Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 166:-- Thịnh Hoài Mục liền nói tuôn ra hết những chuyện mình biết như đổ đậu từ ống tre ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:02
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Người là đến nhà đúng ! Để dẫn đường cho !”
Mèo con Kute
Cũng đợi Lục Ly gật đầu đồng ý, thằng nhóc ba bước gộp hai bước leo lên xe ngựa, kiểu chính là tự nhiên quen .
Thịnh Hoài An và Thịnh Hoài Cẩm suốt quá trình đều ngây màn thao tác táo bạo của em trai , đột nhiên cảm thấy mất mặt là đây?
“Hai cũng lên , cùng .” Lục Ly với hai vẫy tay.
Thịnh Hoài Cẩm liền kéo kéo tay áo Thịnh Hoài An, Thịnh Hoài An lập tức hiểu ý, đáp Thịnh Hoài Cẩm một ánh mắt bình tĩnh.
“Không cần , Lục đại ca, cứ , chúng sẽ đến ngay.” Thịnh Hoài An cũng lễ phép , nào kém tinh tế như đứa em trai ngốc nghếch của , đến làng , chỉ vài bước chân là tới, còn xe ngựa của , thật đúng là mặt dày.
“Được, lát nữa gặp!” Lục Ly cũng miễn cưỡng, với hai một lớn một nhỏ buông rèm xe xuống.
Hắn thể đứa em trai lớn của Thịnh Uyển Thu khá trầm , đứa em trai út thì thận trọng, dường như còn chút địch ý với , chỉ thằng nhóc vẫn đang ngây ngô sờ đông tây mới là tính cách thẳng thắn, nên cũng cố ép, để đ.á.n.h xe tiếp tục .
Không cần Lục Ly vòng vo tam quốc, chỉ hỏi liệu tối qua ai đến nhà khách , Thịnh Hoài Mục liền tuôn một tràng kể hết những chuyện , bao gồm cả những việc mới xảy .
Nghe thấy tiểu thúc nhà xách cây gậy cài cửa ngoài xem náo nhiệt, Lục Ly khỏi đau đầu. Chàng nghĩ kỹ xem nên thư về cáo trạng thế nào , lớn từng mà vẫn đắn chút nào, thật Thiếu chủ Độc Trúc Sơn Hàn Khanh Khanh trúng ở điểm nào!
Hóa khá nhiều mắc bệnh về mắt, chỉ riêng mẫu của !
Biện Hoan Mộng: ??? Lại đang ám chỉ đó ?
Còn ba lên núi bên , đều leo lên cây, chờ đợi đàn dê núi lọt vòng vây.
Để tránh gặp Đại Hoa và Mimi, Thịnh Uyển Thu dẫn hai tới một ngọn núi khác, cũng là để Lục Quan lải nhải những lời vô ích. Bởi nàng đề xuất thi xem ai vây bắt nhiều dê núi hơn, để tối nướng thịt dê xiên ăn. Ai bắt nhiều hơn, đó sẽ là thủ lĩnh trong ba ,
Sau , thủ lĩnh gì thì là thế đó, lải nhải nữa, hỏi đông hỏi tây phiền phức, tất cả đều theo sự sắp xếp của thủ lĩnh.
Hàn Khanh Khanh là đầu tiên hưởng ứng, tỏ ý tán thành, còn liếc xéo Lục Quan một cái đầy vẻ chán ghét.
Lục Quan kinh ngạc đến c.h.ế.t, chứ? Mới hôm qua còn ngây ngẩn , mà chỉ một đêm, đây là quỷ nhập ?
Đối với thì thái độ khó chịu, dọc đường ít nhất liếc tám cái nguýt dài, còn sợ tròng mắt mà cứ lườm nữa sẽ văng ngoài lắp .
Thịnh Uyển Thu cũng ngạc nhiên kém, nàng cũng thấy cái liếc nguýt dài mà Hàn Khanh Khanh dành cho Lục Quan. Vị tỷ tỷ thế? Não tình yêu thức tỉnh ?
Chẳng lẽ là uống nhà nàng pha nước Linh Tuyền, mà còn chữa khỏi cả cái não tình yêu ?
Ôi trời ơi, Linh Tuyền còn công hiệu ? Công hiệu thật sự nghịch thiên!
Phải rằng não tình yêu quả thực là một chứng bệnh trọng thể liệt sách t.h.u.ố.c y khoa. Có bạo hành đến tàn phế mà vẫn cứng miệng đ.á.n.h là thương, mắng là yêu đó thôi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-166-thinh-hoai-muc-lien-noi-tuon-ra-het-nhung-chuyen-minh-biet-nhu-do-dau-tu-ong-tre.html.]
Đều còn đang vì đối phương mà giải thích, đ.á.n.h nàng chính là yêu nàng, bằng đ.á.n.h khác cơ chứ? Chà chà, loại như mà đ.á.n.h c.h.ế.t thì thật là uổng phí!
Đợi thời gian rảnh sẽ hỏi Tỷ Hàn xem, nàng là đốn ngộ ? Hay là đổi sang chiêu d.ụ.c cầm cố túng để theo đuổi Lục Quan đây, thật khiến khó hiểu.
Thịnh Uyển Thu dẫn đến bên một hồ nước nhỏ. Đây là một vũng nước cạn, nàng phát hiện khi dạo Đại Thanh Sơn. Hơn nữa, xung quanh đây nhiều phân dê, nên nàng xác định chắc chắn dê núi ở đây, vì mới chọn nơi địa điểm.
Thịnh Uyển Thu đó tranh thủ lúc hai đang lườm nguýt mà rắc một ít nước Linh Tuyền hồ nước nhỏ. Giờ đúng lúc đàn dê núi tập trung đến uống nước, nàng chỉ chờ đợi chúng tự chui đầu rọ.
“Có động tĩnh , chuẩn sẵn sàng!”
Hai lời nàng cũng nín thở. Hàn Khanh Khanh siết chặt kim bạc trong tay, ánh mắt sắc bén chằm chằm gần hồ nước, chỉ cần dê núi ló đầu là nàng sẽ hạ gục ngay lập tức.
Thịnh Uyển Thu cũng động tác tương tự, chỉ là trong tay nàng nắm chặt những viên đá nhỏ, nàng chuẩn sẵn sàng để gặm sườn dê nướng thơm lừng .
Lục Quan hai cây đối diện, tức đến nỗi tự vỗ đùi. Người đều dùng ám khí nọ, còn hai tay trống , cây gậy cài cửa cũng vứt gốc cây , chẳng lẽ đợi dê núi đến thì nhảy xuống cây đập c.h.ế.t nó .
Nghiệt chướng ! Thật là thất sách , sẽ xảy chuyện thì khi xưa chăm chỉ luyện võ công, chí ít cũng luyện chút ám khí gì đó!
Rất nhanh đó, họ liền thấy một đàn dê núi đang tiến về phía . Con dê đầu đàn cặp sừng dài ít nhất nửa thước. Đây là một con vật to lớn, nó cảnh giác, tiên quanh bốn phía một lượt, mới cẩn thận tiến gần hồ nước.
Trước tiên nó cúi đầu uống một ngụm nước, ngẩng đầu quanh bốn phía, cuối cùng xác định nơi đây an , nguy hiểm, lúc mới phát một tiếng kêu be be trầm đục. Sau đó, hơn mười con dê núi lớn nhỏ khác vẫn cách đó mấy bước mới kéo tiến lên uống nước.
Thịnh Uyển Thu và Hàn Khanh Khanh , trong mắt cả hai đều bùng lên ánh sáng quyết thắng, đó các nàng quả quyết tay!
“Be be be!!!”
Mục tiêu của hai nàng kỳ lạ nhất trí, đều là những chú dê con mới sinh mùa xuân năm nay. Dê già thì bỏ qua , để dành mùa đông hầm thịt dê ăn , còn thịt dê xiên nướng thì dê con là thích hợp nhất!
Một con, hai con, ba con!
Những con dê núi hai nàng đ.á.n.h trúng từng con một ngã xuống đất. Mục tiêu của Thịnh Uyển Thu là đầu dê, những viên đá nhỏ trực tiếp xuyên thủng sọ dê, khiến chúng c.h.ế.t ngay lập tức.
Hàn Khanh Khanh đ.á.n.h trúng m.ô.n.g dê, tuy cũng là ngã xuống đất ngay lập tức, nhưng khác ở chỗ những con dê nàng đ.á.n.h trúng đều sùi bọt mép.
Thịnh Uyển Thu kỹ , dê còn ăn ? Chẳng lẽ các nàng ăn cũng sẽ sùi bọt mép ?
Đàn dê núi đột nhiên tấn công, con thì chạy, con thì kêu, cảnh tượng nhất thời vô cùng hỗn loạn. Con dê đực đầu đàn dường như kích động, hoảng loạn đường nào mà chạy, khi đầu bỏ trốn lao thẳng cái cây lớn mà Lục Quan đang ở.
Phải rằng hình con dê núi tầm thường, nếu thể gọi nó là dê đầu đàn cơ chứ. Bởi sức lực của nó cũng nhỏ, cây đại thụ nó đột ngột va một cái, nó thì , chỉ choáng váng một lát, lắc đầu cắm đầu bỏ chạy.
Lục Quan cành cây thì may mắn như . Vốn dĩ căng thẳng, cây lay động, chân liền trượt, cả theo tư thế cắm đầu xuống đất mà ngã xuống.
“Á á á! Cứu !” Lục Quan kinh hãi kêu lên, vung vẩy hai tay cầu cứu hai hai cái cây khác.