Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 211:-- --- Đều bình thân đi, đừng nằm rạp nữa! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:48
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bốn còn thấy bọn họ cũng khôn lanh rạp xuống theo.

 

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

 

“Ăn một chiêu phi tiêu của cô nương ! Phiêu nào!”

 

Hàn Khanh Khanh cứ thế ôm Thịnh Uyển Thu, hai xinh như hoa xuất hiện trung của nhóm . Cả hai đồng thời phóng những phi tiêu chuẩn sẵn, mỗi chiếc đều bôi t.h.u.ố.c "nhất châm đảo" hiệu Hàn tỷ, thế là lập tức đổ rạp một đám.

 

Phản ứng của đám hắc y nhân thực cũng khá nhanh, nhưng nhanh bằng d.ư.ợ.c hiệu của Hàn tỷ. Hơn nữa, cả hai đều đ.â.m mu bàn chân của những kẻ , bởi vì khi tấn công bất ngờ, bản năng con thường bảo vệ đầu và ngực, ít ai bảo vệ bàn chân, thế là tất cả đều đổ gục.

 

“Giải quyết xong! Hì hì! Đều bình , đừng rạp nữa!”

 

“Lại cứu ngươi một mạng, tiểu khờ khạo, lát nữa nhớ bảo ca ca ngươi thanh toán tiền đó nha!”

 

Thịnh Uyển Thu hì hì vẫy tay với Cố Thừa Phong, tinh nghịch nháy mắt.

 

“Uyển Thu, mau! Tháo khớp hàm bọn chúng! Trong miệng bọn chúng giấu độc dược.”

 

“Cạch!”

 

Những mới bò dậy liền thấy một mỹ nhân thanh lãnh dùng tay bóp gãy khớp hàm của một hắc y nhân.

 

Rồi đó thấy một cô nương nhỏ nhắn đáng yêu, tươi gia nhập chiến trường, động tác vô cùng nhanh nhẹn, tay cũng nhanh, mạnh và chuẩn xác.

 

Nghe tiếng "cạch cạch", Cố Thừa Trạch khó khăn nuốt nước bọt. Ra là thật, hai nữ nhân quả nhiên là hạng ma đầu.

 

Mấy Vương Khải cũng bỗng dưng thấy cằm đau, đều tự chủ mà ôm lấy cằm.

 

“Ối chà! Những hình như Đại Việt nhỉ? Hai ngươi ít cừu gia đó? Giờ đây? Đào một cái hố chôn chúng ?”

 

“Hay là ném thẳng rừng cho lang sói ăn? Ta cho ngươi nhé, việc nặng nhọc thể thu thêm phí đó.”

 

“Ý gì? Ngươi mau ? Chôn sống ném cho lang sói?”

 

Thịnh Uyển Thu đầu lườm Cố Thừa Trạch đang ngơ ngác, tên thế? Bị thương đến cổ họng ? Bị câm ?

 

Cố Thừa Phong lúc đắc ý ca ca , nhún vai bĩu môi, vẻ mặt như đang : Thấy , gạt ca mà, đúng là nữ ma đầu!

 

“Thịnh cô nương, cần , chúng tự !” Khóe miệng Cố Thừa Trạch giật giật, tin lời , việc chôn sống ném cho lang sói, nàng mà mắt chớp lấy một cái, cứ như chuyện với nàng là lẽ thường tình .

 

“Xí! Keo kiệt!”

 

“Đưa đây ! Cứ đưa đại một ít là , dù cũng mới nhận ngân phiếu của ngươi mà!”

 

Thịnh Uyển Thu đột nhiên đưa tay , Cố Thừa Trạch sửng sốt một lát, lập tức rút ngân phiếu đặt tay nàng .

 

“Ta chỉ bấy nhiêu thôi, nhất định sẽ bù đắp!”

 

Vò vò độ dày của ngân phiếu, quả nhiên dày bằng , Thịnh Uyển Thu thầm đảo mắt một cái. Thôi , cái mà lấy là , cũng thể quá tham lam.

 

“Được ! Được , nể mặt tiểu khờ khạo nên bấy nhiêu đây là đủ . Những các ngươi định xử lý thế nào?”

 

Thịnh Uyển Thu chỉ tay một hắc y nhân đất với cái miệng méo xệch hỏi.

 

“Ý gì?” Cố Thừa Trạch hiểu ý của Thịnh Uyển Thu, cần các nàng xử lý ? Chẳng lẽ nữ ma đầu còn g.i.ế.c ?

 

“Quả nhiên là ca ca của tiểu khờ khạo, những thuộc về ngươi, đồ vật bọn họ thuộc về !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-211-deu-binh-than-di-dung-nam-rap-nua.html.]

“Hàn tỷ, tay!” Thịnh Uyển Thu trao cho Hàn Khanh Khanh một ánh mắt.

 

“Được thôi! Bảo đảm thành nhiệm vụ!” Hàn Khanh Khanh đưa tay giật phăng túi tiền của hắc y nhân, ném cho Thịnh Uyển Thu.

 

Thịnh Uyển Thu bên cũng bắt đầu tay, giật áo, cởi giày, tháo túi tiền, phàm là chỗ nào hắc y nhân thể giấu tiền đều hai lục soát kỹ càng.

 

Ngay cả ba chiếc nhẫn vàng tay của ba hắc y nhân cũng Thịnh Uyển Thu lột xuống bỏ túi của .

 

Phàm là túi tiền bao nhiêu bạc, đồ vật nhỏ giá trị nào, còn đá thêm mấy cú.

 

Hai em nhà họ Cố cùng với mấy phía đều như điểm huyệt, ôi chao, cảnh tượng quả thực chói mắt bọn họ, thế mà còn thể ?

 

Hắc y nhân: ??? Rốt cuộc còn vương pháp ? Đi nhiệm vụ mà cướp bóc, đúng là từng thấy!

 

Hàn Khanh Khanh xách một xâu túi tiền đến mức thấy mắt nữa, ơi! Đây chẳng là buôn bán vốn ? Cảm giác ăn sảng khoái quá mất!

 

“Đừng ngốc nghếch nữa, Hàn tỷ, chúng rút thôi, Huệ Nương vẫn đang đợi chúng mà!”

 

Thịnh Uyển Thu Hàn Khanh Khanh như một kẻ ngốc, tỷ đang sảng khoái lắm. Đối với nàng thì kiểu thao tác đầu, nhưng đối với Hàn Khanh Khanh, một cô nương cành vàng lá ngọc thì chắc chắn là đầu .

 

“Được thôi!”

 

“Chúng thôi!”

 

“Ngươi xem khi nào chúng cướp bóc nữa đây? Thật sự thì chúng cứ tùy tiện tìm một sơn trại thổ phỉ nào đó, cho một liều mê d.ư.ợ.c xuống, chẳng còn hơn cái ?”

 

Đám đông, bao gồm cả Thịnh Uyển Thu, đều tối sầm mặt mũi. Hai vị tỷ tỷ là cướp nghiện ?

 

"Non nước hữu tương phùng, xin cáo từ!" Thịnh Uyển Thu gượng gạo chắp tay chào hai họ Cố vẫn đang như sét đ.á.n.h hóa đá, nhanh chóng nắm lấy tay Hàn Khanh Khanh đang luyên thuyên kéo nàng .

 

"Uyển Thu, nàng thấy ý tưởng của thế nào? Tiền bạc của bọn thổ phỉ đều là bất nghĩa, chúng cướp về mà tiêu xài, cũng xem như là trời hành đạo!"

 

"Hàn đại cô nương, nàng mau im miệng ! Nàng Hoàng thượng phong cho nàng chức Tiên phong diệt phỉ hả? Chúng là bách tính thủ pháp của Đại Việt, tuyệt đối thể chuyện đ.á.n.h cướp nhà cửa!"

 

"Nàng cũng , là chúng cướp bóc ở các quốc gia khác thì ? Sau đó lấy tiền cướp về mà tiêu xài đất Đại Việt, đây chẳng cũng là giúp Đại Việt phát triển kinh tế ? Hoàng đế chắc sẽ truy cứu nhỉ?"

 

"Ừm, nàng cũng sai, đây quả thực là một đề nghị tồi đấy chứ? Hàn tỷ, nàng xem, bốn quốc gia xung quanh đây, quốc gia nào giàu nhất?"

Mèo con Kute

 

Cố Thừa Trạch và Cố Thừa Phong như sét đ.á.n.h cháy xém cả trong lẫn ngoài, cứ trừng mắt hai nữ ma đầu ngang nhiên bàn luận chuyện cướp bóc ở nơi khác, dần dần biến mất khỏi tầm mắt bọn họ.

 

"Huynh trưởng, mau thôi, sợ!"

 

"Lần tuyệt đối trộm chạy nữa, cũng bao giờ đến Đại Việt nữa!" Cố Thừa Phong đưa tay kéo kéo ống tay áo trưởng nhà , đáng thương hề hề .

 

Không ngay, khó mà hai nữ ma đầu sẽ chuyện quỷ quái gì, lột sạch bọn họ, lục túi tiền của bọn họ mất.

 

"Ngươi , đợi khi về sẽ xử lý ngươi!"

 

"Phi Dạ, vai trái của bọn chúng!" Cố Thừa Trạch lườm tên tội đồ một cái thật mạnh, chỉ thị cho thuộc hạ.

 

Phi Dạ lập tức x.é to.ạc y phục của tên áo đen gần nhất, vai trái một dấu hiệu hình mặt trăng.

 

"Chủ tử, xem!"

 

Cố Thừa Trạch bước tới , ánh mắt tối sầm. Không sai, những tên áo đen là tử sĩ do trong hoàng thất Ngụy quốc nuôi dưỡng, chỉ là nào của tay mà thôi.

 

Hắn bảo Thịnh Uyển Thu giúp xử lý những kẻ , vì nhân từ, mà là xác nhận suy nghĩ trong lòng .

 

 

Loading...