Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 130:-- “Ha ha ha ha! Quả nhiên là đồ tốt!” ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:25:07
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Con đợi nhé! Ta ngay đây!”

 

Gà trống gáy sáng: ??? là nghiệt duyên của ! Kiếp thề gà trống gáy sáng nữa, gà trống đẻ trứng, gà chiến đấu trong các loài gà, ô-dê!

 

Hoàng cung Đại Việt.

 

Hoàng đế Lục Ngạn cũng đang cảm nhận sự đổi mà linh tuyền mang trong cơ thể , cả thoải mái dài long ỷ trong Ngự thư phòng, dường như tái sinh.

 

Lục Ly một bên quan sát sự đổi của , tinh quang trong mắt chợt lóe lên biến mất.

 

“Ha ha ha ha ha ha!”

 

“Ha ha ha ha! Quả nhiên là đồ !”

 

Hoàng đế Lục Ngạn bật dậy khỏi long ỷ, lớn ba tiếng, cảm giác thanh thoát khiến cả vô cùng tinh thần.

 

“Không hổ là cháu ngoan của trẫm, ! Muốn thưởng gì!”

 

“Chỉ cần ngươi , hoàng bá phụ đều đáp ứng!”

 

20_Lục Ly cung kính hành lễ, nghiêm nghị : “Hoàng bá phụ, đây là thứ một bằng hữu của cháu trải qua muôn vàn gian khổ mới , cháu dám nhận công!”

 

“Đây là hai bình cuối cùng, đời sẽ còn nữa! Là cực phẩm vạn kim khó cầu, chắc hẳn hoàng bá phụ cũng cảm nhận !”

 

“Nếu thật sự ban thưởng, thì hãy ban thưởng cho cô , cô thích kim ngân châu báu!”

 

Lục Ly nghĩ đến Thịnh Uyển Thu khi thấy từng thùng từng thùng vàng bạc thật, sẽ biểu cảm đáng yêu như thế nào, nhất định sẽ vui vẻ.

 

Nghĩ đến đây Lục Ly cũng nhịn mà khẽ nhếch khóe môi.

 

Hoàng đế Lục Ngạn nghi hoặc cháu trai lớn của , bình thường đều trưng bộ dạng lạnh lùng xa lánh khác, bây giờ như xuân tình lãng đãng thế !

 

Không đúng! Tuyệt đối đúng!

 

“Vậy ngươi nghĩ ban thưởng bao nhiêu thì thích hợp? Trang sức vàng các loại nàng thích ?” Hoàng đế nhẹ giọng hỏi.

 

“Vâng, nàng thích!” Lục Ly chút do dự lập tức gật đầu.

 

Ha ha ha! Giải mã , bằng hữu mà cháu trai lớn của là một nữ nhân! Ha ha ha! Thằng nhóc chớm nở tình yêu đây!

 

Lục Ly lúc phóng một ánh mắt như phi tiêu về phía Hoàng đế, hoàng bá phụ đang moi móc lời đây mà!

 

Vậy thì đừng trách ! Vốn dĩ còn cảm thấy chút bất đạo đức, bây giờ thấy, thật đáng đời!

 

“Vậy trẫm sẽ thưởng cho nàng mười vạn lượng vàng, hai mươi vạn lượng bạc, năm bộ trang sức vàng cài đầu, mười đôi vòng tay vàng, mười chuỗi dây chuyền vàng, ba mươi chiếc nhẫn vàng!”

 

Phải Hoàng đế thật sự giàu , tay thật hề thấp!

 

“Vậy cháu xin bằng hữu của cháu đa tạ bệ hạ ban thưởng!”

 

“Hoàng bá phụ bây giờ cảm thấy thế nào? Cơ thể chỗ nào thoải mái ?” Lục Ly híp mắt, miệng lời quan tâm.

 

“Rất , bao giờ như !” Hoàng đế sảng khoái .

 

“Vậy thì , chắc chắn thể chịu trận roi của Hoàng tổ mẫu!”

 

“Hoàng tổ mẫu, ! Hoàng bá phụ chuẩn sẵn sàng để chịu phạt !”

 

Lục Ly về phía cửa hét lên, sang Hoàng đế nghiêng đầu mỉm , nhường chỗ.

 

Sau đó hai liền thấy một tiếng động lớn, Thái hậu nương nương cầm một cây chổi lông gà, một cước đá tung cánh cửa lớn đang đóng chặt!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-130-ha-ha-ha-ha-qua-nhien-la-do-tot.html.]

“Hoàng bá phụ, xin cáo lui, hãy tự cầu đa phúc!”

 

“Hoàng tổ mẫu, nhớ sức đó! Ta nhớ năm xưa dùng bộ côn pháp đ.á.n.h Tiêu Phi lợi hại! Tôn nhi xin cáo lui ! Lát nữa sẽ cho mang dưa hấu đến cung !”

 

“Đi , ngoan tôn!” Thái hậu mỉm vẫy tay với Lục Ly.

 

Rồi sang Hoàng đế, cái "đứa con trai quý hóa" , lập tức biến sắc.

 

“Đồ súc sinh! Mau chổng m.ô.n.g chịu đòn!” Thái hậu giận đến nghiến chặt răng hàm, dám bịa đặt thể bà khỏe ư! Hoàng đế thì chứ? Hoàng đế cũng là con trai bà, hôm nay sẽ cho đứa con cả thế nào là bảo đao lão!

 

Lục Ly bước khỏi cung điện còn cẩn thận đóng cửa . Trước đó, để cho ngoài chuyện cho Hoàng đế uống Linh Tuyền thủy, tất cả cung nữ, thái giám, bao gồm cả ám vệ đều đuổi ngoài.

 

“Trương công công canh chừng cửa cho cẩn thận, Thái hậu nương nương ngoài, ngươi phép mở cửa!”

 

“Nếu phiền tình mẫu tử thâm sâu của Thái hậu và Hoàng thượng, cái đầu của ngươi ngày mai lẽ sẽ trong hộp đấy!” Lục Ly liếc xéo Trương công công, vị thái giám tổng quản bên cạnh Hoàng đế, hàm ý trong lời cần cũng rõ.

 

“Dạ! Nô tài dám!” Trương công công vội vàng cúi đầu hành lễ.

 

Nếu y mà dám tuân lệnh, vị trực tiếp vật đất thở thông, y cũng mất đầu như chơi!

 

Nghe tiếng mắng c.h.ử.i đầy nội lực của Hoàng tổ mẫu và tiếng cầu xin, nịnh nọt the thé của Hoàng đế vọng từ trong phòng, Lục Ly khẽ bật , phất tay áo thong dong rời cung.

 

Hắn hoàng cung, điểm dừng chân đầu tiên chính là đến cung của Thái hậu để cáo trạng, đồng thời đưa cho Thái hậu nương nương một bình Linh Tuyền để uống. Như mới sức mà đ.á.n.h , nào?

 

Rồi thì " thì" gì nữa, trận đòn cũng là do Hoàng bá phụ tự chuốc lấy, ngay cả sức khỏe của già cũng dám bịa đặt, quả nhiên cùng một giuộc với lão cha đáng tin của .

 

Một kẻ hãm hại đại ca, một kẻ hãm hại già, quả nhiên trận đòn nào là chịu vô ích!

 

Giờ phút , Thịnh Uyển Thu vẫn , nhanh sẽ từng hòm vàng bạc đổ ập về phía nàng.

 

Ăn hết một con gà trống già khiến nàng suýt nữa nổi, Thịnh Uyển Thu vịn eo dậy.

 

Lúc chỉ nàng và Đại Đỗ đang dạo chơi trong hậu hoa viên Kiều gia, bởi vì khi dùng bữa, Kiều Vũ Thần ông nội sắp Tứ Thủy trấn, cũng bày tỏ ý cùng.

 

Kiều Vũ Dật chẳng những ngăn cản mà còn hùa theo, rằng bảo vệ an cho lão gia, cũng đòi .

 

Kiều Văn Uyên dùng bữa xong liền một tay túm một đứa, kéo thư phòng để răn dạy.

 

“Tiểu thư, trời đổ mưa !” Đại Đỗ vươn tay sờ những hạt mưa rơi má, chợt nhận .

 

“Vậy chúng đến đình đằng một lát!” Thịnh Uyển Thu xong liền chạy nhanh đình, Đại Đỗ cũng vội vàng theo .

 

Từng hạt mưa tí tách rơi xuống khu vườn tươi , gõ nhẹ lên những cánh hoa và đầu lá, phát âm thanh khe khẽ mà êm tai.

 

Trong khí tràn ngập mùi đất ẩm ướt và hương hoa cỏ thơm ngát, Thịnh Uyển Thu thích mùi hương , mùi hương trong lành và tự nhiên khiến tâm thần sảng khoái và an lòng.

Mèo con Kute

 

Bên nàng đang an yên trong đình thưởng thức cảnh mưa đẽ, thì trong thư phòng, hai Kiều gia răn dạy đến co rúm như hai con ch.ó con, đều rụt đầu dám lên tiếng.

 

“Chờ mưa tạnh, hai đứa lập tức thu dọn hành lý cút về kinh thành cho !”

 

“Còn dám quấy rầy và tiểu cô cô của các ngươi, thì rửa sạch cổ cho mà chờ đấy!”

 

“Huống hồ là ngươi, Vũ Nhi, chuyện ngươi lén chạy khỏi phủ suýt nữa bắt cóc, chắc chắn phụ mẫu của ngươi , ngươi cứ chờ mà đ.á.n.h hỗn hợp nam nữ !”

 

Kiều Vũ Thần xong, hai mắt trợn ngược suýt chút nữa ngất , lão gia võ đức, hu hu hu hu!

 

“Còn ngươi nữa, kỳ thi sắp đến nơi , sách ? Văn chương ? Còn dám mặt dày chạy lung tung, nếu tên bảng vàng, ngươi bảo cái mặt già để !”

 

“Chỉ chơi bời, một chút khí thế năm xưa của lão phu cũng , đồ xui xẻo!”

 

Kiều Vũ Dật giả bộ chim cút, đến cả rắm cũng dám thả một cái!

 

 

Loading...