Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 153:-- Cái loại dầu gì? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:25:30
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn lượng vật phẩm ghi danh sách lễ vật , Thịnh Uyển Thu bây giờ chỉ khấu đầu lạy hoàng đế, hoàng đế thể kết giao, ban thưởng là cho thật đấy!
“Ha ha ha ha ha!” Thịnh Uyển Thu vẫn kìm bật thành tiếng, ôm chầm lấy Lục Ly, mặc dù chiều cao còn đến vai y, nhưng nàng vẫn ôm lên.
Á chà! Thằng nhóc gầy, nhưng dáng cũng khá , đến nỗi gầy trơ xương, cũng tệ, bây giờ cơ thể khỏe mạnh, vận động rèn luyện một chút chắc chắn sẽ cân đối.
“Chắc chắn là công lao của , thank you!”
Thịnh Uyển Thu ôm xong liền buông tay, xem phần thưởng mà hoàng đế ban cho , vàng của , tất cả đều là của !
“Cái loại dầu gì?” Lục Ly ngơ ngác, khi ôm thì cơ thể cứng đờ, đầu óc trống rỗng trong chốc lát, mặt cũng đỏ bừng lên.
Chưa kịp phản ứng, Thịnh Uyển Thu chuồn mất, chỉ để một câu y nửa hiểu nửa .
Nhìn bóng lưng Thịnh Uyển Thu vui vẻ chạy , đôi mắt đen láy của Lục Ly tràn ngập những vì lấp lánh, khóe môi mỏng khẽ nhếch, ánh mắt nàng tràn đầy yêu thương.
Lăng Nhị luôn theo dõi chủ tử nhà , khỏi đỡ trán, trời ạ! Chủ tử nhà y bắt đầu !
Đợi đến khi thứ ở đây đều chuyển xong, Thịnh Uyển Thu thần thần bí bí đến bên cạnh Thịnh bà bà, dùng tay huých huých bà cụ vẫn đang toe toét.
“Nãi nãi, đây, cho xem một thứ, nhất định bịt chặt miệng đó!”
Rồi đợi Thịnh bà bà kịp phản ứng, Thịnh Uyển Thu kéo đến một chiếc rương khắc hình rồng vàng.
“Cái gì mà thần thần bí bí ?”
“Trời đất ơi! Mẹ ơi!”
Kèm theo tiếng kinh ngạc của Thịnh bà bà, Thịnh Uyển Thu mở chiếc rương mặt , từng thỏi vàng xếp ngay ngắn xuất hiện mắt Thịnh bà bà.
Thịnh bà bà tuy lớn tuổi, nhưng vì ngày nào cũng uống nước linh tuyền nên động tác vẫn nhanh nhẹn, một tay bịt miệng, một tay mạnh mẽ ấn nắp rương mà Thịnh Uyển Thu vén lên xuống, dùng sức một tay, cái m.ô.n.g liền nhảy lên rương.
Tốc độ nhanh đến nỗi Thịnh Uyển Thu suýt nữa kẹp tay, nếu nàng rút tay nhanh, tay nàng thể kẹp đứt.
“Chuyện là ? Tất cả cái đều là cho con? Hay là tên tiểu tử đến tìm con tiêu thụ hàng ăn cướp?”
Thịnh bà bà nãy suýt chút nữa ánh sáng vàng phát từ vàng lóa mắt, nhiều vàng như , đây là đầu tiên bà thấy trong đời.
“Nãi nãi, nghĩ ! Người đúng là dám nghĩ thật đấy, xem cái hình nhỏ bé của giống cường đạo ?”
Thịnh Uyển Thu gần như mạch suy nghĩ của bà nội cho kinh ngạc, thể nghĩ điều , thật là cạn lời!
“Làm cường đạo thì nhất định đích tay ? Người xem những bên cạnh , kẻ nào mà là một hạt giống để cường đạo?”
Thịnh Uyển Thu cạn lời, những thị vệ mà Lục Ly mang đến, từng một cao lớn hơn mét tám, dáng vạm vỡ, mặt mày lạnh lùng bận rộn , đúng là chút cảm giác như bà nội nàng , quả thật là như !
“Nãi nãi, suýt chút nữa lạc đề , đây là phần thưởng mà hoàng đế ban cho con, đây con đào một cây nhân sâm ngàn năm Đại Thanh Sơn, bán cho Lục công tử, đó hiến cho hoàng đế, tiện miệng nhắc đến con một câu, thế là hoàng đế chúng rộng rãi, ban thưởng cho con một chút đồ chơi nhỏ!”
“Tiện với một câu, Lục công tử là cháu ruột của hoàng đế! Nãi nãi, giữ bí mật đó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-153-cai-loai-dau-gi.html.]
Thịnh Uyển Thu dối bao giờ cần nháp, chuyện nàng ba phần thật bảy phần giả, tiên cứ lừa Thịnh bà bà .
“Cái gì? Tiểu Lục công tử là cháu ruột của hoàng đế! Trời đất ơi!”
Thịnh bà bà lập tức kích động nhảy khỏi chiếc rương, giọng kìm mà vút cao mấy độ.
“Nãi nãi, nhỏ tiếng thôi, đừng kích động, dù con cũng chỉ cho một , đừng lỡ lời, chừng cả đầu cũng bay mất đó, tuyệt đối đừng ngoài!”
Thịnh Uyển Thu cố ý dọa bà, nàng tin tưởng bà nội việc đáng tin, miệng kín kẽ, chỉ cần là chuyện nhà , bao giờ lung tung ngoài.
Mà Thịnh bà bà bây giờ đang nghĩ rằng, thảo nào đây thấy Lục Ly khí chất bất phàm, thì là trong hoàng tộc, đến nước thì còn gì mà hiểu !
Chỉ là với phận như , e rằng nhiều quý nữ kinh thành tranh giành, Uyển Thu nhà bà còn cơ hội ? Thân phận chênh lệch quá lớn, đây!
“Nãi nãi, đang nghĩ gì ?”
Thịnh Uyển Thu Thịnh bà bà với vẻ mặt biểu cảm nhưng đôi mắt đảo loạn, đưa tay huơ huơ mặt bà mấy cái, đoán chừng bà nội bắt đầu mơ mộng hão huyền .
Mèo con Kute
“Được , , đảm bảo giữ kín như bưng!”
“Cháu gái ! Đôi khi việc nhất thiết một kết quả, từng sở hữu là đủ , đây con chẳng cần thiên trường địa cửu, chỉ cần từng sở hữu !”
“Dù bà cũng nhiều, con tự là , bà hy vọng con hạnh phúc!” Thịnh bà bà xong còn đặt hai tay lên vai Thịnh Uyển Thu, dùng sức bóp bóp vai nàng, nở nụ tươi tắn chạy về phía Lục Ly.
Thịnh Uyển Thu mà mịt mờ, nãi nàng nổi điên gì đây? Nói những chuyện lung tung, nếu việc kết quả thì nàng phí thời gian, tốn sức gì chứ!
Cứ như bận rộn cả tháng trời, tới cuối tháng chủ quán phát lương, còn đây đều là kinh nghiệm quý báu ngươi học , ngươi dụng tâm thể nghiệm quá trình việc, đừng quá vụ lợi, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tiền lương!
Chỉ cần chủ quán dám như mặt nàng, nàng nhất định sẽ đ.á.n.h cho tốn bạc đến khánh kiệt.
Nàng thấy quá trình quan trọng, kết quả mới là tối yếu. Sớm việc kết quả, nàng tuyệt sẽ , rảnh rỗi như !
Lục Ly bên Thịnh bà bà bất chợt nhiệt tình hơn mời trong nhà , hết rót bưng nước, khiến chút luống cuống .
Tranh thủ liếc Thịnh bà bà đang tủm tỉm chằm chằm, Lục Ly bưng chén lên mượn cớ uống để dịu sự ngượng ngùng nhỏ của bản .
"Tiểu Lục , ngươi tuổi cũng còn nhỏ nữa, cha ngươi lo liệu việc cưới vợ cho ngươi ?"
"Ngươi để ý Uyển Thu nhà ?"
Lục Ly Thịnh bà bà đột ngột hỏi đến giật run rẩy, ngụm uống miệng nuốt mà cũng phun , nghẹn đến mức mặt đỏ bừng.
"Thịnh nãi nãi, khụ khụ khụ! Không như nghĩ , khụ khụ khụ!"
Cuối cùng Lục Ly vẫn nuốt xuống ngụm trong miệng, sặc đến ho khan ngừng, cả khuôn mặt đỏ bừng.
"Vậy là dáng vẻ thế nào? Ngươi tuổi còn nhỏ chớ lừa , tuy tuổi cao nhưng mắt vẫn còn tinh tường lắm! Ha ha ha!"
Thịnh bà bà vươn đầu ngoài sân thấy Thịnh Uyển Thu vẫn còn ở đó, nhân cơ hội thử xem Lục Ly rốt cuộc thích cháu gái , giờ xem thì rõ mười mươi , bộ dạng mặt đỏ tai hồng của thì bà hiểu.