Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 218:-- May mà ngươi không cầm độc dược ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:27:28
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ôi chao! Trong đựng thứ gì , lẽ nào là khí độc vũ khí sinh hóa ?” Thịnh Uyển Thu vội vàng bịt mũi của , tay cũng bịt mũi Thịnh Hoài Cẩm.
Lục Thư Tuyết cũng cái mùi đó xông đến nỗi trợn trắng mắt, ai bảo hai nàng gần chứ, quả thực là công kích trực diện .
Hai tiểu tử nhà họ Thịnh lập tức bịt mũi xông khỏi cửa, "Xin đại tỷ, bọn còn nhỏ, thực sự chịu nổi, đành một bước."
Biện Hoan Mộng cũng mùi hôi cho lảo đảo một cái, che miệng chạy theo hai tiểu tử nhà họ Thịnh lao .
“Chuyện gì ? Khương Bình, mau xem, nhà xí của tửu lầu nổ tung ?”
Lục Hạ đang ở trong sân cũng ngửi thấy mùi hôi thể khiến ngất xỉu , suýt nữa thì nôn ọe.
“Xin nha! Hề hề, hình như cầm nhầm t.h.u.ố.c , nhưng công hiệu của thứ t.h.u.ố.c cũng như thôi!”
Hàn Khanh Khanh bản cũng là hại, nàng lúc mới nhớ lời Ngũ sư bá với nàng, rằng thứ trong chiếc bình đỏ nhỏ tuy ngửi qua là thể giải độc, nhưng nếu tình huống đặc biệt, tuyệt đối đừng mở nắp trong gian kín.
“May mà ngươi cầm độc dược, nếu là độc d.ư.ợ.c thì chúng chẳng ngươi hạ độc hết ! Ngươi đúng là cái đầu heo!” Thịnh Uyển Thu nếu bây giờ rảnh tay, nhất định sẽ giáng cho kẻ một trận nên , để nàng thế nào là giáo d.ụ.c kiểu mẫu.
“Sức sát thương của thứ cũng chẳng kém gì độc dược, quả thực còn ghê tởm hơn cả việc nhà xí nổ tung!” Lục Thư Tuyết bịt mũi .
Nghe nàng , Thịnh Uyển Thu lập tức hình dung cảnh tượng đó.
Lúc Lục Linh Vận từ từ tỉnh , nàng mở mắt liền thấy vẫn đang ôm một hài tử, nước mắt cứ thế tuôn rơi như chuỗi ngọc đứt dây.
“Tinh Trúc, bao nhiêu năm qua, vô mộng thấy còn sống, nhưng vẫn luôn thể rõ mặt .”
“Khi đó mẫu hậu mang bụng lớn ngoài điện, chúng cùng ngắm trời đêm, đặt tên cho là Tinh Trúc, là tiểu tinh tinh độc nhất vô nhị chỉ thuộc về và mẫu hậu.”
“Ta cuối cùng cũng gặp !”
Lục Linh Vận đến nức nở, mà Thịnh Hoài Cẩm đang nàng ôm chặt trong lòng cũng lặng lẽ rơi lệ, thì cũng khác ghi nhớ trong lòng, cũng thầm yêu thương .
Vô đói rét cơ hàn phiêu bạt đầu đường xó chợ, từng ngủ trong miếu hoang, ngủ đống cỏ, tránh né ch.ó hoang, cũng từng đám tiểu ăn mày khác cướp thức ăn, xa lánh, đương nhiên cũng từng đuổi đánh, khi đó oán hận, vì sinh vứt bỏ , cha rốt cuộc yêu .
Giờ đây thấy vị đại tỷ đang ôm , cuối cùng cũng hiểu rằng cũng yêu thương, cũng từng khác mong chờ.
“Cái gì! Ý của ngươi là Tiểu Cẩm là hoàng tử?”
Thịnh Uyển Thu ngây , tiểu ăn mày mà nàng nhặt bên đường là hoàng tử ư? Lại còn là đứa con trai duy nhất của Hoàng hậu Đại Việt, ôi chao! Sao mà huyễn hoặc đến thế, chuyện chẳng còn hiếm hơn cả việc băng va đầu !
“Ừm, đúng , tên thật là Lục Tinh Trúc, là con trai duy nhất của Tiên Hoàng hậu, là Thất hoàng tử của Đại Việt đương triều!” Lục Linh Vận lau khô nước mắt, khẳng định.
“Này nàng, nàng xem kỹ hơn ? Liệu nên cẩn trọng hơn một chút ? Hoàng tử gì đó là thứ mà thể trèo cao , nếu lỡ mà lầm lẫn thì chẳng sẽ rối loạn tâm tư của ?”
Thịnh Uyển Thu lặng lẽ đưa ý kiến của , chí ít cũng nên nghi thức nhỏ giọt m.á.u nhận gì đó chứ, cái nàng còn từng chứng kiến qua!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-218-may-ma-nguoi-khong-cam-doc-duoc.html.]
“Thư Tuyết, Khanh Khanh, hai ngoài một lát , còn một cách để chứng minh chính là Tinh Trúc của !” Lục Linh Vận với hai đang xem.
“Được thôi!” Lục Thư Tuyết gật đầu đồng ý, kéo Hàn Khanh Khanh đang tình nguyện ở xem náo nhiệt khỏi bao sương, còn cẩn thận đóng cửa .
“Tinh Trúc, đừng sợ, tỷ tỷ sẽ hại .” Lục Linh Vận đặt Thịnh Hoài Cẩm đang ngây lên đùi , một tay liền kéo tuột quần của xuống.
Tiểu mặt Thịnh Hoài Cẩm bỗng chốc đỏ bừng, cũng vị tỷ tỷ tìm thứ gì, chuyện cái vết bớt chỉ một mà thôi.
“Thấy , là của mà, giờ thì ngươi tin chứ, vết bớt hình chiếc lá ở m.ô.n.g trái của là độc nhất vô nhị, mẫu hậu cũng một cái ở vị trí tương tự.”
“Mẫu hậu là nữ tử họ Tạ của Bắc Triều, vết bớt chỉ nữ tử nhà họ Tạ mới , hơn nữa chỉ hài tử do nữ tử nhà họ Tạ sinh mới tiếp nối vết bớt ngọn lửa màu đỏ .”
“Lại thêm đôi mắt y hệt mẫu hậu, miệng và khuôn mặt cũng giống phụ hoàng, cho nên xác định chính là của , là cốt nhục của mẫu hậu.”
“Được , tin , mau kéo quần lên !”
“Mà thì cũng , Tiểu Cẩm, m.ô.n.g đ.í.t của trắng nõn nà đấy, còn trắng hơn cả mặt !”
Thịnh Uyển Thu tiện tay vỗ m.ô.n.g nhỏ của Thịnh Hoài Cẩm, cảm giác thật , mềm mại độ đàn hồi.
Mặt Thịnh Hoài Cẩm đỏ đến mức sắp nhỏ máu, đại tỷ của thể vỗ m.ô.n.g chứ, quả thực khiến hổ c.h.ế.t.
“Ý nàng là hài tử là con trai của Hoàng ư? Cái đứa trong bụng Hoàng tẩu khuất ư?”
Lục Hạ cả chấn động lớn, đây còn nương tử nhà quá mẫn cảm, đúng là dám nghĩ, ngờ chuyện thật sự y như nàng nghĩ, ngay cả sách truyện cũng dám thế .
“Nha đầu Linh Vận tự giám định , ngươi còn gì nữa? Nếu ngươi tin thì tự hỏi nàng , mau thu nhãn cầu của ngươi , cứ trừng mắt mãi thế thì nó sẽ rơi ngoài đó!”
Biện Hoan Mộng nhíu mày vô cùng ghét bỏ Lục Hạ, chỉ trừng trừng đôi mắt to tướng, chẳng chuyện gì chịu để tâm.
“Ta nào dám hỏi cái nha đầu điên , ai sai câu nào là nàng phát điên bóp cổ , ngươi quên , trong bữa tiệc gia đình đó, hiểu vì tam suýt chút nữa chầu trời ư? Ta còn sống thêm mấy ngày nữa!”
“Đó là do tam mồm mép, vô duyên vô cớ cứ nhắc đến Hoàng tẩu, bóp thì bóp ai? Ngươi , cũng là một tên hèn nhát, hừ!”
“Thôi , cũng phí lời với ngươi nữa, ngươi nhất bây giờ hãy báo cáo chuyện cho mẫu hậu, để bà lão sự chuẩn trong lòng. Ta qua xem gì thể giúp đỡ , cái mùi hôi xem như tan biến sạch .”
Biện Hoan Mộng vén vạt váy bỏ chạy, đoán chừng mấy bên trong chuyện gần xong , nàng xem đó gì thể giúp .
Lục Hạ nghĩ đến lời nương tử , thấy đúng, vội vàng thư về báo cho mẫu hậu, để bà lão thể tin . Biết mẫu hậu vui mừng còn thưởng cho nữa, hí hí, mối ăn thật lời.
Bên , khi Thịnh Hoài Cẩm, tức Lục Tinh Trúc, khéo léo bày tỏ rằng hiện tại theo Lục Linh Vận về kinh thành, Thịnh Uyển Thu cứ ngỡ Lục Linh Vận sẽ vui, nào ngờ nàng tán thành, hề phản đối.
“Vận tỷ tỷ, sẽ giận chứ.” Thịnh Hoài Cẩm thấy vẻ mặt nghiêm nghị và im lặng của Lục Linh Vận, trong lòng chút căng thẳng.
Mèo con Kute