Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 174:-- Giang Thúy nhìn Thịnh Uyển Thu đầy oán hận ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:10
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cô nương chớ trách, tại hạ chỉ dung mạo của cô nương hấp dẫn, mạo !” Giang Thâm vội vàng xin , trốn lưng Giang Phương, sợ rằng mắt thật sự móc .

 

“Đồ phế vật! Chỉ trốn lưng đàn bà! Khinh bỉ!” Hàn Khanh Khanh trừng mắt một cái thật mạnh, thấy bộ dạng c.h.ế.t tiệt của Giang Thâm thì thu chủy thủ về lùi .

 

“Cho ả uống chút t.h.u.ố.c , xem rốt cuộc ả gì!” Thịnh Uyển Thu bĩu môi Giang Thúy đang đất, vị nương của nguyên chủ đúng là một kỳ nhân, chẳng lẽ tương lai quấy rầy lẫn ? Cớ gì cứ đến gây sự, chẳng thấy phiền toái chút nào.

 

Hàn Khanh Khanh lập tức chạy lon ton đến đổ giải d.ư.ợ.c miệng Giang Thúy, lâu , Giang Thúy lờ mờ tỉnh .

 

“Nói ! Rốt cuộc là chuyện gì, mang bọn họ đến đây rốt cuộc gì?” Thịnh Uyển Thu cao Giang Thúy vẫn còn đất.

 

“Con nha đầu c.h.ế.t tiệt nhà ngươi, ngươi hại khổ sở quá! Hoài Mục , cớ gì ngươi lửa thiêu c.h.ế.t! Hại giờ vô gia cư!”

 

Giang Thúy Thịnh Uyển Thu đầy oán hận, khi ả thấy Thịnh Hoài Mục đang chơi đùa ngoài cửa, suýt nữa thì sợ c.h.ế.t khiếp, cứ ngỡ thấy quỷ.

 

Thế nhưng đứa con trai mà ả tưởng c.h.ế.t cháy c.h.ế.t, căn nhà hiện tại của Thịnh gia, lòng ả khỏi hối hận, sớm con nha đầu Thịnh Uyển Thu bản lĩnh như , đ.á.n.h c.h.ế.t ả cũng sẽ tái giá!

 

“Ha ha, hại ngươi ? Đây là chuyện buồn nhất bấy lâu nay!”

 

“Là ngươi chọn từ bỏ những đứa con thơ dại, tái giá chỉ khi cha qua đời lâu, là ngươi chọn cần chúng , còn mang tiền bồi thường của cha , đây là việc một nên ?”

 

“Ngươi cũng đừng Giang bà tử ép buộc, tất cả đều là do ngươi tự nguyện, từ đầu đến cuối ngươi chỉ yêu bản , trong xương cốt ngươi chính là một kẻ ích kỷ bạc bẽo.”

 

“Giờ đến trách ? Nếu ngươi lừa Hoài Mục , nó bệnh nặng đến thế ? Suýt chút nữa thì c.h.ế.t , cuộc sống hiện tại của ngươi là báo ứng của chính ngươi, liên quan gì đến !”

 

“Hôm nay ngươi đến gây chuyện, ngoài việc thấy chúng sống hơn, đến chiếm tiện nghi thôi, ngươi đừng tưởng chỉ ngươi là thông minh, những toan tính nhỏ nhen của ngươi, chúng đều rõ mồn một.”

 

“Ta khuyên ngươi nhất đừng đến chọc , bằng đừng trách tay nể tình! Cút ngay!”

 

Thịnh Uyển Thu mở bộ khí tràng, để tâm đến những lời buộc tội của Giang Thúy, cũng sợ chuyện gia đình phanh phui, những điều đối với nàng vô nghĩa.

 

“Biểu tỷ, cô cô cũng là nhớ các ngươi nên mới đến thăm thôi, hiểu lầm cô cô !” Giang Phương thấy tình hình , vội vàng giải thích Giang Thúy, nàng hiện giờ rời , còn đang nghĩ cách để bắt chuyện với vị công tử tuấn mỹ vô song !

 

Lục Ly ở bờ vực phát điên, nếu nữ nhân còn dám dùng ánh mắt dính dính đó y, y thật sự sẽ nhịn lệnh cho Linh Tứ móc bỏ cái nhãn cầu ghê tởm của ả.

 

“Uyển Thu, đừng bậy, rõ mồn một, chính là con nha đầu dẫn Giang Thúy đến, gả cho đại ca của ả, đó dễ bề khống chế !”

 

“Con tiện nhân Giang Thúy cũng đồng ý , còn chỉ là một nha đầu vặt, dù kiếm tiền giỏi đến mấy cũng chỉ là đồ bỏ , thì nghĩ vì tay với ả!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-174-giang-thuy-nhin-thinh-uyen-thu-day-oan-han.html.]

“Giang Thúy, ngươi đợi đó cho , chuyện xong , nhất định sẽ với đại tỷ của , cái lão Giang gia các ngươi dám tính kế cháu gái , đợi c.h.ế.t !”

Mèo con Kute

 

Thịnh Hạ Hoa lập tức nhảy phản bác, tức đến nghiến răng nghiến lợi, nàng một giỏi đ.á.n.h mà còn tay túm tóc Giang Thúy, thể thấy chuyện mà cô cháu Giang Thúy mưu tính đáng tởm đến mức nào.

 

Giờ nàng hận thể lên đ.â.m ả vài nhát nữa mới hả !

 

Hôm nay nàng vốn nghĩ lâu về, đến thăm lão nương, ai ngờ xuống xe bò thấy cô cháu Giang Thúy ba , liền lẳng lặng theo bọn họ, rõ mồn một cuộc trò chuyện của mấy .

 

“Ngươi đừng bừa, chúng căn bản ý đó, Uyển Thu là biểu của , thể những suy nghĩ bẩn thỉu như .” Giang Thâm giờ căn bản dám ngẩng đầu Hàn Khanh Khanh, hiện tại ánh mắt hung tợn của Lục Quan chằm chằm đến mức da đầu tê dại, so với Thịnh Uyển Thu thì giờ thích cô nương kiểu Hàn Khanh Khanh hơn, là một thiếu nữ tươi tắn đúng gu thẩm mỹ của .

 

Cho nên nhanh chóng phủi sạch quan hệ, thừa nhận mặt mỹ nhân rằng quả thực lời , định đến chiếm tiện nghi và đ.á.n.h gió thu.

 

“Ta bừa , nếu bừa thì cho bà bà của c.h.ế.t yên lành!”

 

“Ngươi dám thề ? Nếu các ngươi dối, thì cho cả nhà các ngươi gặp mưa liền sét đ.á.n.h c.h.ế.t, ngoài liền ch.ó c.ắ.n c.h.ế.t, ngủ liền xà nhà đè c.h.ế.t, dám !” Thịnh Hạ Hoa nghiêm giọng gằn từng tiếng với chị em nhà họ Giang.

 

Hay thật, Thịnh Uyển Thu cố nén , cô cô của nàng đúng là hiểm ác, nàng bừa thì bà bà của nàng c.h.ế.t, nàng một chút cũng tự gánh vác gì cả!

 

Giang Thâm kéo tay áo Giang Phương của , nhắc nhở nàng vẫn nên , đừng chọc Thịnh Uyển Thu, chỉ là , giờ cục diện thế , nếu nữa, vạn nhất Thịnh gia thật sự đ.á.n.h tới cửa, theo sức chiến đấu của Thịnh gia, cha căn bản đối thủ.

 

Giang Phương vẫn si mê Lục Ly đang im lặng, còn thu hút sự chú ý của Lục Ly, nàng .

 

“Biểu , hôm nay thật sự là hiểu lầm, cô cô và xin , chúng đây, xin !” Giang Thâm cũng quản nhiều nữa, giờ mà , chín phần mười là .

 

“Ngươi ? Không thì !” Giang Thâm đầu tiên là gượng gạo xin Thịnh Uyển Thu, đó thì thầm nhắc nhở và Giang Thúy.

 

Hắn cảm thấy hai ánh mắt lạnh như băng dõi theo, nổi da gà, nếu thì đ.á.n.h còn là chuyện nhỏ, chừng cái mạng nhỏ cũng thể bỏ đây, chạy thôi! Rồi thấy hai thật sự phản ứng, liền nhấc chân bỏ , cũng thèm quản bọn họ nữa.

 

“Thâm ca nhi, đợi , cùng ngươi!” Giang Thúy kẻ ngốc, hôm nay là mất cả chì lẫn chài, xem chẳng kiếm chút lợi lộc nào, đầu nặng chân nhẹ trèo dậy đuổi theo Giang Thâm, cũng chạy mất.

 

“Hừ! Đồ hèn nhát!” Hàn Khanh Khanh trợn mắt khinh bỉ, cái tên vô dụng như mà còn dám thích nàng, lát nữa nàng sẽ tìm Cửu sư thúc xin ít bột rụng tóc, cho tay!

 

“Vị công tử , tiểu nữ xin mắt, á!!!” Giang Phương e ấp đến bên Lục Ly, Lục Ly liền kéo phắt tiểu thúc Lục Quan đang cạnh y sang che chắn cho .

 

Lục Quan loạng choạng vững, đ.â.m sầm về phía , Giang Phương đ.â.m ngã đất kêu t.h.ả.m thiết.

 

“Bắt ả ! Dám tấn công bản vương, đúng là chán sống !” Lục Quan lệnh, Linh Nhị lập tức rút kiếm kề cổ Giang Phương.

 

 

Loading...