Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 48:-- Không phải thật sự không cần đệ ấy ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:23:29
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày thứ ba, vì ăn thêm một chiếc bánh rau mà Trịnh Quang dùng roi quất, Thịnh Hoài Mục từ tới nay từng đ.á.n.h như , đau đến mức co rúm đất ngừng.

 

“Nương, cứu con! Đau quá!” Thịnh Hoài Mục đau đớn lăn lộn đất, cầu cứu Giang Thúy đang một bên.

 

“Đừng đ.á.n.h nữa, đừng đ.á.n.h nữa, nếu đ.á.n.h nữa thì lúc tới đón sẽ khó đòi bạc.” Giang Thúy tiến lên kéo Trịnh Quang , ngăn cản roi quất Thịnh Hoài Mục.

 

“Đã mấy ngày ! Ăn uống miễn phí bấy nhiêu ngày, chẳng tích sự gì, chừng căn bản tới đón nó, ngươi đúng là đồ ngu xuẩn.”

 

“Cùng lắm đợi thêm một ngày nữa, ngày mai tới, sẽ bán cái tiểu súc sinh cho nha hành.” Trịnh Quang lúc mới tức tối vứt bỏ roi trong tay.

 

Mà Thịnh Hoài Mục cũng thấy lời của mẫu , nước mắt lập tức tuôn trào, thì nương là đang lấy con tin để đòi tiền tỷ tỷ, chứ thật sự nhớ .

 

Đệ bé nhỏ nếm trải cái cảm giác đau lòng đến mức thở nổi, cơn đau thể cũng mạnh bằng cơn đau trong lòng, thì tất cả những điều đều là nương lừa .

 

Mà ca ca tỷ tỷ tới đón , chắc chắn là rõ bộ mặt thật của nương, chứ thật sự cần nữa.

 

Đầu óc của trẻ con nhà họ Thịnh cũng hề ngu dốt, tự nhiên thể nghĩ dụng ý Thịnh Uyển Thu tới đón , nghĩ tới đây Thịnh Hoài Mục liền trầm mặc, để mặc Giang Thúy nhốt trong căn phòng chứa củi của nhà họ Trịnh.

 

···

 

Hiện giờ, các thôn dân trong Thanh Sơn thôn đang vây quanh xem mảnh đất hoang Thịnh gia mua. Hạt giống gieo xuống chỉ ba ngày mọc thành mầm nhỏ, tốc độ là điều mà những lão nông phu trồng ruộng cả đời từng thấy, từng một đều bám hàng rào tre để xem điều kỳ lạ .

 

“Uyển Thu, phân bón của con hiệu quả đến , cây giống mọc mầm nhanh thế, đúng là một thứ !”

 

“Nếu thứ dùng để trồng lương thực, nhất định thể nâng cao tỷ lệ nảy mầm!” Thịnh lý chính kích động xoa tay.

 

“Lý chính bá bá, ý của hiểu, nhưng thể bảo đảm phân bón của thể dùng ở những mảnh đất khác, lúc cũng thấy , nếu , cứ tự , ngăn cản, nhưng hiệu quả dám bảo đảm.”

 

“Đây là đặc biệt điều chế cho đất của riêng , nếu đất khác dùng mà hiệu quả thì liên quan đến .”

 

Thịnh Uyển Thu đương nhiên sẽ cho lý chính phân bón của nàng là tưới bằng nước suối linh thiêng pha loãng, nếu chỉ dựa chút đồ vật nàng tự mày mò thì sẽ chẳng tác dụng gì.

 

“Ồ…” Thịnh lý chính thu sự phấn khích của , khá thất vọng những cây rau nhú mầm đất.

 

Thịnh Uyển Thu thừa nhận đại thiện nhân gì, giàu cho , đó mới giàu cho cả thôn, giờ nàng còn giàu lên, việc gì ôm đồm nhiều chuyện như .

 

Mèo con Kute

Các thôn dân Thịnh Uyển Thu , cũng thấy vấn đề gì với lời , lúc nàng phân bón quả thực giấu giếm ai, ai thử thì cứ tự mà thử, lá cây khô, tro củi những thứ tùy tiện là thể kiếm , đối với họ mà chuyện lớn gì.

 

Các thôn dân vội vã đều về nhà phân bón, dù thì c.h.ế.t ngựa vẫn xem như ngựa sống mà chữa (còn nước còn tát), nếu hiệu quả chẳng là kiếm lời lớn .

 

“Đại tỷ, ngày mai là ngày thứ tư nhị xa nhà !”

 

Khi nhà họ Thịnh ăn cơm tối cùng , Thịnh Hoài An là đầu tiên lên tiếng, chỉ đang nhắc nhở đại tỷ rằng nhị tám phần chịu khổ ở nhà họ Trịnh .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-48-khong-phai-that-su-khong-can-de-ay.html.]

Thịnh Uyển Thu đặt bát cơm trong tay xuống, ngẩng đầu Thịnh Hoài An mỉm thần bí: “Cố gắng thêm một ngày nữa, nghĩ Giang Thúy sẽ tìm đấy.”

 

“Đại tỷ, vì nữ nhân sẽ tìm đại ca, mà tìm tỷ? Đại ca bạc?” Thịnh Hoài Cẩm ngẩng khuôn mặt nhỏ lên hỏi với vẻ khó hiểu.

 

“Đó là vì đại tỷ của con tính tình , sợ đ.á.n.h đấy! Chứ còn vì cái gì nữa?”

 

“Ăn cơm , ăn cơm , đừng nhắc đến cái thứ xui xẻo , mất cả khẩu vị!” Thịnh bà bà gắp một miếng thịt thỏ bát Thịnh Hoài Cẩm, thúc giục mấy mau chóng ăn cơm.

 

như Thịnh Uyển Thu đoán, ngày hôm Giang Thúy quả nhiên đến Kiều Gia thôn, đợi Thịnh Uyển Thu đặt hai đứa trẻ xuống khỏi, nàng lập tức từ chỗ ẩn nấp chạy gọi Thịnh Hoài An .

 

Hôm nay nàng tới , Thịnh Hoài Mục khi đ.á.n.h hôm qua, ăn uống nên nửa đêm sốt cao, Trịnh Quang còn cho nàng tìm đại phu, nếu cứ kéo dài như , Thịnh Hoài Mục mà c.h.ế.t ở chỗ nàng , nàng nhất định khó lòng thoát khỏi sự trả thù của Thịnh Uyển Thu.

 

“Hoài An! Đệ con bệnh , nương ở đây cũng bạc, là con vẫn nên bảo đại tỷ con đón nó về !”

 

Giang Thúy sáng sớm vội vàng khỏi nhà, tiền xe, đường đều chạy bộ tới, cả nàng ướt đẫm mồ hôi, trông vô cùng chật vật.

 

“Ồ! Con , con về nhà sẽ với đại tỷ.” Thịnh Hoài An như một gỗ, khi trả lời với vẻ mặt vô cảm, liền tự kéo Thịnh Hoài Cẩm viện của Ngô phu tử.

 

Giang Thúy tức đến nghiến răng, cái đứa c.h.ế.t tiệt rốt cuộc do nuôi lớn, một chút cũng tôn trọng nàng cái nương , đúng là một con sói mắt trắng con.

 

Lúc Thịnh Uyển Thu đ.á.n.h xe lừa nhỏ đến ngoài Trịnh Gia thôn, an trí con lừa nhỏ trong rừng cây, còn thì lén lút thôn, trèo tường nhà Trịnh Quang.

 

Hiện giờ trong nhà một ai, điều nàng sớm tính toán , Trịnh Quang là tiểu quản sự nhà địa chủ, ban ngày đều ở nhà địa chủ, nhà họ Trịnh một học, một ở tú phòng trấn, còn Giang Thúy căn bản thể nhanh chóng về, dù hai chân thể chạy nhanh bằng bốn chân.

 

Nhìn thấy căn phòng chứa củi khóa, Thịnh Uyển Thu còn hiểu, nàng dùng tay giật đứt xích sắt, mở cửa liền thấy Thịnh Hoài Mục đang đất.

 

Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, mắt nhắm nghiền, Thịnh Uyển Thu dùng tay sờ trán , đây là sốt , vết bầm tím cánh tay Thịnh Hoài Mục, khoảnh khắc đó sát ý nổi lên.

 

Trước tiên cho Thịnh Hoài Mục uống chút nước suối linh thiêng, đó cõng Thịnh Hoài Mục lên lưng, dám động thủ với của nàng, thì đừng trách nàng lòng độc ác.

 

Tay nàng búng một cái, những ngọn lửa nhỏ lập tức bùng cháy.

 

Sau khi b.ắ.n hơn mười cụm lửa nhỏ các nơi trong nhà họ Trịnh, nàng liền cõng Thịnh Hoài Mục đang hôn mê rời khỏi Trịnh Gia thôn.

 

Hiện giờ Thịnh Hoài Mục còn thể lộ diện, Thịnh Uyển Thu liền đưa đến Hạnh Lâm y quán, nhờ lão đầu giúp nàng chăm sóc vài ngày.

 

Khi nàng đ.á.n.h xe rời , ngọn lửa lớn ở nhà họ Trịnh nhuộm đỏ nửa bầu trời, ngọn lửa bùng lên cao vút.

 

Những hàng xóm xung quanh cũng đều đổ giúp đỡ, may mắn là nhà Trịnh Quang ở đầu thôn, cách nhà hàng xóm bên cạnh còn một bãi phơi thóc, nếu Thịnh Uyển Thu cũng sợ hỏa thế thể kiểm soát mà thiêu rụi nhà cửa của những vô tội.

 

Đợi đến khi Trịnh Quang nhà cháy, vội vàng về liền thấy Giang Thúy đang đất , tiến lên đá một cước khiến nàng ngã lăn đất.

 

“Ngươi cái tiện nhân trông nhà kiểu gì thế, nhà cháy mà ngươi cũng , rốt cuộc ngươi đang cái gì!”

 

 

Loading...