Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 107:-- “Được rồi, đừng quỳ nữa, mau đi mượn xe đi!” ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:24:34
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cho ngươi mượn bạc? Ngươi lấy gì mà trả?” Phu nhân Lý Chính lúc cũng từ trong nhà , tướng công nhà nàng hất tay Bạch Giang thị , nàng thấy , lão già cũng khá giác ngộ đó, nếu hôm nay sẽ cho tay!

 

Thấy nương tử đến, Lý Chính lập tức gượng gạo, trốn lưng vợ.

 

Nghĩ đến đứa con trai nhỏ của , Bạch Giang thị nghiến răng, tháo một chiếc vòng tay bạc mảnh cổ tay đưa lên.

 

“Cầu xin Lý Chính hãy giúp chúng , Tiểu Võ nhà thật sự sốt cao , cầu xin đó!”

 

Bạch Giang thị xong liền định quỳ xuống mặt hai , phu nhân Lý Chính cũng là một , cũng lòng sắt đá, chỉ là bình thường nàng ghét cái dáng vẻ bộ tịch của Bạch Giang thị.

 

“Được , đừng quỳ nữa, mau mượn xe !” Phu nhân Lý Chính đỡ Bạch Giang thị một cái, đóng cửa dắt nàng cùng đến nhà Trần Nhị Trụ mượn xe.

 

Có chiếc vòng bạc mở đường, tuy mảnh nhưng cũng là bạc mà! Vợ Trần Nhị Trụ lúc mới chịu nhả , cho mượn xe bò, đồng thời rõ chiếc vòng bạc là tiền đặt cọc, xe bò trả về nguyên vẹn thì chiếc vòng sẽ trả cho Bạch Giang thị.

 

Đều là những bụng, nỡ trẻ con chịu tội.

 

Thế là vợ chồng Lý Chính lái xe chở Bạch Giang thị và đứa con trai nhỏ của nàng, cùng với Bạch Tiểu Liên luôn miệng kêu đau mặt, đến Trấn Tứ Thủy.

 

Bên , Thịnh Uyển Thu cũng theo xe lừa nhà để đưa các em học, đó mới đến Tùng Hạc Tửu Lầu ở Trấn Tứ Thủy tìm Khương Bình.

 

Vừa mới thôn Kiều Gia, Thịnh Uyển Thu tinh mắt thấy ven đường một thím trong giỏ đựng con vẹm sông, trong đầu nàng dường như nghĩ đến viên giao châu trong tay Thịnh bà bà.

 

Giao châu nàng thể trồng , còn trân châu thì ? Nuôi cấy trân châu nước ngọt, chuyện thể đó! Có Linh Tuyền Thủy thì nuôi vẹm sông chẳng là dễ như trở bàn tay ?

 

Hơn nữa vẹm sông kho thịt ba chỉ cũng là một món tuyệt vời, nghĩ đến đây nước miếng của Thịnh Uyển Thu sắp chảy .

 

“Đại tỷ, tỷ đang ?”

 

Mèo con Kute

Thịnh Hoài An đại tỷ nhà ánh mắt như móc câu, chăm chú chằm chằm đại thẩm ven đường, cổ sắp vẹo thành hình sợi mì , liền tò mò hỏi một câu.

 

“Vẹm sông kho thịt ba chỉ!”

 

Thịnh Uyển Thu trả lời một câu liên quan, ba đứa nhỏ trong xe lừa đều ngơ ngác, liên quan đến ăn uống nữa ?

 

Sau khi đưa ba đứa nhỏ trường học, Thịnh Uyển Thu lập tức tìm đại thẩm mang giỏ bên đường .

 

“Thím ơi, thím bán vẹm sông ?”

 

Thịnh Uyển Thu trong lòng một ý tưởng, nàng nóng lòng thử nghiệm, nàng thử xem liệu dùng Linh Tuyền Thủy nuôi vẹm sông giúp trân châu hình thành nhanh hơn .

 

“Cô nương, vẹm sông đáng mấy tiền, là ở cái ao bên , cô thì cứ lấy một ít về !”

 

“Cô là đưa em trai đến chỗ Ngô Phu Tử sách , thấy cô mấy ! Ha ha!”

 

Thím mặt tròn thiện , nàng ở xa nhà Ngô Phu Tử, nàng nhớ chiếc xe lừa , chủ yếu là con lừa mà Thịnh Uyển Thu nuôi bộ lông mượt mà, trông đáng yêu.

 

“Thím ơi, ngại thế ạ, con trả bạc cho thím, thím bán cả giỏ cho con ạ!”

 

Thịnh Uyển Thu thích chiếm tiện nghi của khác, huống hồ cũng quen, vẫn là trả bạc thì hơn.

 

“Cô nương khách sáo quá , thôi! Vậy thím cũng dài dòng nữa, cô cứ cho chút tiền là , cũng đáng giá.” Thím ha hả xong, đổ cả giỏ vẹm sông cái giỏ tre mà Thịnh Uyển Thu đưa qua.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-107-duoc-roi-dung-quy-nua-mau-di-muon-xe-di.html.]

“Thím ơi, thím cầm lấy , đa tạ!” Thịnh Uyển Thu lấy ba mươi văn tiền từ trong , trao cho vị thím mặt tròn . Nàng nghĩ chắc tiền đủ .

 

“Khách khí gì! Lần tới cần, bắt giúp ngươi, bắt cái chuyên nghiệp lắm đó!” Thím vui vẻ nhận lấy tiền đồng, miệng quên dặn dò Thịnh Uyển Thu tới chuyện như nhớ tìm .

 

“Được, thím tái kiến!” Thịnh Uyển Thu cũng lễ phép mỉm , bảo Tiểu Đỗ đ.á.n.h xe rời .

 

Vị thím mặt tròn vui vẻ cân nhắc tiền đồng trong tay, hả hê xách giỏ trở về. Thím thật mong những mối ăn vốn như sẽ đến nhiều nữa.

 

“Tiểu thư, hến sông tới cứ để bắt giúp , cần tốn tiền mua !” Tiểu Đỗ đ.á.n.h xe .

 

“Được đó! Lần tới cần, ngươi hãy bắt giúp một ít, nghiên cứu thử xem !”

 

Tiểu Đỗ đầu Thịnh Uyển Thu một cái, y quyết định khi chiều tối đến đón các thiếu gia sẽ xuống ao bắt một ít. Tiểu thư nhà y thích, y sẽ bắt thật nhiều.

 

Thịnh Uyển Thu đang quan sát những con hến sông , trong tâm trí nàng đang nghĩ về những cuốn sách nuôi trồng mà nàng từng đây. Nuôi hến sông thực khó, đợi về nhà thử nghiệm xem .

 

Nếu nuôi những viên trân châu lớn, ha ha! Chế tác thành trang sức chắc chắn sẽ kiếm bộn tiền!

 

Xe lừa phi nước kiệu một mạch, chẳng mấy chốc tiến Tứ Thủy Trấn. Hiện giờ, các tiểu binh canh cổng thành cơ bản đều nhận chiếc xe lừa nhỏ của Thịnh Uyển Thu, đó là của Tùng Hạc Tửu Lầu, ngay cả liếc cũng lười, trực tiếp phất tay cho các nàng thành.

 

“A nha! Nha đầu Uyển Thu, đang định hôm nay tìm ngươi, ngờ ngươi đến .”

 

Khương Bình thấy chiếc xe lừa nhỏ quen thuộc đỗ cửa, liền Thịnh Uyển Thu đến, vội vàng nghênh đón.

 

“Ha ha, chuyện gì ? Ta là việc thì đến Tam Bảo Điện, hôm nay đến là để đưa Khương thúc một chút hảo vật, tiện thể mua vài con gà .”

 

Thịnh Uyển Thu hớn hở bước tửu lầu, Tiểu Đỗ xách một chiếc giỏ trúc theo nàng. Trong giỏ trúc đầy ắp một giỏ hạt hoa tiêu, còn một gói nhỏ ớt thái sợi.

 

“Gà thì đủ dùng, ngươi mấy con? Ta lập tức bảo nhà bếp chuẩn ngay!”

 

“Đây là vật , ngửi mùi nồng, là gia vị ?”

 

Khương Bình bốc một nắm hoa tiêu đặt mũi ngửi ngửi, liền thứ chắc chắn là dùng để nấu ăn.

 

“Đây là hoa tiêu, Khương thúc cho mượn nhà bếp một lát, sẽ một món ăn cho ngươi nếm thử, ngươi sẽ mị lực của hoa tiêu .” Thịnh Uyển Thu vẻ thần bí, nhướng mày .

 

“Vậy thì quá ! Đi thôi!” Khương Bình tài nghệ của Thịnh Uyển Thu. Món thịt kho đây bây giờ là món ăn hot nhất tửu lầu của y, đến muộn còn chắc mua .

 

Chiêu cũng là do Thịnh Uyển Thu dạy y, là "marketing gây khan hiếm", còn bảo y thể "đặt ". Dù thì y cứ theo, đơn đặt mỗi ngày đều nhiều.

 

Thịnh Uyển Thu ngay sự chứng kiến của đầu bếp tửu lầu một món gà ướp tê cay. Nàng sợ ở đây quen ăn cay, nên chỉ cho một chút ớt, chủ yếu là hoa tiêu. Dầu nóng rưới , hương thơm của hoa tiêu lập tức bùng lên.

 

Mùi thơm lan tỏa khắp nhà bếp, Khương Bình một bên nuốt nước bọt ừng ực, hương vị quả thực quá bá đạo.

 

“Khương thúc nếm thử ! Hoa tiêu là nguyên liệu phụ, chủ yếu dùng hương vị để điều vị, ngươi thử xem!”

 

Thịnh Uyển Thu đưa đũa cho, chờ phản hồi từ Khương Bình.

 

Bên , Khương chưởng quỹ đang nóng lòng gắp một miếng gà nếm thử. Hương vị cứ quanh quẩn trong miệng, thơm, thực sự thơm.

 

Miệng cũng tê tê cay cay, hương vị lạ lùng, nhưng dư vị kéo dài.

 

 

Loading...