Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 199:-- --- Thịnh Uyển Thu đã cạn lời hỏi trời xanh rồi, hảo gia hỏa, ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:36
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đôi mắt nó sâu thẳm mà lạnh lùng, phát ánh sáng đỏ, tiết lộ sức mạnh và uy nghiêm vô cùng lớn.
Cùng với sự di chuyển chậm rãi của nó, gian xung quanh dường như đều rung chuyển, mỗi nó thè lưỡi, đều kèm theo tiếng rít trầm thấp và chấn động, cả đoàn sững sờ.
Cái mà là rắn ư? Nó rõ ràng là một con cự thú!
Cố Thừa Phong suýt nữa thì ngất xỉu, hỏi những tiền triều Ngụy quốc rằng, đây nào là nơi để đến tìm kho báu, rõ ràng là để đến món điểm tâm cho cự mãng mà!
Thịnh Uyển Thu cạn lời hỏi trời xanh , hảo gia hỏa, đây là đổi kịch bản ?
Lu Linh Vận mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, dù nàng điên đến mấy, cũng điên bằng con cự mãng khổng lồ , kìm mà về phía Thịnh Uyển Thu với vẻ mặt bình tĩnh để tìm kiếm cách giải quyết.
Thịnh Uyển Thu hiện tại vẫn giữ trạng thái địch động động, cẩn thận quan sát con rắn lớn đến mười trượng mắt.
Mắt con rắn dường như lắm, đoàn các nàng đang ở bên trái nó, mà con rắn vẫn giữ tư thế lắc lư đầu, như thể thấy các nàng .
Chẳng lẽ con rắn cận thị ?
Không đúng, chẳng rắn thông qua cái lưỡi để thu thập mùi vị trong khí và mặt đất, đó đưa mùi vị đó về miệng, từ đó phán đoán phương hướng của nguồn mùi ?
Cũng phát hiện điểm bất thường của con rắn còn Hàn Khanh Khanh, sư bá nàng thích nghiên cứu những loài vật độc nhất, rắn nàng từng thấy hề ít, nhưng đôi mắt của cự mãng rõ ràng , đôi mắt rắn màu đỏ, đây cũng là đầu nàng thấy.
“Uyển Thu, mắt con rắn vấn đề!” Hàn Khanh Khanh hạ thấp giọng, ghé sát tai Thịnh Uyển Thu thì thầm.
“Ừm! Hình như nó thấy chúng , nhưng cũng cảm nhận chúng !” Thịnh Uyển Thu cũng nhỏ giọng đáp .
“Chúng vòng qua, ?” Lục Thư Tuyết vươn ngón tay chỉ khe hở bên cạnh cự mãng, nhỏ.
Cả đoàn đều nàng với ánh mắt thể tin nổi, vị tỷ tỷ điên ?
Đi vòng qua, nàng thật sự dám nghĩ, bình thường ai dám lời như , đó chẳng khác nào tự tìm cái c.h.ế.t.
“A~~~ xì!”
lúc , Lục Quan hắt xì !
Cự mãng đen như thể kích thích, tức thì trườn nhanh về phía họ.
Thịnh Uyển Thu còn kịp xử lý kẻ gây họa, vội vàng cất tiếng gọi những khác:
“Mắt nó thấy, chị em ơi, xông lên!”
“Đánh tấc thứ bảy của nó, đâm!”
“Sống c.h.ế.t , phú quý do trời, lên!”
Thịnh Uyển Thu tay , nhanh chóng rút d.a.o găm, đạp vách đá nhảy lên, phi con d.a.o trong tay , đồng thời tung một tia sét nhỏ lao thẳng mắt cự mãng.
“Ầm ầm ầm!”
Mắt cự mãng d.a.o găm đ.â.m trúng, m.á.u rắn tràn khỏi hốc mắt, nó lập tức phát điên, bắt đầu cuồng loạn vặn vẹo cơ thể, đuôi rắn vung thẳng về phía Thịnh Uyển Thu, tức thì trời đất rung chuyển.
Bị giam trong cổ mộ bao nhiêu năm, cự mãng từng chịu vết thương nào như , những nhân loại đáng c.h.ế.t dám đ.â.m mắt nó.
Cự mãng tung một chiêu lộn c.h.ế.t chóc, cả đoàn cũng chạy nhanh, nếu nghiền thành thịt nát.
“Trời đất ơi! Chạy mau!” Phi Ngang và Vương Khải kéo Cố Thừa Phong bỏ chạy, rằng giờ đây bọn họ c.h.ế.t cũng uổng công, mau chóng tìm chỗ trốn mới là lẽ , thể gây thêm phiền phức cho mấy cô nương mạnh mẽ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-199-thinh-uyen-thu-da-can-loi-hoi-troi-xanh-roi-hao-gia-hoa.html.]
“Vút vút vút!” Lục Thư Tuyết ba mũi tên cùng lúc bay , nhắm thẳng tấc thứ bảy của cự mãng.
Chỉ là vảy cự mãng quá cứng, căn bản đ.â.m xuyên , giống như đang gãi ngứa cho cự mãng .
“Không ! Tránh !” Lục Linh Vận hô lớn một tiếng, Hàn Khanh Khanh liền xách Lục Quan sử dụng khinh công bay lên, cự mãng phun một luồng chất độc về phía vị trí của họ.
“Trời đất của ơi, nọc độc trong miệng con rắn chắc tích lũy mấy trăm năm !” Thịnh Uyển Thu kinh ngạc, nàng thực sự từng thấy con rắn nào phun nọc độc như tát nước .
Linh Tứ và Linh Bát múa kiếm hoa xông tới, một cái đuôi của cự mãng hất văng vách đá, cả hai đồng loạt ngã xuống đất, ít nhiều gì cũng nội thương.
“Thư Tuyết, mau, đốt t.h.u.ố.c nổ lên!” Lục Linh Vận lúc cầm Huyết Cung trong tay.
Lục Thư Tuyết cũng tay nhanh, cả hai phối hợp vô cùng ăn ý.
“Hàn Khanh Khanh, giương đông kích tây, mau!”
Hàn Khanh Khanh ném Lục Quan cho ba của Ngụy quốc, nhanh chóng móc một quả pháo hiệu từ túi, b.ắ.n thẳng mắt trái của cự mãng.
Pháo hiệu trực tiếp nổ tung bên mắt trái của cự mãng, mắt của nó Thịnh Uyển Thu đ.â.m mù, mặc dù mắt đối với nó cũng vô dụng, nhưng thương vẫn đau nhức, cự mãng vội vàng lắc đầu tránh né phun một luồng độc dịch, Hàn Khanh Khanh lập tức né tránh.
“Rầm rầm! Ào!”
Mèo con Kute
Huyết Cung của Lục Linh Vận vang lên tiếng kêu trong trẻo, mang theo t.h.u.ố.c nổ đốt cháy, trúng thẳng cổ cự mãng, trực tiếp tạo một lỗ m.á.u lớn.
Lục Quan kinh ngạc, chà chà, Huyết Cung của phụ hoàng từ khi nào cho nha đầu , đúng là quá thiên vị mà, y nhớ nhung nó lâu lắm , cũng thấy mẫu hậu chịu nhượng bộ!
Thái hậu:!!! Đồ vô dụng, cho ngươi ích gì? Cho ngươi để gãi ngứa !
Cự mãng nổ choáng váng, đám nhân loại hung hãn hơn cả !
“Vân tỷ, tay lắm, tiếp tục !”
Thịnh Uyển Thu nhân lúc cự mãng đang choáng váng, liên tục phóng ba thanh phi đao vết thương của nó, mỗi thanh đều dùng mười thành mười lực đạo, kèm theo những tia sét nhỏ trực tiếp đ.â.m sâu vết thương của cự mãng, khiến nó đau đớn liên tục phun độc dịch về phía nàng.
Lục Linh Vận giương cung ba mũi tên cùng lúc bay , mỗi mũi tên đều mang theo t.h.u.ố.c nổ đốt cháy, khiến cự mãng liên tục lăn lộn vì nổ.
“Uyển Thu, đỡ lấy, ném miệng nó!” Hàn Khanh Khanh nhảy lên một cú đá bay mắt, đá viên hắc to bằng quả trứng gà trong tay cho Thịnh Uyển Thu.
Thịnh Uyển Thu ở gần cự mãng nhất, chộp lấy hắc , nhân lúc Lục Linh Vận b.ắ.n tên, cự mãng cũng nổ choáng váng, nàng nhanh chóng dậy lao tới, rút d.a.o găm từ mắt của cự mãng, cắm mắt trái của nó, bàn tay mạnh mẽ vỗ đầu cự mãng, tung một tia sét, đó là cú đ.á.n.h nàng dốc hết lực.
Nàng cự mãng chắc chắn sẽ c.h.ế.t, nhưng những gì cần thì vẫn , thể để khác sự đặc biệt của nàng.
Khoảnh khắc cự mãng đổ ầm xuống đất, Thịnh Uyển Thu rút d.a.o găm , khi liền ném viên hắc mà Hàn Khanh Khanh đưa cho cái miệng đang há to của cự mãng.
“Ầm!” Cự mãng đổ gục xuống đất, c.h.ế.t cam lòng.
Ba của Ngụy quốc đến ngây , bốn phụ nữ nào cũng hung hãn hơn , ai dễ chọc.
“Con rắn c.h.ế.t ?” Lục Quan thận trọng .
Bốn cô nương ai thèm y, đều vịn vách đá thở hổn hển, nhanh chóng hồi phục chút sức lực, còn phía cánh cửa đá con quái thú nào khác !
Lục Quan lúng túng sờ sờ mũi , ai! Chẳng ai thèm để ý đến y!
Thịnh Uyển Thu lấy ấm nước uống mấy ngụm linh tuyền, ném ấm nước cho Lục Linh Vận : “Trong đây là thứ giúp khôi phục thể lực, uống mấy ngụm , chia cho những khác!”