Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 216:-- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:53
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Lần chuyện ơn dùng não nghĩ , nếu dùng não thì chi bằng quyên góp cho , đỡ thành ngày tức giận!”

 

Lục Hạ phu nhân nhà bịt miệng chặt cứng, phản bác cũng nên lời, chỉ thể mở to mắt gật đầu lia lịa.

 

“Đừng chuyện, tiếp tục !” Biện Hoan Mộng lúc mới rụt tay về, khom lưng xổm xuống, lợi dụng một quầy hàng rong bên cạnh che giấu hình.

 

Lục Hạ cũng xổm xuống, nhưng vì bữa sáng ăn quá nhiều nên xổm khó chịu, liền tiện tay lấy một vật che chắn che khuôn mặt .

 

“Uyển Thu, bên hình như kẻ buôn , chằm chằm Tiểu Cẩm lâu , ở bên cạnh quầy hàng bán giỏ trúc phía bên trái, giả vờ đầu một cái !”

 

Hàn Khanh Khanh là cuối cùng xuống xe, dù cũng là luyện võ, bất kể võ công cao thấp, độ nhạy bén vẫn .

 

Biện Hoan Mộng bên còn tưởng trốn kỹ, nào ngờ đồng bọn ngu ngốc sớm lộ tẩy , ai cầm cái rổ đội lên đầu chứ, lộ tẩy cũng khó!

 

Thịnh Uyển Thu giả vờ đầu kéo Hàn Khanh Khanh, chỉ liếc mắt một cái liền thấy hai lén lút , vì cũng chỉ hai lộ diện, Như Bình và Như Ngọc sớm đổi chỗ ẩn nấp .

 

“Tạm thời đừng quản, xem bọn họ gì!”

 

Thịnh Uyển Thu một cái đầu , nàng cảm thấy hai hình như là kẻ buôn , khí chất giống, tuy đội rổ che mặt thấy, nhưng thể chuyện như , rõ ràng thông minh.

 

“Có cần đ.á.n.h gục bọn họ ? Nhìn cách ăn mặc chắc ít bạc!” Hàn Khanh Khanh xoa tay đầy vẻ mong chờ , giọng điệu rõ ràng mang theo hưng phấn.

 

“Hàn tỷ! Người mau yên tĩnh một chút ! Mau đây!”

 

Thịnh Uyển Thu hai lời liền kéo nàng , Hàn tỷ nghiện cướp bóc , ngàn vạn đừng đ.á.n.h rắn động cỏ nữa.

 

Hai lớn ba nhỏ cứ thế dạo trong tiệm sách, Thịnh Uyển Thu tiện tay cầm một cuốn truyện tranh lên xem, xem thì , xem mới giật .

 

Ôi chao, cuốn truyện tranh là những chuyện dụ dỗ phụ nữ đoan chính mà! Viết cái thứ gì , là kịch bản tiểu thư nhà giàu yêu thư sinh nghèo thế .

 

Lật sang một cuốn khác, mắt tối sầm, lắm! Phiên bản cổ đại của "tổng tài bá đạo yêu ", cổ đại bây giờ cũng phóng đãng đến ? Rồi lật thêm một cuốn nữa, thật! Tình ái bi lụy, đúng là một cẩm nang tù.

 

Thịnh Uyển Thu trực tiếp đặt sách về chỗ cũ, lật nữa, an phận, Hàn Khanh Khanh trong tay cầm sáu bảy cuốn, cứ như mang về thắp đèn thâu đêm .

 

“Hàn tỷ, hãy đặt chỗ cũ . Đầu óc của tỷ vốn minh mẫn, ít mấy thứ lộn xộn thôi. Nếu tỷ chuyện tình yêu, sẽ kể cho tỷ .”

Mèo con Kute

 

Nhìn Thịnh Uyển Thu lững thững rời , Hàn Khanh Khanh cúi đầu xấp sách tranh trong tay, ý gì đây? Nàng thấy khá mà, vì yêu mà khắp chân trời góc bể, lãng mạn bao!

 

Tuy nhiên, Hàn Khanh Khanh vẫn ngoan ngoãn lời. Vì Uyển Thu bằng lòng kể chuyện tình yêu cho nàng , hà cớ gì lãng phí tiền bạc, nàng dứt khoát đặt tất cả trở . Hoàn nhớ chuyện Thịnh Uyển Thu bảo đầu óc nàng minh mẫn.

 

Ngay khi Thịnh Uyển Thu thanh toán xong cho mấy tiểu và chuẩn cửa, Biện Hoan Mộng và Lục Hạ liền bước . Bởi vì Biện Hoan Mộng nghĩ đứa trẻ rốt cuộc giống ai, giống Hoàng của nàng.

 

Tính toán tuổi của đứa bé , cùng với thời điểm Hoàng tẩu qua đời, khớp. Khi Hoàng tẩu sắp lâm bồn .

 

Thế nhưng, Biện Hoan Mộng chằm chằm Thịnh Hoài Cẩm, đương nhiên sẽ khiến đứa trẻ cảnh giác. Thịnh Hoài Cẩm lập tức kéo tay Thịnh Hoài Mộ, nét mặt chút căng thẳng.

 

Vị phu nhân cứ chằm chằm y? Khiến y trong lòng chút bất an.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-216.html.]

 

“Vị tỷ tỷ , gì? Vì cứ chằm chằm của ? Người là kẻ buôn đó chứ!”

 

Mấy khác lập tức vuốt trán, đúng là chịu thôi! Vẫn là tiểu tử Thịnh Hoài Mộ , lời thẳng thừng khiến tất cả trở tay kịp.

 

“Ha ha ha, tiểu hài tử ngươi gọi là tỷ tỷ, trẻ đến thế ?”

 

Chao ôi, quả nhiên nữ nhân đều như . Biện Hoan Mộng rõ ràng tiểu tử Thịnh Hoài Mộ lừa gạt, quên mất cả mục đích đến đây, đến mức hoa cành run rẩy.

 

“Hãy gọi là dì , tuy còn trẻ, nhưng gọi tỷ tỷ thì quá ! Ha ha!”

 

“Vậy dì xinh , dì vì cứ chằm chằm của , dì trộm trẻ con ?” Lời của Thịnh Hoài Mộ một nữa khiến mấy kinh ngạc.

 

“Khụ khụ! Đương nhiên , thể trộm trẻ con? Ta là thấy của ngươi vẻ quen mặt.”

 

“Tiểu oa nhi ngươi đừng sợ hãi nha, dì chỉ ngươi bao nhiêu tuổi , nương của ngươi tên gì?” Biện Hoan Mộng vươn tay nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Thịnh Hoài Cẩm, y trực tiếp tránh .

 

“Vị phu nhân , thứ , e dọa của . Y hẳn đang tìm .”

 

“Xin , xin cho qua!” Thịnh Uyển Thu nắm lấy bàn tay nhỏ của Thịnh Hoài Cẩm, khẽ bóp nhẹ, trao cho y một ánh mắt. Bởi vì nàng vẻ mặt đột nhiên thất vọng của Thịnh Hoài Cẩm ý gì, đứa trẻ nhớ nương .

 

“Ấy , ngươi đứa trẻ , chúng ác ý, chỉ là hỏi han thôi mà.”

 

“Này, ngươi khoan !”

 

Nhìn thấy Thịnh Uyển Thu nắm tay Thịnh Hoài Cẩm bước khỏi hiệu sách, Biện Hoan Mộng lẽ cảm thấy đường đột. Đang lúc nàng cân nhắc mở lời thế nào, thì Lục Hạ, kẻ đồng đội ngốc nghếch, lên tiếng, và còn đuổi theo tận cửa lớn.

 

Giữa chớp nhoáng, những khác chỉ kịp thấy bàn tay Lục Hạ sắp chạm vai Thịnh Uyển Thu, thì nàng vung tay ngược tóm lấy, một chân vươn dồn lực nhấc bổng Lục Hạ lên, xem chừng sắp sửa quật ngã qua vai.

 

“Thịnh cô nương, xin hãy nương tay, chúng là cha nương của Lục Ly!”

 

Thấy phu quân nhấc bổng lên, Biện Hoan Mộng cũng chẳng còn giữ ý che giấu, vội vàng lên tiếng phận của . Nếu nữa, Vương gia nhà nàng sẽ quật thành tám mảnh mất thôi.

 

Thịnh Uyển Thu , chao ôi, mà nàng đang xách tay là lão cha của Lục đại ca?

 

Sao sớm hơn, nhấc lên giữa trung thế . Nàng đành tiết lực, cho một vòng dạo chơi .

 

Sau đó Lục Hạ liền xoay một vòng một trăm tám mươi độ , Thịnh Uyển Thu nắm cánh tay vững vàng đặt xuống đất.

 

Cảnh tượng nhất thời trở nên quái dị vô cùng, cả hai bên đều chút ngượng ngùng. Thịnh Uyển Thu thì chẳng hề gì, dù mặt nàng cũng dày, chỉ thầm nghĩ trong lòng: Chao ôi, ba nhà họ Lục nàng quật ngã hai , chỉ còn thiếu một vị đương kim Hoàng đế nữa thôi.

 

Người hổ nhất kể đến Lục Hạ, đến giờ đầu óc vẫn còn mơ hồ. Hắn chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, đầu chúc xuống đất, xoay tròn một vòng , đó vững vàng tiếp đất. Đối phương là một tiểu cô nương, cái sức mạnh phi thường rốt cuộc là ăn gì mà lớn lên chứ.

 

“He he, sớm chứ, xem chuyện thành thế nào!”

 

“Hay là chúng tìm một nơi nào đó xuống từ từ mà chuyện?”

 

 

Loading...