Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 122:-- Ta nghĩ ta đại khái đã biết vì sao hương vị món hầm của ngươi lại khác ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:24:59
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh Uyển Thu vẫn nhớ việc chính của , nàng vẫn đang nghĩ rốt cuộc xảy sai sót gì mà hương vị món thịt hầm khác biệt.

 

Kết quả là khi rửa mặt, nàng phát hiện điều bất thường, nước rửa mặt vị đắng chát, kèm theo chút mặn nhạt, nước tắm tối qua cũng mùi vị , bởi vì nàng thích ngâm trong bồn tắm, khó tránh khỏi việc uống vài ngụm nước tắm để súc miệng, nhưng tuyệt nhiên mùi vị .

 

Nàng cảm thấy phá án, tìm nguồn gốc khiến món thịt hầm mùi vị bình thường, nhất định là do vấn đề về nước.

 

“Thịnh cô nương, buổi sáng lành!”

 

“Bữa sáng bếp chuẩn xong , bây giờ cô nương dùng bữa ?”

 

Thấy Thịnh Uyển Thu chủ tớ hai xuống lầu, Hồ chưởng quỹ liền nhiệt tình đón lên, mặt mày tươi như hoa cúc.

 

“Hồ chưởng quỹ, ngươi thể dẫn xem phòng bếp ? Ta nghĩ đại khái nguyên nhân vì hương vị món hầm bên ngươi đúng !”

 

“Ối! Được , Thịnh cô nương mời bên !”

 

Hồ chưởng quỹ cũng đỗi ngạc nhiên, chẳng lẽ Thịnh cô nương thần thông gì , nhanh như tìm nguyên nhân ?

 

Thật sự là thần kỳ, còn từng đến bếp mà tìm nguyên nhân ? Điều thật quá kỳ ảo!

 

Thịnh Uyển Thu theo Hồ chưởng quỹ đến hậu viện, nhà bếp của tửu lầu ngay trong hậu viện, khi Thịnh Uyển Thu đến hậu viện thì thấy trong vườn hai cái giếng.

 

Hai cái giếng, một ở phía đông một ở phía tây, một cái giếng lớn hiện tại các tiểu nhị đang xử lý nguyên liệu thực phẩm cần dùng trong ngày, cái giếng nhỏ còn , mấy bà thím đang giặt giũ quần áo.

 

“Hồ chưởng quỹ, bên ngươi chỉ hai cái giếng nước thôi ?” Thịnh Uyển Thu trầm ngâm một chút hỏi.

 

Vì nàng thấy các tiểu nhị đang rửa phần lớn là rau củ, nên liền thăm dò hỏi.

 

Nếu nàng đoán sai, chắc chắn còn một cái giếng khác.

Mèo con Kute

 

“Còn một cái giếng nữa ở trong nhà kho bên , bình thường g.i.ế.c gà g.i.ế.c cá đều dùng nước giếng ở đó, dù hậu viện khách lúc sẽ ngang qua đây, m.á.u me be bét e rằng sẽ kinh hãi mấy vị nữ khách, cho nên việc g.i.ế.c mổ động vật đều ở nhà kho góc cua bên .”

 

“Tốt, phiền dẫn xem!” Trong lòng Thịnh Uyển Thu xác định, chính là vấn đề của cái giếng nước đó.

 

Sáng sớm Đại Đỗ đến lấy nước nóng, nàng là múc nước nóng từ cái nồi lớn bên ngoài nhà kho của nhà bếp.

 

Quả nhiên Thịnh Uyển Thu liền thấy bên ngoài nhà kho đó một cái nồi lớn, nước bên trong đang sôi sùng sục bốc nóng, chắc hẳn nước nóng trong dùng để lông gà, vịt, ngỗng.

 

Trong nhà kho, tiểu nhị đang rửa nội tạng động vật, quả thật nhã nhặn cho lắm.

 

Trong một cái nồi còn các loại thịt rửa sạch, một tiểu nhị trực tiếp múc nước từ giếng đổ nồi, hai khiêng nồi !

 

“Khoan !” Thịnh Uyển Thu mỉm gọi hai , hai thấy Thịnh Uyển Thu liền lập tức đặt đồ tay xuống, tay chân luống cuống sang một bên, đây chính là vị khách quý mà Hồ chưởng quỹ dặn dò kỹ lưỡng tuyệt đối đắc tội, nên ai nấy đều vô cùng cung kính.

 

Thịnh Uyển Thu đưa tay chấm một chút nước trong nồi, đưa lên miệng, đúng là mùi vị ! Phá án !

 

“Thịnh cô nương, nước trong giếng điều gì ?” Hồ chưởng quỹ lo lắng hỏi, chẳng lẽ đối thủ cạnh tranh hạ độc ?

 

Chắc chứ, ai cũng Tùng Hạc tửu lầu là sản nghiệp của ai, hẳn là ai dám lấy cái mạng của để thử thách giới hạn của chủ tử, đó chính là chán sống !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-122-ta-nghi-ta-dai-khai-da-biet-vi-sao-huong-vi-mon-ham-cua-nguoi-lai-khac.html.]

 

“Hồ chưởng quỹ, ngươi nếm thử nước giếng thì sẽ rõ!” Thịnh Uyển Thu mỉm một động tác mời.

 

Hồ chưởng quỹ lập tức tiến lên dùng gáo nước uống một ngụm lớn, đến một giây phun hết ngoài!

 

Những xung quanh thấy bộ dạng tã tơi của chưởng quỹ nhà , liền lặng lẽ lùi xa một chút.

 

“Thịnh cô nương, nước ?” Hồ chưởng quỹ chép miệng, đắng chát mặn, nước giếng mùi vị như .

 

“Hồ chưởng quỹ, nước giếng vốn dĩ hai loại, một loại là giếng nước ngọt, một loại là giếng nước kiềm.”

 

“Như ngươi thấy, tiểu nhị khi rửa sạch thịt sẽ trực tiếp dùng nồi khiêng , để tiện lợi trực tiếp thêm nước từ giếng .”

 

“Các loại thịt khác, khi cho nồi còn sẽ rửa một bằng nước giếng trong sân, hoặc là chần qua nước sôi, còn thịt hầm thì , trực tiếp dùng nước giếng cùng với túi gia vị hầm để hầm, thì hương vị chắc chắn sẽ khác biệt!”

 

“Ngươi hãy thử món thịt hầm hôm nay, dùng nước giếng ngoài sân để hầm, nhất định sẽ còn mùi vị như , đảm bảo giống hệt hương vị thịt hầm ở Tứ Thủy trấn, thử là ngay!”

 

Thịnh Uyển Thu giải thích về độ pH của nước giếng lớn hơn bao nhiêu nhỏ hơn bao nhiêu, chủ yếu là nàng thì khác cũng chắc hiểu, cứ để tự thử là sẽ rõ.

 

“Đa tạ Thịnh cô nương chỉ điểm, cô nương quả là thần nhân! Ta sẽ bảo tiểu nhị theo lời cô nương ngay!”

 

Hồ chưởng quỹ hớn hở lập tức sắp xếp tiểu nhị theo lời Thịnh Uyển Thu để rửa thịt, đó cho gia vị hầm bắt đầu hầm.

 

“Hồ chưởng quỹ, bữa sáng dùng ở quán , ngoài dạo chơi một chút, ngắm sự phồn hoa của Dao Thành, dạo một lát sẽ về!”

 

“Tốt, Thịnh cô nương nếu gặp kẻ mắt nào dám va chạm với cô nương, cứ việc xưng danh ! Hồ lão tam của Tùng Hạc tửu lầu, những hạng tiểu nhân ở Dao Thành chắc chắn dám động đến một sợi lông của cô nương !”

 

“Hay là cứ để cùng Thịnh cô nương dạo chơi nhé!” Hồ chưởng quỹ suy nghĩ một hồi, vẫn yên tâm mà lên tiếng.

 

Oa ồ! Cái danh tiếng của Hồ chưởng quỹ cứ như trong hắc đạo ? Chẳng lẽ là đường chủ bang phái hắc đạo nào đó của Dao Thành? Phim hắc bang chẳng đều diễn như !

 

Mượn một phận mấy nổi bật, thu thập tình báo, tửu lầu và kỹ viện đều là nơi nhất để che giấu phận, nhất định là như !

 

Cái gọi là tư duy nhanh nhạy, cứ như Thịnh Uyển Thu bắt đầu tự tưởng tượng một vở kịch ân oán tình thù giữa đại lão hắc đạo và kỹ nữ lầu xanh.

 

“Thịnh cô nương, nàng ?” Thấy biểu cảm thất thần của Thịnh Uyển Thu, Hồ chưởng quỹ kìm đưa tay vẫy vẫy mắt nàng.

 

“Thật ngại quá, lơ đãng mất , hắc hắc!”

 

“Không cần , gặp kẻ điều, còn chẳng ai xui xẻo hơn ! Ngài cứ bận việc , hẹn gặp !”

 

Thịnh Uyển Thu xong liền kéo Đại Đỗ nhanh chóng rời khỏi tửu lầu, Hồ chưởng quỹ tại chỗ trầm tư suy nghĩ, ngày hôm qua quả thực , vị khách quý thủ tồi, còn cứu độc tôn nữ của Kiều Thái phó, xem quả thực hề đơn giản!

 

Thịnh Uyển Thu tựa như một chú yến nhỏ thả khỏi lồng chim, ở khu chợ náo nhiệt thì ngó đông tây, nhiều thứ đều khiến nàng hứng thú, dù cũng bạc, chẳng mấy chốc trong tay Đại Đỗ còn xách nổi nữa .

 

“Tiểu thư, thể dừng tay , mua nữa xách nổi mất!” Đại Đỗ theo nàng như một rơm, hai cánh tay treo đầy những túi lớn túi nhỏ, cổ còn đeo hai gói giấy dầu.

 

“Được , mua nữa, , dẫn ngươi ăn hoành thánh canh gà!” Thịnh Uyển Thu vươn tay chỉ một cái, Đại Đỗ lập tức bắt đầu nuốt nước bọt, xem quả thực đói .

 

 

Loading...