốc nghếch của , liền một tay che miệng nàng , chặn những lời sắp tuôn .

 

“Đàm Nhã Lan, ngươi thẳng cho !”

 

Sở Giang Án liền một tay hất văng Công chúa Nhã Lan đang ôm cánh tay y. Quá nhiều ánh mắt dò xét khiến y khó chịu, y thật sự một chưởng vỗ c.h.ế.t kẻ ngu xuẩn !

 

Ngoài việc cả ngày khoe mẽ võ oai thì nàng chẳng chút đầu óc nào. Nếu ca ca của y cố ý nhét nàng đây, y tuyệt đối sẽ mang theo kẻ ngốc chỉ gây chuyện thị phi .

 

“Tiểu thúc, đừng tức giận, Nhã Lan cũng cố ý . Hiện tại điều quan trọng nhất vẫn là mau chóng đưa Nhã Lan về xử lý vết thương cánh tay!”

 

“Đàm Nhã Quỳnh, cần ngươi giả vờ bụng! Cút sang một bên!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-304-ke-nay-lai-la-mot-vi-thuong-thu.html.]

 

“Ngươi cũng chẳng thứ lành gì, mơ tưởng quyến rũ Bắc Húc Hoàng đế để một bước lên trời đúng , !” Đàm Nhã Lan liền một tay đẩy cô gái áo tím giúp nàng chuyện , giận dữ bỏ !

 

Cô gái áo tím tức thì nước mắt lưng tròng, trông vô cùng đáng thương, chỉ thể lặng lẽ lau nước mắt, khiến đám thanh niên thấy đều nhiệt huyết sôi trào.

 

Thịnh Uyển Thu lạnh lùng quan sát, chậc chậc chậc! Giám định tất, đây chính là một kẻ xanh c.h.ế.t tiệt!

 

“Đi thôi ? Chẳng lẽ cho chúng một lời giải thích ư?” Thịnh Uyển Thu bất ngờ b.ắ.n một viên bi sắt, trực tiếp b.ắ.n tắt cây đèn lồng trong tay thị nữ bên cạnh Đàm Nhã Lan. Ánh nến bên trong tức thì tắt ngúm, khiến thị nữ sợ hãi quăng luôn cây đèn lồng xuống đất.

 

Kết quả là thị nữ đáng thương liền Đàm Nhã Lan giáng hai cái tát, ôm mặt mà chẳng dám phát tiếng động.

 

Có thể thấy vị Công chúa Nhã Lan ngày thường kiêu ngạo đến mức nào, những thị nữ thái giám theo nàng cũng coi như là xui xẻo tám đời, xem cũng chẳng ít đánh.

 

“Vậy xin hỏi Vĩnh Hòa công chúa, ngài một lời giải thích như thế nào đây? Có lẽ ngay từ đầu là của cháu gái , nên trêu chọc các vị. các vị cũng đ.á.n.h , các vị còn lời giải thích gì nữa? Chẳng là ức h.i.ế.p quá đáng ?”

 

Sở Giang Án thầm kinh ngạc trong lòng. Vĩnh Hòa công chúa võ công chắc chắn thấp. Người khác thấy, nhưng y thì thấy rõ. Viên bi sắt nhỏ nếu chỉ lực mạnh mẽ như thì thể b.ắ.n lực đạo lớn đến thế, chỉ dập tắt ánh nến mà còn xuyên thủng cái cây phía . Thực lực tuyệt đối thể xem thường.

 

“Ha ha ha! Sở Thượng thư ngài đây là đang đ.á.n.h tráo khái niệm ? Kẻ nào gây sự , kẻ đó đáng tiện, ngài hiểu ?”

 

“Chúng nào trêu chọc nàng ? Là nàng xông , mở miệng là mắng chửi! Ta xin hỏi, loại như chẳng lẽ đáng đ.á.n.h ?”

 

“Mở miệng là "tiện nhân nhỏ bé", ngậm miệng cũng là "tiện nhân nhỏ bé", là chứ! Cả nhà nàng đây là tiện riết thành nghiện ư? Chẳng lẽ đây là gia truyền? Nếu thì nàng thốt dễ dàng như !”

 

“Lại còn cào nát mặt chúng , chúng đào mồ tổ nhà nàng ư? Hay là đốt trụi mười tám đời tổ tông nhà nàng !”

 

“Chẳng lời xin nào, cứ thế mà bỏ ! Trên đời cái đạo lý đó, ngài đúng !”

 

Thịnh Uyển Thu thốt những lời , Kim Tam Bảo, Nhiếp Trí Hiên và một đám học tử Thiên Tề quốc đều thầm hô "thật đặc sắc" trong lòng, ai nấy đều hận thể rút bút ghi chép , để dùng mà mắng , thật sự quá mức xuất sắc!

 

Lục Đường Vận thì trực tiếp nhảy dựng lên cao ba thước, vốn dĩ còn lớn tiếng hò reo, Lục Linh Vận ấn xuống, chẳng chút cơ hội nào để phát huy!

 

Còn Tần Hữu đang trốn một cái cây lớn xem náo nhiệt, liền hô "quái lạ thật". Tuy ngày ngày đều tiếp xúc với độc vật, nhưng nha đầu cái miệng nhỏ như ngậm độc , thật sự quá đỗi thưởng thức . Đợi tìm một cơ hội hỏi xem nàng nguyện ý bái sư phụ , đây đúng là nhân tài! Nhất định thu tay!

 

Sở Giang Án gắt gao chằm chằm Thịnh Uyển Thu, cái miệng thật lợi hại, đây là mắng c.h.ử.i cả hoàng thất Đông Húc quốc !

 

Vốn dĩ tưởng nha đầu chỉ võ công lợi hại, ngờ mắng cũng là một tay cao thủ! Quả thật đ.á.n.h giá thấp nàng !

 

“Ngươi tiện nhân dám mắng , liều mạng với ngươi!”

 

Đàm Nhã Lan tức đến đỏ bừng mặt, giãy khỏi thị nữ đang đỡ nàng , nhặt thanh kiếm mà thị vệ nhà đ.á.n.h rơi đất xông tới.

 

“Tất cả tránh , để !”

 

“Tiểu Hắc, tiến lên!”

 

Hàn Khanh Khanh ngủ say như c.h.ế.t trong cỗ xe ngựa phía . Chủ yếu là nàng một thói quen nhỏ ít , đó là cứ hễ trời mưa tiếng mưa là buồn ngủ, chỉ ngủ. Thêm nữa, kiếp Tào Vũ Thần lắm lời, giờ thì Kiều Vũ Thần chạy đ.á.n.h địa chủ với bốn thiếu gia nhà Dũ gia, nàng thực sự vô vị, đành tìm Chu Công đ.á.n.h cờ .

 

 

Loading...