Ác Tỷ Đương Gia, Khai Cục Nương Muốn Gả Người - Chương 255:-- Cha, chân nương chảy máu rồi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:28:05
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mà phu nhân Lục gia hiện tại là Trịnh Mai theo thì may mắn như , bởi vì Lục Chấp né tránh, cái bình hoa lớn đó trực tiếp đập mu bàn chân nàng, vỡ thành hai nửa.
“Lão gia, huhu! Chân đau quá!” Trịnh Mai sống trong nhung lụa bấy nhiêu năm, mười ngón tay chạm nước xuân, nào chịu qua vết thương như , chỉ cảm thấy mu bàn chân đau thấu xương, lập tức nước mắt liền tuôn rơi.
Con trai bảo bối của ngoài đ.á.n.h thành đầu heo, đều tại tiện nhân Lục Thư Tuyết , chẳng qua chỉ gọi nàng về ăn một bữa cơm thôi, một chút thể diện cũng cho!
Sớm muộn gì cũng gả nàng , để nàng khỏi cản đường Sơ Tuyết!
“Nương, chứ? Các ngươi mau mời đại phu ! Đứng trốn ở đây gì thế!” Lục Sơ Tuyết mắt tinh thấy chân chảy máu, vội vàng lớn tiếng gọi đám hầu đang trốn tránh trong sân.
“Cha, chân nương chảy m.á.u , rốt cuộc là chuyện gì ? Tại của Kiều gia đến nhà chúng đập phá đồ đạc, ca ca là ?”
Lục Sơ Tuyết quả thật cảm thấy hôm nay thật sự là xui xẻo thấu trời, nội tâm vô cùng nóng ruột, thấy vườn hoa nhỏ mà nhà nàng tốn nhiều tiền xây dựng giật trụi lủi thành trọc đầu, giàn đu mới dựng bao lâu xô ngã xuống đất, mấy gian nhà còn mất cả mái, quả thật hỗn loạn thể thống gì, nàng hiện giờ chỉ nhắm mắt ngất cho xong.
“Quả thật là ỷ thế h.i.ế.p quá đáng, tất cả mau dừng tay cho !” Lục Chấp thấy chân phu nhân chảy máu, trong lòng đau xót vô cùng, phất tay áo lao thẳng cổng lớn.
Nào ngờ tới cổng lớn, lão cha của y giáng thẳng một côn đầu, lập tức u lên một cục lớn, đau đến mức y nhe răng trợn mắt.
Lục Sơ Tuyết và Trịnh Mai mẫu nữ phía y đều sợ hãi tột độ, vốn tưởng rằng lão gia tử đến để chống lưng cho nhà , dù lão thích ba con các nàng đến mấy, thì ít cũng là của Lục gia.
Người ngoài bắt nạt đến tận cửa nhà , lão gia tử là sĩ diện, việc lão bảo vệ bọn họ là điều hiển nhiên, dù đây cũng là quan hệ cha con mà!
“Cha, vì cha đ.á.n.h con? Người nhà họ Kiều ỷ thế h.i.ế.p quá đáng, cha xem xem cái sân lành của con thành bộ dạng gì !”
“Cha bảo vệ con thì thôi , cha còn phân biệt trái trắng đen tay đ.á.n.h con, cha già thật sự lú lẫn !”
Lục Chấp quả thật sắp hành động của cha cho tức c.h.ế.t, giúp con trai , gặp mặt tay đ.á.n.h y, đây nhất định là lời tiểu súc sinh thêu dệt, nên mới đối xử với y như .
Quan trọng là hiện giờ Lục Chấp còn những mái nhà đổ sập của y cơ bản đều là kiệt tác của lão cha , việc đ.á.n.h y một côn đó còn là nhẹ đấy.
“Ta thấy ngươi mới là kẻ ỷ thế h.i.ế.p quá đáng, một bậc trưởng bối tay với một tiểu bối, còn ngay mặt Bắc Húc, ngươi quả thật càng sống càng lùi về !”
“Ngươi đó! Ta lười ngươi, hôm nay nếu chuyện mà Hoàng đế , ngươi cứ chờ mà chịu phạt !”
“Tường Viễn, Thư Tuyết, lôi cái tiểu súc sinh giao cho Kiều Thái Phó!” Lục Hằng căn bản thèm liếc con trai lấy một cái, vẫy tay với cháu trai, cháu gái .
“Vâng! Đảm bảo thành nhiệm vụ!” Lục Tường Viễn và Lục Thư Tuyết liếc mắt , cả hai kìm nhếch môi, nhanh chóng hành động.
“Không ! Các ngươi thể như !”
“Vương gia, luôn thích , kéo theo cả việc thích hai đứa con sinh , nhưng Duệ nhi dù cũng là cháu trai của , hôm nay nó thương , nếu giao nó cho Kiều Thái Phó, thì nó còn giữ mạng !”
Trịnh Mai cũng màng chân đau, trực tiếp quỳ xuống chân Lục Hằng, nước mắt tuôn rơi lóc kể lể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-ty-duong-gia-khai-cuc-nuong-muon-ga-nguoi/chuong-255-cha-chan-nuong-chay-mau-roi.html.]
Lục Sơ Tuyết thấy quỳ xuống, cũng vội vàng quỳ bên cạnh Trịnh Mai, cúi đầu che vẻ cam lòng và phẫn hận trong mắt.
Các nàng cũng là con của cha, vì lẽ gì mà từ nhỏ đến lớn tổ phụ ưa nàng và ca ca, vì lẽ gì!
“Ngươi sai , cháu trai của chỉ một Tường Viễn, những khác tuyệt đối thừa nhận, điểm đây từng đổi, cũng sẽ đổi, rõ ?”
“Ta ghét những kẻ tham lam vô độ, cũng ghét những kẻ ngu xuẩn mà tự , càng ghét những kẻ giữ chừng mực, mà trùng hợp , Trịnh Mai ngươi chiếm trọn mấy điểm !”
“Người ngu sinh con cũng ngu, cả đời đừng hòng thừa nhận các ngươi!”
Lời của Lục Hằng như sấm sét ngang tai, lập tức rút hết tinh khí thần của Trịnh Mai mất, nàng phịch xuống đất, ngây chằm chằm mặt đất.
Đã bao lâu , nàng vốn tưởng rằng theo thời gian đổi từng chút một, dù những năm nay các con cũng lớn, mặt sư cũng mặt Phật, cuối cùng Võ An Vương nhất định sẽ thừa nhận hai đứa trẻ .
Cũng sẽ tìm một con đường cho con cái , ngờ thời gian trôi qua lâu như , lão già vẫn cứng đầu như thế, chuyện vẫn chừa chút đường lui nào.
“Cha, Sơ Tuyết còn ở đây, cha thể như , sẽ tổn thương lòng con trẻ!” Lục Chấp Lục Sơ Tuyết đang âm thầm rơi lệ, lòng đau như cắt.
“Đó là con của ngươi, con của , liên quan gì đến !” Lục Hằng là mà một khi nhận định một chuyện, thì từ đến nay luôn là một mạch đến cùng, lão ghét những kẻ thách thức quy tắc của lão, dù là con trai lão cũng .
“Tổ phụ, đến !” Lục Tường Viễn xách Lục Thụy đến như xách một con gà con, trực tiếp ném xuống chân Lục Hằng.
“Lão bằng hữu, , hai cha con ngươi đừng lén nữa, mà xem, sẽ rõ ràng hơn!” Lục Hằng đầu gọi lớn cổng lớn.
Kiều Văn Uyên và Thịnh Uyển Thu lúc mới từ bên ngoài , cả hai đều chút ngượng ngùng, chủ yếu là nãy lúc Lục Hằng bảo bọn họ đợi ở cổng, lão giáo huấn nghịch tử, đợi lão gọi thì mới .
Người ai cũng lòng hóng chuyện, hai cha con bám khung cửa lén xem bộ quá trình Lục Hằng giáo huấn con trai, bắt quả tang đương nhiên chút lúng túng.
“Hạc Hỉ, bảo mấy dừng tay !” Kiều Văn Uyên với Tưởng Hạc Hỉ, Tưởng Hạc Hỉ lập tức chạy lăng xăng với mấy vẫn đang gây phá hoại trong Lục phủ rằng lão gia tử bảo họ dừng tay.
Thịnh Uyển Thu trong sân mới sức phá hoại của mấy đứa cháu ngoại lớn lợi hại đến mức nào, sánh ngang đội phá dỡ của nhị cá! Quả thật là còn trẻ mà! Sức khỏe , sức trâu hết!
Mèo con Kute
“Lời thừa thãi cũng nhiều, hôm nay tiểu nữ nhi của suýt chút nữa ngươi thương, phí tổn thất tinh thần và phí tổn thương tâm lý thể thiếu ?”
“Với , ngòi nổ đều là do con trai ngươi ăn xấc xược , tiểu nữ nhi của mới tay, con dạy là của cha, đ.á.n.h ngươi một trăm côn cũng quá đáng ?”
“Biết các ngươi cha con tình sâu nghĩa nặng, một trăm côn , hoặc là đ.á.n.h ngươi, hoặc là đ.á.n.h con trai ngươi, ngươi chọn ?”
Thịnh Uyển Thu ngầm khen ngợi Kiều Văn Uyên, ôi chao! Kiếm tiền !
Lục Thụy lôi , cả t.h.ả.m hại vô cùng, cổ áo giật nát như cạp quần.