Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 77:-- Mười Vạn Lạng Hoàng Kim ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:24:04
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Ly giọng cao vút của Thịnh Uyển Thu, cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì kìm nén, cứ ngỡ nàng đang chê ít.

 

Nói thì cũng , các đại phu mà y mời chữa bệnh từ nhỏ đến lớn, tiền t.h.u.ố.c men bỏ còn xa hơn bạc , mà vẫn chữa khỏi cho y. Một lọ chất lỏng thần bí nhỏ mà nàng đưa chữa khỏi bảy tám phần .

 

Đinh Đại Lực rằng, nếu thêm hai bình nữa, y nhất định thể khôi phục thành bình thường, là thể múa đao chơi thương .

 

Từ nhỏ y ngưỡng mộ nhị thể theo cha luyện võ, còn y chỉ cần kích động một chút là thở nổi, chỉ thể nhốt trong phòng mà cố gắng sách.

 

“Hoàng kim!”

Mèo con Kute

 

“Mười vạn lạng hoàng kim!”

 

Giọng Lục Ly như tiếng trời, tựa như pháo hoa nở rộ trong đầu Thịnh Uyển Thu.

 

Trời ạ! Hoàng kim! G.i.ế.c , g.i.ế.c , bây giờ g.i.ế.c , hu hu hu, quả nhiên vẫn là một kẻ nghèo khó!

 

Trong lòng Thịnh Uyển Thu bắt đầu nổi lên một trận lốc xoáy. Trên đời bao nhiêu giàu , thêm nàng một nữa thì chứ? Nàng còn đang tự mãn vì bốn ngàn lạng tiền bán nhân sâm.

 

Chà chà, tiện tay vung mười vạn lạng, còn là hoàng kim!

 

Nếu bà nội nàng nàng sắp mười vạn lạng hoàng kim, ước chừng thể nạm cả hàm răng bằng vàng!

 

Cơ hội đến thứ hai, nén cảm giác hét lên, nàng lập tức chốt giao dịch.

 

“Thành giao!”

 

“Đến đây! Chúng móc ngoéo !”

 

Nếu Thịnh Uyển Thu còn đồng ý, nàng tự cũng thể tát mấy cái. Chuyện coi tiền bạc như rác rưởi gì đó, ở chỗ nàng là tồn tại , vì tiền bạc mà coi nàng như rác rưởi cũng .

 

Lục Ly thấy Thịnh Uyển Thu đưa tay , y , chỉ thể bắt chước động tác của nàng, cũng đưa tay móc ngoéo ngón út.

 

Thịnh Uyển Thu sợ y đổi ý, lập tức móc chặt lấy ngón út của y.

 

“Móc ngoéo, thắt cổ, trăm năm đổi lời!”

 

Sau đó nàng còn duỗi ngón cái và ấn cùng với ngón cái của Lục Ly.

 

“Đã đóng dấu nhé! Đợi tìm , sẽ với Khương chưởng quỹ, bảo ông thông báo cho ngươi!”

 

Sau đó Thịnh Uyển Thu vui vẻ chạy mất. Ha ha ha, nàng tìm một nơi mà gào thét vài tiếng để giải tỏa tâm trạng kích động.

 

Lục Ly với gương mặt tuấn tú ửng hồng bóng dáng nàng chạy . Nàng ngại ngùng ?

 

Linh Nhị đang bảo vệ y trong bóng tối: Chủ tử quá si tình, thật nên chút nào!

 

···

 

Bởi vì vợ chồng Thịnh Hạ Hoa cũng về Tứ Thủy Trấn, cho nên Khương chưởng quỹ liền mời hai cùng. Dù thì cũng mấy cỗ xe ngựa, đưa thêm hai thành vấn đề.

 

Vợ chồng Thịnh Xuân Hoa thì theo xe bò của Tôn Nhị Trụ. Vừa Tôn Nhị Trụ sang thôn bên cạnh việc, cũng tiện đường. Cả nhà bốn miệng , tay xách nách mang lên xe bò.

 

“Nha đầu Uyển Thu, bên về đây. Ngày mai gặp ở tửu lầu nhé!”

 

Khương Bình lên xe ngựa. Lục Ly vén rèm xe lên, thấy Thịnh Uyển Thu cùng ba cửa nhà tiễn biệt họ.

 

“Vâng ạ, Khương thúc cẩn thận đường , ngày mai gặp !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-77-muoi-van-lang-hoang-kim.html.]

 

“Lục công tử, tái kiến, sẽ ghi nhớ chuyện của ngươi trong lòng, tin tức sẽ lập tức báo cho ngươi!”

 

“Tái kiến!”

 

Thịnh Uyển Thu tươi rạng rỡ với hai . Không tươi chứ! Hoàng kim, hoàng kim, nữa ?

 

Đây chính là khách sộp, tuyệt đối thể đắc tội.

 

“Được, Thịnh cô nương tái kiến!” Lục Ly cũng khẽ gật đầu đáp .

 

“Lục đại ca, rảnh rỗi nhớ đến tìm chơi nhé! Đến lúc đó sẽ dẫn ngươi móc tổ chim!” Thịnh Hoài Mục hì hì vẫy tay với y.

 

Lục Ly nghĩ đến chuyện tiểu tử đây bắt sống cóc, liền khỏi cảm thấy da đầu tê dại. thể đả kích sự tích cực của trẻ con, cũng gật đầu.

 

Chỉ là y cảm thấy cái đầu củ cải nhỏ nhất bên cạnh tiểu tử một cảm giác quen thuộc khó tả. Một cảm giác thể rõ, dường như là y quen , nhưng hiện tại nhất thời nhớ là ai.

 

Bánh xe ngựa "cút kít cút kít" bắt đầu lăn đều đều, mấy cỗ xe ngựa rộng rãi mang phong vị cổ xưa chầm chậm rời khỏi Thanh Sơn thôn.

 

Điều buồn là phía một cỗ xe ngựa lòe loẹt. Đinh Đại Lực đ.á.n.h xe, nhe hàm răng hô ngây ngô.

 

Y sắp mật gấu đen . Đây đúng là vật . Khương Bình rằng con gấu đen lớn tuổi , mật gấu nhất định sẽ nhỏ .

 

Đồ miễn phí thì thơm tho mấy. Mảnh đất mà nàng trồng, y cũng xem qua . Mỗi một loại cây trồng đều lớn , đúng là bỏ công sức . Sau còn nhiều thứ nữa, mối quan hệ nhất định duy trì thật .

 

Dương Vỹ trong xe ngựa, bây giờ y mới cảm thấy sống . Nhìn cỗ xe ngựa quý giá , sờ đông sờ tây, khuôn mặt đầy vẻ hưng phấn và hiếu kỳ.

 

Hưng phấn vì cũng thể cỗ xe ngựa như . Hiếu kỳ là hiếu kỳ Thịnh Uyển Thu rốt cuộc quen Khương chưởng quỹ bằng cách nào.

 

Y Thịnh Hạ Hoa đang nhắm mắt dưỡng thần, và cây kim thêu lóe lên hàn quang cài cổ áo nàng. Y hỏi nhưng dám hỏi, lời đến cửa miệng nuốt . Hay là cứ thành thật một chút , gia đình thật sự thể chọc !

 

Lúc , mỗi trong nhà Thịnh Đại Sơn đều mang vẻ mặt đau khổ, ngoại trừ Thịnh Chiêu Đệ gãy chân.

 

Nàng nắm chặt trong tay một mảnh bạc vụn nhỏ mà Thịnh Xuân Hoa lén lút nhét cho. Nàng tuy rằng đây cũng cận với đại cô, cùng lắm chỉ là tình nghĩa gặp mặt hô một tiếng. Không ngờ hôm nay Thịnh Xuân Hoa lén lút nhét bạc cho nàng.

 

Lời của đại cô bây giờ vẫn ngừng vang vọng trong đầu nàng.

 

“Con gái chỉ tự vững mới lối thoát. Con là đứa trẻ hư. Khéo tay thêu thùa của con , chỉ cần con từ bỏ, sẽ lối thoát!”

 

“Con tiểu cô của con xem, bây giờ tự lập , nhà họ Dương liền dám ức h.i.ế.p nàng nữa.”

 

“Đường của con còn dài, ngàn vạn đừng từ bỏ. Đại cô tin con!”

 

Thịnh Chiêu Đệ lâu ai câu tin tưởng nàng. Cõi lòng khô héo dường như một luồng ấm vuốt ve. Trong lòng chua xót khiến rơi lệ. nàng thể , nàng kiên cường.

 

Từ nhỏ nàng theo tiểu cô Thịnh Hạ Hoa học thêu thùa. Bởi vì nàng là cháu gái đầu tiên của Thịnh gia. Khi đó Thịnh bà bà cũng đối xử với nàng . Chẳng qua tính cách nàng càng ngày càng trở nên ngang bướng, đây đều là công lao của mẫu nàng, Lưu Quyên.

 

Ngày ngày mặt hai chị em nàng rằng Thịnh bà bà thiên vị chị em Thịnh Uyển Thu. Phải rằng các nàng khi đó còn nhỏ. Ngày qua ngày những lời xúi giục , khó tránh khỏi việc nảy sinh địch ý với Thịnh Uyển Thu. Tính cách cũng càng ngày càng trở nên cực đoan, Thịnh Uyển Thu thế nào cũng thấy mắt.

 

Thật , cảnh của Thịnh Uyển Thu còn bằng nàng. nàng dám tranh giành. Bất kể là khi còn nhỏ bây giờ, Thịnh Uyển Thu đều dám cầm d.a.o tay với khác. Còn nàng chỉ học sự chua ngoa khắc nghiệt của Lưu Quyên, đổ tất cả bất hạnh của lên đầu khác.

 

Nếu như khi Lưu Quyên đuổi nàng lên núi, nàng cố chấp theo, nhất quyết so tài cao thấp với Thịnh Uyển Thu, thì chân nàng lẽ giữ .

 

Thịnh Chiêu Đệ khổ một tiếng. Nhìn cẳng chân tàn tật của , trong mắt lóe lên vẻ hằn học đầy thù hận.

 

Phải đó! Hiện tại nàng hận Lưu Quyên, nhưng đây cũng là báo ứng của chính , đúng ?

 

 

Loading...