Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 170:-- Cho đến khi Kiều Văn Uyên đẩy một gói giấy dầu lớn tới ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:26:06
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ngươi bớt kéo kéo lôi lôi , thể thống gì! Mau buông tay !” Lục Hằng gương mặt già nua nhăn nhó của Kiều Văn Uyên, cả sắp tê dại. Hắn cảm thấy lão già chắc chắn ý .

 

“Lão ca ca, lát nữa cho xem một thứ , đặc biệt chuẩn cho đấy, vật trăm năm khó gặp đó!”

 

Kiều Văn Uyên chẳng thèm để ý đến sắc mặt , cứng rắn lôi Lục Hằng sân. Y xin hai nữ thị vệ võ công cao cường cho tiểu nữ nhi của , y bất chấp tất cả !

 

“Ai là lão ca ca của ngươi, ngươi xem nếp nhăn mặt ngươi nhiều đến mức thể kẹp c.h.ế.t ruồi kìa, ngươi mới già!”

 

“Ta cho ngươi nhé! Bớt bày trò quỷ quái , cháu nội đều ở đây đó! Ta chỉ cần lệnh một tiếng là thể bóp gãy cổ ngươi dễ như trở bàn tay!”

 

“Ấy ! Chậm thôi, lão già nhà ngươi, vội vàng đầu thai !”

 

Lục Hằng lầm bầm c.h.ử.i rủa, kìm đắc ý, trong lòng ngừng lẩm bẩm, hắc hắc hắc, thì lão già cũng ngày chịu thua, thật là sướng đời!

 

Cho đến khi Kiều Văn Uyên đẩy một gói giấy dầu lớn tới mặt , mới im miệng. Trong ánh mắt lóe lên một tia kinh hãi, gói là thứ quái quỷ gì ? Chẳng lẽ lão già lấy thứ t.h.u.ố.c nổ c.h.ế.t tiệt đó từ Ngụy quốc? Muốn cùng đồng quy ư tận ?

 

“Huynh mở xem , hắc hắc! Đây là đặc biệt giữ cho đấy, nghĩ nhất định sẽ thích!” Kiều Văn Uyên hì hì, nâng chén lên.

 

“Ngươi sẽ bụng đến ? Ai mà bên trong hạ độc ? Hoặc là mở , bên trong liền vọt một con rắn độc, bay một món ám khí, lấy mạng lão phu!”

 

Lục Hằng cảnh giác chằm chằm y, từ biểu cảm của y mà nhận điều gì đó.

 

“Khụ khụ khụ! Ai da! Lão già nhà ngươi chứng hoang tưởng hại gì đó ! Ta là loại như chứ!”

 

“Hạ sát ngươi, ích lợi gì? Thiếu một kẻ ngày ngày chọc ghẹo , chẳng sẽ cô quạnh c.h.ế.t !”

 

“Bảo ngươi xem thì ngươi xem , bớt nhảm! Mau lên, đừng ép lúc vui vẻ tát cho ngươi mấy cái đấy!”

 

Kiều Văn Uyên ánh mắt nghi ngờ của Lục Hằng đến mức giật nảy, liền bật dậy chống nạnh chỉ thẳng mũi mà xổ một tràng.

 

“Hắc hắc hắc! Ngươi như mới đúng chứ! Vừa nãy cái trò quái quỷ đó, giật , còn tưởng ngươi uống nhầm t.h.u.ố.c chứ!” Lục Hằng thích dáng vẻ xù lông của lão già , hai tranh đấu nhiều năm, đều quen với kiểu sống chung . Dáng vẻ của y, còn nghi ngờ tên cẩu tặc mắc bệnh gì lớn .

 

“Ngươi bớt nhảm , mau lên!” Kiều Văn Uyên bắt đầu nắm chặt tay, y lúc vô cùng giáng một cái gáy tên , lề mề c.h.ế.t !

 

Lục Hằng hì hì mở gói giấy dầu to lớn đó , đầu tiên là ngây , đó mắt càng mở lớn hơn, sắc mặt cũng ngày càng nghiêm trọng.

 

“Ngươi gây chuyện gì ? Mau !”

 

“Ngươi g.i.ế.c ? Hay là tham ô nhận hối lộ? Nếu ngươi, thì chính là !” Lục Hằng đưa tay chỉ, khiến Kiều Quan Kiệt đang xem náo nhiệt bên cạnh giật run rẩy.

 

Kiều Quan Kiệt: !!! Ta đây là chọc ai ghẹo ai chứ! Huhu! Ta chỉ là xem náo nhiệt thôi mà!

 

“Ngươi mau ! Ngươi dọa c.h.ế.t ! Chẳng lẽ ngươi thông đồng với địch bán nước ?”

 

Thấy mặt Lục Hằng đỏ bừng vì sốt ruột, miệng cũng bắt đầu run rẩy, Kiều Văn Uyên mới lão già suy nghĩ quá xa. Nếu ngăn cản những ý nghĩ viển vông của , khi còn dám nghĩ đang định khởi binh tạo phản .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-170-cho-den-khi-kieu-van-uyen-day-mot-goi-giay-dau-lon-toi.html.]

 

“Ngươi mau ngậm miệng , cái thứ lộn xộn gì , sớm ngươi suy nghĩ lung tung như , ngươi tiểu thuyết !”

 

“Ta quả thực việc nhờ ngươi giúp, nhưng tuyệt đối là chuyện điều gian trá phạm pháp gì to tát, cái gì mà tham ô nhận hối lộ, cái gì mà thông đồng với địch bán nước, ngươi bớt nhảm !”

 

“Lão phu ở Tứ Thủy Trấn nhận một đứa con gái nuôi, nhờ ngươi điều hai nữ thị vệ trong Hồng Ưng Quân để bảo vệ cận cho tiểu nữ nhi của , chỉ thôi, tuyệt đối ý đồ nào khác!”

 

“Củ nhân sâm chính là tiểu nữ nhi của tặng cho , bản còn nỡ dùng, đặc biệt giữ để tặng cho ngươi, ngươi cứ xem ! Cho một lời chắc chắn!”

 

“Hắc hắc hắc, chỉ là chút chuyện nhỏ thôi ! Ngươi sớm, ngươi bất chấp cái thể diện già nua , nếu đồng ý thì món trọng lễ cũng dám nhận !”

 

“Tiểu nữ nhi của ngươi ? Gọi cho xem nào, lão già nhà ngươi bản lĩnh gì khác, nhưng nhãn quang thì tồi , xem thử cô nương thế nào mà thể lọt mắt xanh của lão tặc nhà ngươi! Ha ha!”

 

Lục Hằng , động tác tay ngừng chút nào. Trời ạ, đây chính là nhân sâm ngàn năm, hiếm khi lão già hào phóng đến .

 

Hắn nhanh chóng gói gói giấy dầu , sợ Kiều Văn Uyên hối hận, cầm lấy nhét lòng cháu nội Lục Tường Viễn, bảo nó ôm chặt lấy, tuyệt đối đừng buông tay.

 

“Tiểu nữ nhi của vẫn còn ở Tứ Thủy Trấn, bên đó nàng còn việc xử lý xong, chắc lâu nữa sẽ tới, đến lúc đó sẽ giới thiệu cho quen.”

 

“Ngươi nhận lễ , đến lúc đó thể hối hận đấy!” Kiều Văn Uyên xem như trút gánh nặng trong lòng, y Lục Hằng là một hai, chỉ cần đồng ý thì chắc chắn sẽ hối hận, y chỉ cố ý chọc ghẹo mà thôi.

 

“Ngươi xem ngươi kìa, chuyện đồng ý thì sẽ hối hận, ngươi tưởng ai cũng giống cái bộ dạng c.h.ế.t tiệt như ngươi ? Hai mặt ba dao, lật lọng đều là những việc chỉ ngươi mới , lão phu như ! Hừ!”

 

“Ấy! Phủ của ngươi mùi hương gì ? Sao ngửi thấy quen thuộc đến thế?” Lục Hằng nãy Kiều Văn Uyên cho ngớ , đó món lễ lớn mà y tặng cho choáng váng, giờ mới ngửi thấy mùi hương tỏa từ Quỷ Lan.

 

Phải rằng đây là mười gốc Quỷ Lan, một gốc hương thơm thể bay xa, huống hồ là mười gốc.

Mèo con Kute

 

Kiều Văn Uyên thầm kêu một tiếng , lão già mũi thính đến ? Chẳng lẽ từng ngửi mùi Quỷ Lan ?

 

Lục Hằng tất nhiên từng ngửi, đây Lục Ly chẳng tặng một gốc , ngày ngày quý như bảo bối, đối với mùi hương của Quỷ Lan thì gì quen thuộc hơn.

 

“Ngươi ngửi nhầm , đây là hương liệu mà con dâu điều chế, thôi nào, thôi nào, lễ cũng nhận, cũng uống , mau !”

 

Kiều Văn Uyên vội vã dậy, kéo cánh tay Lục Hằng lôi ngoài, vẻ sốt sắng còn gấp gáp hơn cả lúc kéo y cửa.

 

“Ta thấy mùi đúng. Chẳng giống mùi hương liệu chút nào?” Lục Hằng kéo , vẫn cố sức hít hà mùi hương hoa trong khí, càng ngửi càng thấy .

 

“Ấy chà, thông gia ! Hahaha, ngươi mười gốc Quỷ Lan mới, mau cho lão phu mở mang tầm mắt !”

 

Kết quả, thấy Kiều Văn Uyên sắp kéo Lục Hằng đến cổng lớn, thì đối diện chợt thấy Thiệu Thụy Niên đang chạy lạch bạch từ ngoài cửa , mở miệng như một đòn “vương tạc”!

 

“A! Mười gốc!”

 

“Ta ngay lão già ngươi chẳng giấu diếm điều gì ! Chả trách thúc giục về, hóa là giấu đồ lưng !”

 

 

Loading...