Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 50:-- Nãi, người sao vậy? Đừng dọa ta! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:23:31
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thế thì , lát nữa con nhớ cảm ơn nhé! Được , lấy đồ nghề, giờ chúng xé xác tiện nhân đó thôi!”
Rồi Thịnh Uyển Thu trợn tròn mắt thấy nãi của nàng cài một cái rìu bổ củi thắt lưng, trong tay còn cầm một bó dây thừng.
Trời ơi! Đây rốt cuộc là tống tiền ? Hay là lấy mạng ? Thịnh Uyển Thu tê dại cả !
Hai bà cháu khóa cửa xong, đ.á.n.h xe lừa con sang thôn bên cạnh đón đại cô Thịnh Xuân Hoa.
Lần Thịnh Uyển Thu chứng kiến thế nào là con ruột thịt, đại cô của nàng quả thực còn giỏi hơn cả nãi, "thanh xuất ư lam nhi thắng ư lam". Thịnh Uyển Thu kể xong đầu đuôi câu chuyện, Thịnh Xuân Hoa cầm một cái liềm sắc bén nhanh chóng lên xe.
Đừng là nàng giật , ngay cả đại cô phụ Điền Cẩu thật thà chất phác của nàng cũng giật nảy , vội vàng đuổi theo ngoài kêu lên: “Nương tử, đừng thật sự đ.á.n.h c.h.ế.t nha! Ra tay nhẹ một chút thôi!”
Mèo con Kute
“Nương, giúp con để mắt đến Xuân Hoa nhé!”
“Lắm lời! Nhớ giặt quần áo, nước trong lu nhớ múc đầy! Dám ức h.i.ế.p nhà , lão nương lột da nàng thì thôi!”
Thịnh Xuân Hoa bá khí phất tay, Thịnh Uyển Thu gượng gạo với đại cô phụ Điền Cẩu, vội vàng đ.á.n.h xe đưa "đội quân nương tử" hướng về phía Trịnh Gia Thôn.
Tốc độ của xe lừa hề chậm. Con lừa con ngày nào cũng Thịnh Uyển Thu cho uống linh tuyền thủy, giờ đây cơ bản mệnh lệnh của Thịnh Uyển Thu nó đều theo, như thể thể hiểu lời nàng .
Hơn nữa, nó còn lớn thêm một vòng, lông óng mượt, tứ chi cường tráng. Cứ hễ Thịnh Uyển Thu đ.á.n.h nó ngoài, những thấy đều sẽ hỏi Thịnh Uyển Thu nuôi lừa bằng cách nào mà đến .
“Nãi, đại cô, lát nữa hai cứ ánh mắt mà hành sự, ngàn vạn đừng nên xông xáo quá nhé?”
“Đừng đ.á.n.h c.h.ế.t , đ.á.n.h c.h.ế.t chúng sẽ còn lý lẽ nữa !” Thịnh Uyển Thu nhớ đến ánh mắt kinh hoảng của đại cô phụ, vội vàng dặn dò.
“Được, con, sẽ giữ một thở cho nàng ! Bảo đảm đ.á.n.h c.h.ế.t!” Thịnh Xuân Hoa bắt đầu xắn tay áo, tích tụ sức lực.
“Nãi lời con, lâu cũng động thủ, tay chân chút cứng nhắc .” Thịnh bà bà xoay xoay hai tay, các khớp ngón tay kêu lách cách.
Thịnh Uyển Thu: ??? Thôi , còn thể gì nữa đây? Đến lúc đó tự ngăn !
Xe lừa con Trịnh Gia Thôn, Thịnh Uyển Thu thấy bên giếng nước ở đầu thôn mấy thím mấy dì đang đó. Quả nhiên, thôn nào cũng một trạm tình báo, Trịnh Gia Thôn cũng ngoại lệ.
Đã đến lúc thể hiện tài diễn xuất của ! Thịnh Uyển Thu nhanh nhẹn nhảy xuống xe, mặt nở nụ rạng rỡ, bước về phía mấy thím mấy dì bên giếng nước.
“Kính chào các thím các dì. Xin phiền hỏi đường, xin hỏi nhà Trịnh Quang ở ạ?”
“Đây là bánh đậu xanh, xin mời dùng cho ngọt miệng ạ!”
Thịnh Uyển Thu tiên đưa câu hỏi, đó lấy những chiếc bánh đậu xanh chuẩn sẵn, bảy tám cái, nhiệt tình nhét tay một thím gần nàng nhất.
Mọi đ.á.n.h giá nha đầu xinh ăn mặc giản dị sạch sẽ mặt, đầu tiên liếc , đó vẫn là thím nhận bánh đậu xanh của nàng lên tiếng.
“Nha đầu, ngươi tìm Trịnh Quang việc gì? Ngươi là gì của ?”
“Thưa thím, là thế , phụ mất , mẫu tái giá cho Trịnh Quang. Mấy hôm , mẫu đón tiểu từ học đường về, là nhớ nó, đón nó về ở vài ngày.”
“Cũng phiền vài ngày , nãi của nhớ cháu nên chúng đến đón nó về nhà.”
Thịnh Uyển Thu xong còn chỉ chiếc xe lừa đậu cách đó xa, đó đúng lúc Thịnh bà bà và Thịnh Xuân Hoa đang .
Mọi xong sắc mặt đại biến, hôm qua nhà họ Trịnh cháy nhà họ đều đến xem náo nhiệt, Giang Thúy còn lóc con trai cháy c.h.ế.t trong nhà. Giờ thì đây? Bà nội của đứa bé đến đón , chuyện để xem .
“Nha đầu ! Nhà Trịnh Quang ở cuối con đường , căn nhà đầu tiên chính là nhà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-50-nai-nguoi-sao-vay-dung-doa-ta.html.]
“Chỉ là nhà hôm qua xảy chút chuyện, chúng cũng tiện , ngươi cứ đến xem sẽ thôi.”
Người thím chuyện nét mặt mang theo vẻ đành lòng, lời bắt đầu lắp bắp.
Thịnh Uyển Thu vờ như gì, cảm ơn rời .
Giờ thì mấy thím mấy dì yên nữa, từng một dậy theo xe lừa về phía căn nhà họ Trịnh.
“Nãi, đại cô, hai nhất định giả vờ như gì, chúng cứ tùy cơ ứng biến!” Thịnh Uyển Thu đầu nữa dặn dò.
“Được!” Hai con đồng thanh đáp.
Giang Thúy và Trịnh Quang hai dẫn theo hai đứa trẻ đang từng chút một lật tìm trong đống phế tích của ngôi nhà. Hôm qua họ tìm một ít bạc vụn và tiền đồng, đó trời tối thì chen chúc ở nhà đại bá của Trịnh Quang một đêm.
Sáng sớm hôm nay đến lật tìm, chủ yếu là mấy họ cam lòng, đều tự cất giữ chút tiền riêng, tuy nhiều nhưng nếu tìm cũng thể giải quyết việc cấp bách.
“Giang Thúy, chuyện là !”
“Cháu trai Hoài Mục của !” Thịnh bà bà dẫn đầu nhảy xuống xe, khi thấy một vùng phế tích, nhịn lườm cháu gái một cái.
Cái nha đầu thối đốt nhà thành thế , còn bạc mà đưa cho bọn họ nữa!
Giang Thúy đang cầm một chiếc xẻng nhỏ, chăm chú đào bới tìm kiếm, đột nhiên thấy tiếng quát lớn , nàng sợ đến run rẩy, chiếc xẻng trong tay cũng rơi xuống đất!
Trong lòng nàng giờ chỉ một ý nghĩ, nàng xong đời , sang năm nay chính là ngày giỗ của nàng .
“Ta hỏi ngươi đó! Cháu nội của !”
“Ngươi tự tiện đưa từ thư viện , ngay cả đây cũng một tiếng, giờ đích đến tận cửa đón , ngươi mau mau gọi cháu nội của đây.”
Thịnh bà bà bước đến mặt Giang Thúy, sắc mặt vô cùng khó coi, đó còn tiện thể đ.á.n.h giá Trịnh Quang đang một bên.
Hừ! Cái thứ gì , chẳng bằng nhị nhi tử nhà , béo hói còn lấm la lấm lét, mắt mũi kiểu gì !
“Nương, ô ô ô ô! Nhà con hôm qua cháy, Hoài Mục nó ô ô ô! Hoài Mục nó ô ô ô!” Giang Thúy t.h.ả.m thiết, một câu nào cho hồn.
Thịnh Xuân Hoa xông lên tát cho một cái: “Khóc cái thá gì mà ! Ngươi mau cháu trai !”
“Khóc , chỉ , nhà họ Giang các ngươi c.h.ế.t sạch ? Chờ c.h.ế.t sạch hãy !”
Thịnh Xuân Hoa tát mạnh, mặt Giang Thúy sưng vù lên ngay lập tức, răng cũng lung lay nhiều.
“Hoài Mục nó cháy c.h.ế.t , ô ô ô ô!”
Giang Thúy che mặt, cuối cùng cũng một câu chỉnh.
Thịnh bà bà lảo đảo ngã về phía , Thịnh Uyển Thu nhanh mắt đỡ lấy Thịnh bà bà đang thất thần, xiêu vẹo.
“Nãi, ? Đừng cháu sợ!” Thịnh Uyển Thu cũng tỏ vẻ đau khổ, đỡ lấy Thịnh bà bà.
“Tốt lắm! Giang Thúy, hổ dữ còn chẳng nỡ ăn thịt con, ngươi cháy c.h.ế.t là cháy c.h.ế.t ư? Thi thể cháu trai ?”
“Ta thấy là các ngươi bán cháu trai ! Bây giờ cố tình , lấp l.i.ế.m qua loa, đời nào!”
“Hôm nay nếu ngươi rõ chuyện, cả nhà các ngươi đừng hòng sống yên !”