Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 208:-- Nếu dân chúng Đại Việt ai ai cũng như hai vị vừa rồi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:45
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Xin hỏi Phạm đại nhân, hai cô nương là ai ? Sao cảm thấy ngài vẻ sợ các nàng? Đặc biệt là cô nương thấp bé !”
Cố Thừa Trạch suy nghĩ một lát vẫn hỏi .
“Nói bậy! Ai bảo bản quan sợ các nàng? Bản quan đây gọi là bình dị gần gũi, dù cũng là cô nương, tổng thể hung thần ác sát !”
“Chẳng lẽ quan viên Ngụy quốc đối với dân chúng đều cao cao tại thượng đến ? Chậc chậc chậc, thế thì !”
Được ! Cố Thừa Trạch nghẹn một nữa. Đại Việt quả nhiên khắp nơi đều là nhân tài, một huyện lệnh nhỏ nhoi vẻ nhu nhược chuyện lắt léo đến , hỏi thì chẳng hỏi gì, ngược còn nghẹn đến suýt thở nổi, Cố Thừa Trạch kiên quyết chọn cách im lặng.
Không phụ hoàng nghĩ thế nào, còn dựa t.h.u.ố.c nổ của họ để khiêu khích Đại Việt, mở rộng lãnh thổ. Cố Thừa Trạch thật sự cảm thấy phụ hoàng nên ngoài nhiều hơn, đừng chỉ suông giấy nữa.
Nếu dân chúng Đại Việt ai ai cũng bặm trợn như hai cô nương , thật khó ai sẽ là thắng kẻ thua.
Thịnh Uyển Thu bên cũng rảnh rỗi, dẫn Hàn Khanh Khanh và Tuệ Nương xông tiệm may. Suốt đoạn đường ngắn , hai rõ ràng cảm nhận sự khác biệt của Tuệ Nương, tuy ngoại hình đổi gì nhiều, nhưng tinh thần và khí sắc rõ ràng khác hẳn, cảm giác cả như sống động trở .
Đôi khi thể cảm thán, nếu trong lòng cứ ôm giữ chuyện gì đó, tự hao tổn nội tâm thật sự ảnh hưởng lớn đến trạng thái bộ con . Sớm Tuệ Nương sẽ sự đổi như , Thịnh Uyển Thu sớm tìm Đồ Lỗi mà đ.á.n.h cho một trận tơi bời .
Ba mỗi mua hai bộ quần áo, còn mua cho Thịnh bà bà hai bộ nữa, định đến Tùng Hạc Tửu Lâu tìm thị nữ của Hàn Khanh Khanh.
Kết quả Thịnh Uyển Thu và Hàn Khanh Khanh hai cầm đồ, tửu lầu thấy tiểu ngốc tử Cố Thừa Phong đang ôm đại ngốc tử Cố Thừa Trạch mà lóc t.h.ả.m thiết.
“Ha ha, xem, tiểu ngốc tử sẽ mà, thế nào? Ta đúng chứ!”
Thịnh Uyển Thu tinh nghịch nháy mắt hiệu với Hàn Khanh Khanh mà trêu chọc .
“Ai! Chẳng qua là khó khăn thôi!” Hàn Khanh Khanh cũng nín vươn tay kéo tay Thịnh Uyển Thu, ý bảo nàng đừng lớn tiếng như , thấy hai đang ấm áp !
“Ca ca, chính là các nàng, chính là các nàng cướp mỏ vàng của chúng !”
Cố Thừa Phong tự cho rằng ca ca của đến, chỗ dựa , thấy Thịnh Uyển Thu và Hàn Khanh Khanh bước liền lập tức ngừng , hung hăng chỉ tay về phía hai nàng, đầu hướng về ca ca mặt cảm xúc mà tố cáo.
Cố Thừa Trạch: ??? Đây vẫn là ở Đại Việt đó, địa bàn của khác, ngươi cứ thế mà chỉ điểm ?
“Thằng nhãi ranh ngươi thật bậy, nếu chúng cứu ngươi, ngươi sớm bụng đại hắc xà , còn thể đây ôm ca ca ngươi mà ?”
“ là vô lương tâm, sớm thì quản ngươi, để ngươi ở địa đạo tên b.ắ.n thành nhím !”
Thịnh Uyển Thu trực tiếp trợn trắng mắt với Cố Thừa Phong. Thằng nhóc hư đốn đúng là đáng đánh, mở mắt dối.
“ , đúng , sớm cho ngươi uống t.h.u.ố.c giải , để ca ca ngươi mang t.h.i t.h.ể ngươi về, khỏi bậy bạ mở miệng.”
“Ngươi nhất đừng ngoài một , nếu c.h.ế.t còn c.h.ế.t thế nào!” Hàn Khanh Khanh cũng trợn trắng mắt .
Mèo con Kute
“Thằng nhóc còn thể c.h.ế.t thế nào? Chắc chắn là c.h.ế.t vì ngu, c.h.ế.t vì ngốc, tự chuốc lấy cái c.h.ế.t thôi!”
“Mau về nhà tìm nương ngươi b.ú sữa , ngoài nhớ mang theo cái đầu . Còn cướp mỏ vàng của các ngươi ư? Đại Thanh Sơn là của Đại Việt chúng , của Ngụy quốc các ngươi. Mở to mắt mà cho kỹ, đừng cả ngày cứ huỵch toẹt bậy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-208-neu-dan-chung-dai-viet-ai-ai-cung-nhu-hai-vi-vua-roi.html.]
Cố Thừa Phong lời Thịnh Uyển Thu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì tức giận, nhảy dựng lên ăn vạ, nhưng dám. Nữ ma đầu còn dám g.i.ế.c một con rắn lớn như , g.i.ế.c còn tốn sức ?
Sắc mặt Cố Thừa Trạch khó coi, lời của Thịnh Uyển Thu chọc giận, mà là y sợ hãi về . Nếu thật sự như lời các nàng mà tên b.ắ.n c.h.ế.t, hoặc rắn ăn thịt, y chẳng dám nghĩ mẫu phi sẽ hóa thành bộ dạng gì, thật may mắn vẫn còn sống.
Phạm Kỳ Phong và Khương Bình , ngươi đẩy , đẩy ngươi, đều mặt hòa giải, nhưng sợ hai bên đ.á.n.h .
"Đa tạ hai vị cô nương cứu giúp tiểu . Hôm nay ngoài vội vàng, chút tâm ý xin mời hai vị cô nương nhận lấy!"
Cố Thừa Trạch quyết định những gì cần tạ ơn thì vẫn nên tạ ơn, dù y cũng thiếu bạc.
Thế là Cố Thừa Trạch lấy một xấp ngân phiếu dày cộp, khách khí tới mặt Thịnh Uyển Thu và Hàn Khanh Khanh, đưa lên ngân phiếu.
"Ca!"
"Ngươi im miệng!"
Cố Thừa Phong thấy ca ca đầu trừng , lập tức ngậm miệng . Chẳng hiểu ca ca định gì, chẳng nên giúp y đòi công đạo ? Sao còn khách khí với hai nữ ma đầu như , rốt cuộc là chứ?
"Nhìn xem, ngươi xem? Đây mới là khí độ mà một hoàng tử nên , xem phóng khoáng dường nào, đúng là so thì c.h.ế.t, hàng so hàng thì vứt."
"Chẳng trách ngươi là ca ca, là chứ? Cái khí phách , cái khí độ , thấy cùng đẳng cấp . Tiểu , ngươi vẫn nên học hỏi ca ca ngươi nhiều hơn một chút !"
"Vậy thì chúng đành miễn cưỡng nhận lấy . Dù cứu một mạng còn hơn xây bảy tòa phù đồ, ai da! Ai bảo chúng tâm thiện lương chứ!"
Thịnh Uyển Thu thấy ngân phiếu, chút do dự, lập tức đổi sang vẻ mặt tươi . Nịnh hót đến mức kêu ầm ầm, tay nhận ngân phiếu thì nhanh thoăn thoắt.
Hàn Khanh Khanh trực tiếp che mặt, "Muội ơi! Muội cũng nên che giấu chút chứ, đổi mặt quá nhanh ?"
Cố Thừa Trạch ngớ , nữ nhân và kẻ lườm nguýt y suýt co giật là cùng một ? Sao đổi sắc mặt nhanh đến !
Phạm Kỳ Phong và Khương Bình cũng dám , thế nào là thùy mị? Dù nha đầu chắc chắn là .
"Được , chúng sẽ quấy rầy hai các ngươi ôm đầu lóc nữa. Chúng còn việc, xin cáo từ !"
"À , tiểu , nếu đến Đại Việt chúng mà cần bảo tiêu, nhớ tìm chúng đó. Sẽ chiết khấu cho ngươi, hi hi, bái bai!"
"Hàn tỷ, thôi, xong việc mau về, Tuệ Nương còn chờ chúng về món ngon mà!"
Thịnh Uyển Thu kéo Hàn Khanh Khanh vẫn còn đang ngơ ngác, chạy thẳng lên phòng khách lầu. Nếu chạy nhanh, lỡ cái tên hoàng tử đáng ghét đòi ngân phiếu về thì ? Một xấp dày cộp, ha ha, phát tài !
"Đây, Hàn tỷ, đưa tỷ một nửa, tỷ chúng phúc cùng hưởng, nạn cùng chịu!"
Vừa lên lầu, Thịnh Uyển Thu rút ngân phiếu , chia một nửa nhét tay Hàn Khanh Khanh.
"Ha ha, tỷ , quả nhiên nghĩa khí. Đợi dặn dò việc xong, chúng sẽ đến tiền trang thử xem rút bạc , nếu là giả thì chúng tiện thể tìm tên gây phiền toái!" Hàn Khanh Khanh tiên ngân phiếu trong tay, tệ tệ, đều là loại năm trăm lượng một tờ. Chợt chốc vài nghìn lượng bạc túi, chuyến uổng công, lát nữa mua chút bánh ngọt ăn.